“Sao ta cứ cảm giác có gì đó sai sai.”
Hồ Nguyệt Hi cảm giác được có gì đó không đúng ở Thiên Tiếu, nhưng nàng không biết được chính xác đó là cái gì.
Nàng không thông minh bằng Hỏa Lam Linh nên quyết định bí mật truyền âm, nói cho Hỏa Lam Linh biết nghi hoặc của mình.
Hỏa Lam Linh cười nói:
“Ngốc hồ ly, hắn ta mới là chân chính hồ ly, thông minh tuyệt trần, kế hoạch của hắn ta phải mất tới tận nửa ngày, thêm việc tình cờ bắt gặp nên mới thấy rõ được.
Căn bản kể cả chúng ta cũng chỉ là quân cờ trong tay hắn, đặc biệt là ngươi đấy.”
Hồ Nguyệt Hi nhíu mày:
“Nói rõ ràng xem nào.”
Hỏa Lam Linh hơi nở nụ cười, người bạn của nàng quá nghiêm túc, thôi thì nói cho nàng tình ra vậy.
Cũng không thể nói loại thông minh tuyệt đỉnh như Hỏa Lam Linh mới có thể đoán ra được ý định thực sự của Thiên Tiếu.
Nàng bắt đầu kể:
“Đầu tiên khi nghe thấy có kiểm tra phụ môn thì hắn có chút chần chừ, đột nhiên hắn quan sát Chấp sự một hồi rồi mới đăng ký, đã thế bốn môn đan, trận, dược thiện, y dược đều cấp Thần, riêng phù đạo lại cấp thánh.
Căn bản hắn đang nhắm thẳng tới ngươi, ngươi đã vượt qua phù đạo cấp Thần nên hắn chỉ giữ cấp Thánh để ngươi có cái dạy.
Theo ta đoán thì phù đạo của hắn cũng cấp Thần.”
“Trưa nay khi hắn ta đi tới Nguyệt Thần Điện ta có chút việc cần tới đó nên tình cờ thấy được một cảnh, tiểu tử này dừng lại một chút để nghiên cứu dược phương và phù họa.
Tức là hai thứ này hắn vừa mới học, làm vậy để chúng ta suy nghĩ theo hướng hắn thực sự muốn chứng minh bản thân mà chơi lớn.”
Hồ Nguyệt Hi vẫn không hiểu lắm, nàng nghi hoặc hỏi:
“Chẳng lẽ không phải?”
Hỏa Lam Linh nhìn thẳng Thiên Tiếu, nở nụ cười nhạt:
“Đương nhiên không phải, thứ hắn ta thực sự nhắm tới là năng lượng chấp sự truyền cho hắn, bình thường thì chẳng ai đi truyền hết năng lượng của mình cho người khác.Người có tu vi cao sẽ không liều lĩnh truyền hết năng lượng của mình cho người khác, dưới dụ hoặc như thế này thì khác.
Mấy vị chấp sự truyền năng lượng cho hắn mà chẳng hề nghĩ tới Thiên Tiếu thực sự tiêu bao nhiêu năng lượng để luyện phù và luyện đan.”
Là người trong nghề Hồ Nguyệt Hi lập tức hiểu ra vấn đề:
Quảng Cáo
“Không nhiều như thế, ít nhất còn dư lại ba phần nếu hắn ta thực sự luyện thành hai thứ kia, nhưng ba thành thì sao hắn chịu nổi.
Không lẽ tiểu tử này muốn tích trữ năng lượng, công pháp của hắn cần nhiều năng lượng để thăng cấp tu vi.”
Hỏa Lam Linh ánh mắt sắc bén, khen ngợi bạn thân của mình:
“Ngươi thông minh hơn một chút rồi đấy, bây giờ chỉ còn một chuyện cần xác nhận, kết quả có thể đoán được tùy theo kết quả luyện đan.
Đầu tiên là luyện phù và luyện đan không thành công, chứng tỏ hắn chỉ nhắm tới vị chấp sự này, nhưng nếu đan thành thì cả Nguyệt Thần Cung chấp sự đều sẽ ghé thăm hắn một lần.
Năng lượng tích góp được sẽ rất khủng bố, chứng tỏ hắn có cách để tấn thăng chỉ cần đủ năng lượng, nếu thực sự như thế thì rất đáng sợ.”
Hồ Nguyệt Hi khoanh tay phụng phịu nói thành tiếng:
“Ta không thu tên này làm đệ tử nữa.”
Nàng ghét bị người khác lợi dụng, Thiên Tiếu dù là thiên tài thì cũng thật khó chấp nhận.
Do hơi bực nên nàng quên luôn cả truyền tin, mấy người ngồi bên nghe thấy thế nét mặt trong thoáng chốc trở nên vui mừng.
Hỏa Lam Linh vội vàng khuyên bảo:
“Đừng tức giận chuyện nhỏ nhặt như thế, tên tiểu tử này thực sự rất giỏi, có tài thì sẽ có tật nên đừng chấp nhặt với hắn.
Nếu thiên phú đã khủng bố như vậy, tính tình còn tốt đẹp thì ngươi lấy cái gì để dạy hắn, chẳng nhẽ tính mang hắn về mỗi ngày nhìn mặt một cái rồi cho về hay sao.”
Hồ Nguyệt Hi cảm thấy cũng đúng, lập tức thay đổi ý kiến:
“Tên này xấu tính một chút, tuy nhiên mang về trước rồi dạy bảo sau cũng được.”
Ở phía dưới Chấp sự đã truyền xong chút năng lượng cuối cùng của mình cho Thiên Tiếu, hắn ta gằn giọng:
“Năng lượng đã tràn đầy rồi, ngươi còn không chịu dùng sẽ bạo thể mà chết đây, với lại lừa ta kết cục của ngươi sẽ không tốt đâu.”
Thiên Tiếu cảm nhận năng lượng trong người, thực ra hắn ta có lẽ chỉ cần dùng ba phần năng lượng để hoàn thành.
Người của Nguyệt Thần Cung luyện chế mất nhiều năng lượng như vậy cơ bản bởi họ quá ngốc thôi, chuyện rõ ràng rất dễ mà cứ bới ra cho thêm nhiều công đoạn, từ đó cũng bị mất sức nhiều hơn bình thường rất nhiều.
Ném lô đỉnh sang một bên, tay còn lại thì bắt đầu pha mực, động tác vô cùng thuần thục khiến cho cả Hồ Nguyệt Hi cũng phải bất ngờ.
Tiếp đó một tay của hắn dùng nguyên lực ngoại phóng sơ chế dược liệu, một cái tay khác thì dùng ma lực sử dụng ma pháp để pha chế mực vẽ bùa.
Quảng Cáo
Một vị trưởng lão nhăn mày:
“Nhất tâm nhị dụng, đã thế còn sử dụng hai loại năng lượng khác nhau một cách tự nhiên như vậy, chuyện này sao có thể xảy ra được cơ chứ.
Hồ phó điện chủ có làm được giống như hắn ta hay không?”
Hồ Nguyệt Hi lắc đầu, đôi lông mày thật sâu nheo lại:
“Nhất tâm nhị dụng ta có thể dùng, nhưng không thể nào ở đẳng cấp cao như thế, tuy nhiên ta nghĩ hắn sẽ khó chế tác thành công bởi tập trung làm đã khó huống gì phân tâm.”
Chấp sự nằm dưới mặt đất trợn tròn mắt, hắn cảm thấy năng lượng mình truyền chắc chắn vô nghĩa rồi.
Tên tiểu tử trẻ tuổi này rốt cuộc nghĩ cái gì mà lại đi mạo hiểm như thế, hắn ta thật sự nghĩ cứ có năng lực là nghịch thiên được ngay hay sao, đây còn là những thứ hắn ta lần đầu tiên luyện chế nữa.
Đan lô chìm trong lửa, tay của Thiên Tiếu vờn quanh để khống chế ngọn lửa, đây chính là thứ khó nhất khi luyện đan dược cấp cao.
Đan dược cấp thấp sai sót một tý thì vẫn có thành phẩm, cái này thì chỉ sai một chút đủ để hắn khóc rồi, linh dược luyện đan là chính hắn bỏ ra đấy.
Thiên Tiếu tập trung vô cùng, mồ hôi hai bên thái dương bắt đầu chảy nhiều hơn, mọi người bắt đầu cảm nhận được sự căng thẳng của Thiên Tiếu.
Hồ Nguyệt Hi thì không hiểu sao ở mấy công đoạn đầu tiên thôi mà hắn ta đã nghiêm túc đến vậy rồi.
Nàng vẽ phù trú thì công đoạn đầu tiên thường rất thả lỏng, để những công đoạn khó khăn tiếp theo thì có thể tập trung.
“Cái quái gì thế?”
Đột nhiên Hồ Nguyệt Hi thấy Thiên Tiếu bỏ công đoạn, vẽ phù như thế thì làm sao có thể hoàn thành được cơ chứ.
Một vị Phó điện chủ chuyên về luyện đan thường được gọi là Đan Vương cũng đứng lên, tiểu tử này để lửa to hết cỡ, chẳng lẽ thật sự muốn biến mọi thứ thành than, nhiều dược liệu trân quý như thế chẳng lẽ lại đi phung phí thật sao.
Hai người đang than thở thì trên bầu trời có hai cô mây đen kéo tới, bắt đầu che phủ lấy sàn đấu.
Có dân chuyện ở đây nên xác định thời tiết bị gì rất nhanh, một bên là đan kiếp, phù kiếp Hồ Nguyệt Hi đón lấy mỗi ngày nên cũng chẳng có cái gì lạ lẫm.
Nhưng hai cái Thiên Kiếp kéo tới cùng lúc, điều này chứng tỏ Thiên Tiếu sắp thành công điều chế hai thứ kia rồi, nằm ở dưới đất vị chấp sự kia bắt đầu lo lắng.
Ở ngay khu vực trung tâm thì kiểu gì cũng dính đạn lạc cho coi.
Mọi người có vẻ sốt sắng nhưng Thiên Tiếu lại cảm thấy bình thường, hắn đã tính toán hết cả rồi, không phải tự nhiên mà đi làm hai việc cùng một lúc.
Rất nhanh thôi bọn họ liền có thể biết được hắn ta ngầu như thế nào.
Đan thành
Phù thành
Quảng Cáo
Cả hai thứ đều hoàn thành trong cùng một lúc, Thiên Tiếu quay sang nhìn chấp sự rồi hỏi:
“Như đã hứa hẹn từ trước, ngươi có quyền được chọn một trong hai, suy nghĩ cho kỹ vào,”
Chấp sự nhìn hai thứ này đôi mắt rực cháy, nhưng rất nhanh liền nguội lạnh bởi trên đầu hắn Thiên Kiếp chuẩn bị hàng lôi rồi.
hắn ta run rẩy nói:
“Thiên kiếp.”
Áp lực Thiên Kiếp chiếu xuống khiến cho những người đang vẽ dở lập tức thất thủ, cả một sân chỉ còn có một mình Thiên Tiếu tiếu hoàn thành thử thách.
“Con mẹ nó, thật ủy khuất quá đi, đều là thiên tài sao chênh lệch lại lớn như thế.” Mấy người kiểm tra cùng Thiên Tiếu nhìn sản phẩm thất bại trong lòng đau đớn.
Thiên Tiếu ngước lên rồi lại mỉm cười, nhìn xuống chấp sự hắn mỉm cười nói:
“Đừng có sợ hãi, chấp sự thì phải làm gương cho học sinh chứ sao lại khóc, hai cái Thiên Kiếp kia cũng không tồn tại được lâu đâu.
Có cái gì mà phải sợ tới mức run rẩy vậy cơ chứ,.ngài không biết nhưng kẻ như ta thực ra có thể miễn nhiễm với Thiên Đạo đấy.”
“Bùm”
Đột nhiên mây đen trên bầu trời tách ra, bầu trời trong xanh lại bắt đầu xuất hiện, không thể nào tin nhưng Thiên Tiếu thực sự đã dùng hai cái Thiên Đạo để triệt hạ lẫn nhau, chẳng hiểu sao hắn lại có thể nghĩ ra được cách như thế.
Hồ Nguyệt Hi tính tình vốn lạnh lùng cũng phải bật thốt:
“Con mẹ nó, thế cũng được sao?”
Từ năm mười tuổi nàng đã không còn chửi thề, nhưng tiểu tử này ảo thật sự.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...