Để tránh cho học sinh của Thiên Hồn học viện bị sao nhãng , có quy định dù có người thân đến thăm thì giờ học cũng tuyệt đối không được thông báo.
Bọn họ chỉ có thể gặp người thân của mình vào giờ giải lao buổi trưa , còn không thì phải đợi đến tối.
Mộ Dung Gia Hân cũng được phép đi dạo trong học viện tùy ý , chỉ cần không đi vào nơi làm việc của các lão sư là được.
Khi nàng vào trong học viện thì gặp được tổng giám thị Hải Vũ , tính về mảng nào thì Mộ Dung Gia Hân cũng là hậu bối.
Nàng cúi đầu chào hỏi :
“Hải tiền bối mạnh khỏe .”
Hải Vũ mỉm cười :
“Phương phu nhân đến đây thăm con gái , chắc phải đến buổi tối mới có thể gặp mặt được , Tây Phương Bất Khả đăng ký tới tận ba môn học.
Mỗi cái có vài tiết mỗi ngày , giờ nghỉ trưa cũng dành để ôn bài , chỉ có từ khoảng sáu giờ tối trở đi thành rảnh rỗi một chút .”
Mộ Dung Gia Hân vẫn liên lạc thường xuyên với Tây Phương Bất Khả nên cũng thừa biết , mục đích của nàng ta tới đây chính là thăm dò Thiên Tiếu thôi.
Với lại nàng cũng tính ở lại đây mấy ngày nên buổi trưa hay buổi tối gặp cũng không quá quan trọng.
Nàng chậm rãi hồi đáp :
“Ta bận khá nhiều công việc , rất lâu mới có thể đến thăm con gái một lần , muốn ở lại vài ngày không biết học viện có thể sắp xếp hay không.
Với lại Thái Dương Thần Cung cũng có rất nhiều người trở thành học viên ở đây , ta muốn xem xét tiến bộ của bọn họ.
Dù sao phương pháp dạy dỗ của học viện cũng rất khác với Thái Dương Thần Cung .”
Hải Vũ biết rõ Thiên Hồn học viện gần như chỉ dạy các phương pháp chiến đấu là chính , các thế lực khác gửi gắm thành viên vào trong cảm thấy lo lắng cũng bình thường.
Đối với tình huống này thì từ rất lâu rồi Hồ Thái đã có sắp xếp , nếu người đến thì cho bọn họ tham gia các lớp học với hình thức dự giờ.
Đã chuẩn bị trước nên Hải Vũ cũng rất thoải mái :
“Cái này thì đơn giản thôi , mấy hôm nay cũng có chủ nhân của các thế lực lớn đến đây tu họp.
Bọn họ tới để xem khảo hạch giữa kỳ của Thiên Hồn học viện chúng ta , đã thế thì Phương phu nhân cũng có thể ở lại tại phòng tiếp khách của học viện.
Ngày mai thi giữa kỳ xong chúng ta sẽ sắp xếp để Phương phu nhân có thể dự giờ các tiết học , thấy tận mắt quá trình dạy dỗ học sinh có lẽ sẽ khiến ngươi yên tâm hơn .”
Mộ Dung Gia Hân gật đầu , cười đáp :
“Học viện thật chu đáo , thế thì làm phiền Hải tiền bối sắp xếp.
Hiện tại ta muốn đi dạo quanh học viện một chút , cũng tiện thể xem môi trường học tập của con gái như thế nào.
Ngày xưa ta cũng từng học ở đây , cũng muốn xem thời của con gái ta , so với thời của ta thì khác biệt ra sao .”
Hải Vũ cũng không có ý kiến gì , xác nhận xong thân phận của đối phương là được , còn những thứ khác hắn không cần quan tâm.
Việc của học viện nhiều không kể xiết , thời gian đâu mà trông nom mấy cái người này.
Huống chi ba vị tân viện trưởng đã bao quát toàn học viện , Hồ Thái viện trưởng cũng sẵn sàng ra tay bất cứ khi nào có biến.
Mộ Dung Gia Hân tìm được một học sinh liền chặn lại , người này đang vội vã sang lớp khác , bị chặn lại thì lộ rõ vẻ bực bội.
Ngẩng đầu lên thì hắn ta tròn cả mắt , bởi đứng trước hắn là một siêu cấp đại mỹ nhân , đẹp đến mức khiến người ta khó có thể thở được.
Nàng ta nhẹ giọng hỏi :
“Bạn học có thể cho ta biết lớp Tạ Thiên Tiếu đang theo học không ?”
Nam sinh này bối rối một hồi , tay chỉ về một phía , Mộ Dung Gia Hân thấy vậy bèn đi tìm người khác , nàng biết người này chắc không hỏi được gì.
Phải mất ba bốn người chỉ thì nàng mới tới được nơi , lúc này Thiên Tiếu đang học ở lớp dược thiện ngoài trời.
Thiên Tiếu cùng những người khác đang chế biến đồ ăn , hôm nay là một buổi hiếm hoi bọn họ học dược thiện đúng nghĩa.
Được làm việc đúng chuyên môn của mình khiến tốc độ của Thiên Tiếu nhanh hơn người khác rất nhiều.
Huống chi loại mẫu lão sư bắt làm còn dễ hơn những thứ hắn thường làm rất nhiều , hắn cải tiến thêm một chút để rút ngắn công đoạn , hiệu quả tăng cũng không ít.
Lão sư đi đến trước mặt học trò cưng vẻ mặt hài lòng , tài năng của Thiên Tiếu không cần phải bàn cãi.
Thấy lão sư đi tới Thiên Tiếu cúi đầu :
“Lý lão sư thử qua món ăn của ta .”
Lý lão gật đầu , vui vẻ nói :
“Để xem hôm nay tiểu tử ngươi lại làm cái gì .”
Thử một chút Lý lão sư vui vẻ , tiểu tử này lại cho thêm Kim Quy Tán vào để giúp nguyên liệu cứng rắn trong món canh dễ hòa tan hơn.
Có điều làm như thế tỷ lệ thất bại rất cao , bởi nếu không thể tập trung Kim Quy Tán vào đúng chỗ thì nồi Bắc Ngọc Thang này coi như đi tong.
Lý Lão sư đặt muỗng của mình xuống rồi chỉ về phía lầu quan sát , hắn nhẹ giọng :
“Học viện chúng ta có một vài vị trưởng bối của học sinh đến thăm , cho người mang canh cho bọn họ nếm thử.
Còn ngươi thì nghiên cứu cuốn sách gia truyền của Lý gia ta , trong đây có ghi chép rất nhiều về tính tương sinh tương khắc , các món ăn được sáng chế trong thời gian một ngàn năm trở lại đây .”
Thiên Tiếu ánh mắt sáng lên , vội vàng cầm lấy rồi cảm ơn :
“Đa tạ Lý lão sư , ta nhất định sẽ nghiên cứu thật tốt , sau đó mang quyển sách nguyên vẹn trả cho ngài .”
Lý lão sư lắc đầu :
“Không cần thiết phải trả lại , Lý gia cũng chỉ còn lại một mình lão già ta , giữ quyển sách này lại cũng chẳng có ích lợi gì.
Ngươi cứ từ từ nghiên cứu , còn vài quyển nữa , nhưng mấy quyển đó lại yêu cầu đạt đủ tu vi mới chế biến mấy món trong đó được , ta không dám đưa cho ngươi sớm.
Để học viện đóng băng hay bốc cháy một lần nữa thì viện trưởng chắc sẽ giết ta mất , bộ xương già này không chịu nổi hắn ta lung lay .”
Thiên Tiếu chắp tay , vẻ mặt nghiêm túc :
“Ơn này nhất định có ngày ta sẽ báo đáp , bây giờ ta tranh thủ nghiên cứu rồi dành thời gian ôn lại mấy cái Vũ Kỹ , không chút nữa Nam Phong lão sư lại bảo ta lười biếng .”
Lý Hằng hiền hòa :
“Tiểu tử ngươi đi đi .”
Lý Hằng lão sư là truyền nhân đời thứ 99 của Lý gia , một trong số ít những người có đủ khả năng để dạy dỗ Thiên Tiếu.
Hắn hiện tại là Thái Thượng Trưởng Lão của Thiên Hồn học viện , vì hứng thú với Thiên Tiếu nên mới đi ra.
Ngoài hắn thì ba cái Thái Thượng Trưởng Lão còn lại cũng xuất hiện để chỉ dạy Thiên Tiếu.
Mấy cái Thái Thượng Trưởng Lão đều là người tứ cố vô thân , gia tộc và người thân đều không có , cả đời từ trẻ tới già đều cống hiện cho học viện.
Lăn lộn ở Thượng cấp vi diện chán rồi mới quay lại đây ẩn cư , Hồ Thái gặp Thiên Tiếu khó dạy dỗ bèn nhờ Lý Hằng ra tay , nào ngờ ba người còn lại thấy hứng thú cũng xuất hiện.
Nam Phong lão sư hồi trẻ từng bị truyền tống tới thế giới Vũ giả , lại từ chối phi thăng Thần giới mà tìm cơ hội trở lại Vạn Hỏa Giới.
Tuy thành công trở về nhưng tu vi bị giảm mạnh , mắc kẹt ở Hư Vô Tam Trọng mãi không tiến lên được , cuối cùng trở thành Thái Thượng Trưởng Lão của Thiên Hồn học viện.
Hai người khác là La Ma và La Vũ một người tinh thông Ma Pháp và Trận Đạo , một người thì giỏi Phù Đạo.
Bốn người đều là những huyền thoại sống , cả đời vì dân chúng trong thiên hạ.
Niệm Lực và Vận Khí của bọn họ dồi dào như biển , đứng ở gần họ Thiên Tiếu cũng hưởng lợi không ít.
Một kẻ kiệt ngạo như Thiên Tiếu trước mặt bọn họ vẫn rất lễ phép , bởi bọn họ có thực học , xứng đáng dạy dỗ hắn.
Với lại Thiên Tiếu quả thật rất nể phục những bậc anh hùng thực sự , thế nên càng chăm chỉ hơn.
Bản thân hắn cũng không thể nào có cái tâm rộng lớn như bọn họ , không nhờ bọn họ thì thế giới này đã sớm đại loạn.
Đặc biệt khi Thiên Tiếu biết Lý Hằng chính là người khiến cho Ngũ Đại Yêu Tộc không dám hoành hành tại lãnh địa của nhân loại.
Lại còn cấm Thập Đại Thế Lực cao thủ không được tay tại Hạ cấp vi diện thì lại càng biết ơn hơn.
Nếu không phải bọn họ không dám làm công khai thì chắc Tạ gia và Vân gia đã hủy cả Thiên Vương Tinh để tìm hắn rồi.
Chỉ là gián tiếp nhưng Lý Hàng cũng coi như nửa cái ân nhân cứu mạng của hắn ta.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...