Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Trận thứ ba là PK 1×1, chiến đội Tình Nghĩa để Cửu Điện Hạ lên sàn.
Cửu Điện Hạ có chút khẩn trương: “Ầy ầy, đừng gặp phải ‘Hoàng Thái Cực’, nếu không tôi sẽ có cảm giác đang đi giết vua đoạt vị…”
Thệ Thủy cười nhạo: “Vừa rồi cứ nói anh, hiện tại chú mày nhập diễn còn sâu hơn đấy.”
Cửu Điện Hạ: “…”
Cuối cùng, hắn không gặp Hoàng Thái Cực mà gặp phải Long Thái Tử. Không hay cười đùa như khi ở cùng bạn bè nữa, lúc lên sàn đấu, Cửu Điện Hạ ngược lại có vẻ rất đáng tin. Tuy nhiên, nghiêm túc thì nghiêm túc, nhưng… hắn vẫn thua.
Từ khi bắt đầu giải đấu tới nay, tính cả trận thua đầu tiên khi Ly Lạc gặp Chi Chi thì đây là lần thứ hai chiến đội Tình Nghĩa rơi vào bại cục.
Cửu Điện Hạ mặt xám mày tro trở về khu hậu đài, Dã Hạc nói: “Long Thái tử này từ đâu chui ra thế, ngay cả Cửu cũng không đánh lại hắn à?”
Thệ Thủy nói giỡn: “Thì nó chính là ‘Thái tử’, Cửu chẳng qua là một ‘Vương gia’, đương nhiên đánh không lại rồi.”
Cửu Điện Hạ: “… Anh lại còn sát muối vào tim em!”
Kỳ thật trong lòng cả bọn đều hiểu rõ, sau khi phiên bản thực tế ảo được tung ra, thực lực của Cửu Điện Hạ hoàn toàn không so được với thời kỳ chơi game bàn phím. Chẳng những hắn sợ sâu bọ mà còn có chút sợ độ cao, chẳng qua mọi người sợ sẽ thương tổn lòng tự trọng của hắn nên vẫn luôn không nói rõ.
Thệ Thủy: “Được rồi, được rồi, trận đoàn đội sắp tới chúng ta sẽ thắng bù là ok thôi, xuất phát đi.”
“Từ từ,” Đột nhiên Tần Dương đè vai Cửu Điện Hạ xuống, “Mày nghỉ ngơi một chút đi, trận đoàn đội đừng lên nữa.”
Cửu Điện Hạ thoáng tái mặt, cái gì phải đến cuối cùng cũng đến, cho nên hắn chỉ cúi đầu im lặng.
Tần Dương cười cười, giải thích: “Tên của mày có hơi hướng giống bọn kia quá, tao sợ không cẩn thận giết nhầm mất.”
Cửu Điện Hạ cười cười, phi thường cảm động vì lời giải thích khéo léo của Vô Tình.
Tần Dương nhìn sang Hà Tấn: “A Tấn, em lên đi.”
Mọi người có chút không hiểu ý Thương Hỏa, A Tấn chơi chức nghiệp Linh sủng, nếu Thương Hỏa muốn mang người này đi PK thì cứ mang thôi, vì sao phải đặc biệt nói ra?
Thệ Thủy: “Mày muốn A Tấn lấy thân phận tuyển thủ vào sân à?”
Tần Dương: “Ừ.”
Hà Tấn cũng có chút không hiểu: “Tôi không thể giúp được gì đâu.” Nếu không phát huy kỹ năng thuộc chức nghiệp Linh sủng thì sự hiện hữu của cậu là hoàn toàn vô nghĩa.
“Không việc gì, để Thang Viên đi theo em.” Tần Dương lại chọn thêm Thệ Thủy, Nhàn Vân và Dã Hạc, thế là vừa đủ năm người, trận đấu đoàn đội chính thức bắt đầu.
Khi chiến đội Tình Nghĩa công bố thành viên thi đấu, khu khán giả lập tức làm ầm ĩ hẳn lên, bình luận viên Tiểu Lam cũng thực rất bất ngờ: “Chiến đội Tình Nghĩa thế nhưng thay đổi thành phần đội ngũ, thay Cửu Điện Hạ bằng A Tấn rồi.”
Hoàng Hoàng cười: “Đây là trừng phạt của đội trưởng đối với Cửu Điện Hạ sao?”
Tiểu Lam: “Cũng có khả năng lo lắng Cửu Điện Hạ mới PK xong còn mệt mỏi, trận vừa rồi cũng rất lâu mà.”
Hoàng Hoàng: “Nhưng dù là vậy, chiến đội Tình Nghĩa cũng có thể chọn vú em Ma tộc Chiêu Minh Nguyệt cơ mà, vì sao lại chọn A Tấn với chức nghiệp Linh sủng chứ?”
Tiểu Lam: “Cái này thì tôi không rõ lắm, cứ tiếp tục xem đi.”
Tuyển thủ hai đội được truyền tống vào sân đấu, ngay lập tức cảnh tượng bên trong liền khiến tất cả sửng sốt không thôi… Bọn hắn đang ở trong lòng núi, chỗ nào cũng có dung nham đỏ rực lan tràn, trên mặt đất còn có vô số loài bò sát!
Hoàng Hoàng kêu lên: “Nha! Đây không phải là bản đồ Sí ngục của phó bản Trừ ma sao?”
Tiểu Lam cũng bừng tỉnh: “Đúng vậy, đây hình như là bản đồ Sí ngục chẳng qua không có quái mà thôi!”
Toàn bộ thành viên của chiến đội Tình Nghĩa đều nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, âm thầm cảm thấy may vì Thương Hỏa đã ra tay trước, không cho Cửu Điện Hạ ra đánh trận này đúng là đã tránh được một hồi bi kịch…
Hoàng Hoàng: “Nghe nói sau khi bản thực tế ảo được tung ra, cái phó bản này bị người chơi gọi là phó bản kinh tởm, không muốn đánh nhất!”
Tiểu Lam: “Ha ha ha, là vì đám bò sát và rắn rết kia sao? Nói cũng phải, độ chân thực cao quá mà, nhất là với những game thủ nữ, bọn họ căn bản sẽ không thể nào chịu nổi. Tuyển thủ ‘Hán Hoa Rất Đẹp Trai’ của chiến đội Ngô Hoàng đã bắt đầu khó chịu rồi kìa…”
Hoàng Hoàng: “Nếu sau khi vào trong lại gặp được đối thủ thì hắn sẽ rất bất lợi đấy.”
Khi mười thành viên đội ngũ tiến vào đấu trường thì liền bị hệ thống bố trí ngẫu nhiên ở những vị trí khác nhau. Dưới tình huống ấy, việc được điều đến nơi có lợi hay là bất lợi hoàn toàn phụ thuộc vào nhân phẩm của mỗi người, trường hợp không may xuất hiện ở một chỗ có ba địch nhân thì tất sẽ bị vây công đến chết.
Tiểu Lam: “Thương Hỏa – đội trưởng của chiến đội Tình Nghĩa đã phát hiện ra Long Thái Tử, nhưng không phát động công kích mà lại vọt ra sau vách núi…”
Đúng lúc này, mọi người liền thấy Thương Hỏa gửi một câu trên kênh chung của đấu trường —
〖 Chiến trường 〗『 Thương Hỏa 』: “A Tấn lại đây.”
Hà Tấn: “…”
Mệnh lệnh này thoạt nhìn thực khiến người ta khó chịu, nhưng bây giờ đang ở trong trận đấu, bất kể ngoài hiện thực có khúc mắc gì thì trong game Tần Dương vẫn là đội trưởng, cho nên Hà Tấn phải nghe theo chỉ đạo của đối phương.
Hoàng Hoàng lập tức tường thuật: “Tuyển thủ A Tấn sử dụng kỹ năng vợ chồng ‘Hình bóng tương tùy’ xuất hiện bên người Thương Hỏa!”
Tiểu Lam: “Chúng ta thiếu chút nữa đã quên A Tấn và Thương Hỏa là vợ chồng, cho dù đang ở trên chiến trường, bọn họ cũng có thể thông qua kỹ năng vợ chồng để hồi máu, hồi sinh cho nhau, thậm chí là vận dụng ‘Hình bóng tương tùy’ để di chuyển đến chỗ đối phương!”
Hoàng Hoàng: “Xem ra, có vợ có chồng còn tốt hơn cả có vú em nha!”
Tiểu Lam: “Đúng rồi, vừa nãy Hoàng Thái Cực cũng dùng kỹ năng vợ chồng để đến bên Nương Nương Thiên Tuế, nhưng mà bọn họ cũng không gặp phải đối thủ nào, ngược lại tình hình của Long Thái Tử thì lại không ổn lắm.”
Hoàng Hoàng: “Ừ, hắn gặp phải hai vợ chồng Thương Hỏa – A Tấn, lập tức bị công kích từ phía sau. Thương Hỏa gọi A Tấn tới đây là định để cô bé đứng phía sau thêm máu cho mình à?”
Tiểu Lam: “Không… A Tấn biến thân rồi.”
Ở trong sân đấu, chỉ thấy Chồn Tấn, Chu tước Sí hồn và bảo bảo Ma tộc đồng thời đi theo sau lưng Thương Hỏa, người xem triệt để chết lặng rồi… Đột nhiên có loại cảm giác đại thần một mình dẫn ba con sủng vật. (=_=)
Hoàng Hoàng: “Thương Hỏa phát động công kích với Long Thái Tử, tiếp đến cả nhà bọn họ cùng xông lên, con sư tử sủng vật hệ thống của Long Thái Tử đang bị ba con… à không, là hai con sủng vật và vợ Thương Hỏa vây công!”
Tiểu Lam: “Không biết có phải lực công kích của bảo bảo quá mạnh hay không mà con sư tử của Long Thái Tử đã bị giết ngay trong nháy mắt rồi!”
〖 Chiến trường 〗『 Long Thái Tử 』: “Cứu cứu cứu cứu…”
Hoàng Hoàng: “Long Thái Tử đang kêu cứu trên kênh chung, đáng tiếc đồng bọn của hắn đều ở rất xa, không thể tới đây ngay lập tức được.”
〖 Chiến trường 〗『 Hoàng Thái Cực 』: “Ở đâu?”
Thế nhưng, thời điểm Hoàng Thái Cực vừa gõ xong câu này, biểu tượng nhân vật của Long Thái Tử đã biến thành một màu xám xịt. Hiện tại, trận đấu đoàn đội mới bắt đầu chưa đến một phút đồng hồ.
〖 Chiến trường 〗『 Hoàng Thái Cực 』: “…”
〖 Chiến trường 〗『 Dã Hạc 』: “Ai làm đấy? Like ngay cho một cái!”
〖 Chiến trường 〗『 Thệ Thủy 』: “Ông còn có thời gian like à, xem ra đang nhàn nhã lắm.”
〖 Chiến trường 〗『 Dã Hạc 』: “Tôi lết nửa ngày cũng chả gặp người quen, kẻ thù cũng đếch có.”
Kỳ thực những tuyển thủ đã quen thuộc với bản đồ phó bản có thể trực tiếp hẹn chỗ tập hợp với nhau, thế nhưng trước khi gặp nhau thì không ai dám để lộ vị trí cả, chỉ sợ người tìm tới không phải đồng đội mà là đông đảo kẻ thù.
〖 Chiến trường 〗『 Dã Hạc 』: “A, gặp địch rồi!”
Dã Hạc đụng phải thanh niên sợ sâu “Hán Hoa Rất Đẹp Trai”. Cùng lúc đó, Thương Hỏa cùng A Tấn đã hồi đầy máu thì tiếp tục đi tới, kết quả vừa đến chỗ rẽ liền gặp được “Vương Gia Phong Lưu” của chiến đội Ngô Hoàng!
〖 Chiến trường 〗『 Vương Gia Phong Lưu 』: “Tao giếttttt!”
Tiểu Lam: “Xem ra lần này đoàn đội Ngô Hoàng dữ nhiều lành ít rồi, Hán Hoa của bọn họ gặp phải Dã Hạc, Vương Gia thì đơn thương không mã mà đụng trúng vợ chồng đại thần!”
Lúc ấy A Tấn cũng vô cùng sửng sốt, nhưng không vì “Vương Gia Phong Lưu” mà vì sủng vật của đối phương — Nhím Xanh.
Thương Hỏa không cho Vương Gia Phong Lưu thời gian chạy trốn, vừa rút kiếm đã trực tiếp tiến lên, Hà Tấn cũng dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai để biến lại hình người… Bình luận viên và khán giả cũng cảm thấy nội tâm ‘lộp độp’ một tiếng… Chỉ thấy giây tiếp theo, thiếu niên áo trắng rút sáo, lấy trúc bát ra, ngồi xuống đất, bắt đầu thổi!
Nhím Xanh: “…”
Bình luận — “Đậu má, lại chiêu này!” “Rất đê tiện!” “Đột nhiên phát hiện đại thần Vô Tình đã cưới được một cô vợ vô địch, biến thành người thì có thể hồi máu cho chồng, biến thành sủng vật vừa biết giả moe vừa biết thổi sáo…”
Không bao lâu sau, biểu tượng nhân vật của Vương Gia Phong Lưu và Hán Hoa Rất Đẹp Trai lần lượt xám đi.
Tính đến hiện tại, chiến đội Tình Nghĩa chưa chết ai cả, trong khi chiến đội Ngô Hoàng chỉ còn lại hai người. Thắng bại cơ bản đã định được, Tần Dương trực tiếp báo địa điểm tập hợp, năm chọi hai, thắng lợi thực dễ dàng.
Tiểu Lam: “Trận đấu đêm nay chính thức kết thúc, chúc mừng chiến đội ‘Tình Nghĩa’ thuận lợi lọt vào chung kết!”
Hoàng Hoàng: “Ai sẽ trở thành đối thủ cuối cùng của chiến đội ‘Tình Nghĩa’ đây? Ngày mai chúng ta sẽ có câu trả lời, mời mọi người tiếp tục theo chân tôi và Tiểu Lam tới xem trận chiến giữa chiến đội ‘Hagen Darth’ và chiến đội ‘Ngô Hoàng’.”
Ra khỏi đấu trường trở về game, đoàn người của chiến đội Tình Nghĩa còn kích động mà vây lại cùng một chỗ.
Cửu Điện Hạ chủ động tỏ thái độ: “May là tôi không ra đấu, nếu không cũng không dễ mà thắng như vậy được.”
Hà Tấn cũng rất là vui vẻ, tuy trận này cậu vẫn hành động cùng với Tần Dương, thoạt nhìn cũng không phát huy được thực lực nhiều lắm, nhưng ít nhất cậu cảm thấy bản thân đã có cống hiến cho đoàn đội của mình.
Thương Hỏa: “Tối mai mọi người cùng xem trận đấu giữa Hagen Darth và Ngô Hoàng đi, tuy còn chưa xác định Hagen Darth có thể hay thắng hay không, nhưng đây cũng là cơ hội cuối cùng để quan sát đối thủ.”
Cửu Điện Hạ: “Hy vọng Ngô Hoàng thắng, Y Y ở trong chiến đội của Hagen Darth, tao không muốn đánh với bọn nó lắm đâu.”
Thệ Thủy: “Cá nhân tôi cảm thấy khả năng Ngô Hoàng thắng là không lớn, tuy thực lực từng cá nhân trong đội rất mạnh, nhưng cũng chỉ là đội ngũ tập hợp vội vàng, mức độ ăn ý không cao.”
“Ừ,” Tần Dương vươn tay, nói: “Mặc kệ thế nào, cứ xem đi, vì trận chung kết vào ngày mốt.”
Mọi người chồng tay lên tay hắn, cùng hô lớn: “Cố lên!”
Đã đi tới bước này, nếu nói không muốn thắng thì chính là nói dối, bọn họ chẳng những muốn thắng, mà còn muốn thắng đến thật vẻ vang!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...