Ở chung, cái tên nói lên tất cả, là nhiều người cùng sống dưới một mái nhà, nhưng trong đó cũng có một số mối quan hệ có thể xem là thân mật... Hèm, có một từ chỉ khác “ở chung” có một chữ, nhưng ý nghĩa...
“Tôi muốn sống với cậu!”
“Cái...?”
Từ lúc Hanabusa tuyên cáo câu phát biểu đầy tính tùy hứng này, Zero đã chống cằm suy xét hơn nửa tiếng đồng hồ... Cùng Hanabusa sinh hoạt tại kí túc xá Mặt trăng? Không cần phải nghĩ, đến cả kỳ nghỉ mà cũng bắt cậu ở lại cái nơi đầy mùi vampire này ư? Nhưng, quay về nhà Hiệu Trưởng?... Như vậy sẽ đụng phải Yuuki, tuy rằng cô ấy đã nói cần một chút thời gian để bình tĩnh lại, nhưng gặp lại sau chuyện đó, quả thực giống như cố ý khiêu khích, tuy rằng Zero không có ý này, hơn nữa từ đầu tới đuôi cậu cũng như cô đều là như lọt vào trong sương mù căn bản không biết cái gì đang diễn ra.
“Nhà Hiệu trưởng hẳn là còn phòng trống.” Zero từ sô pha đứng lên, tay trái vò vào mái tóc ra vẻ thỏa hiệp, “Nhưng nếu cậu dám trưng cái đám lễ nghi hình thức quý tộc ra mà đòi hỏi, tôi lập tức đóng gói tống cậu về bên Akatsuki!”
“...” Cậu ta làm sao biết chính mình muốn nói gì?... Vài dấu gân xanh từ từ xuất hiện trên mặt Hanabusa... Hơn nữa, nói cái gì đem cậu đóng gói chuyển đến chỗ Kain, tại sao ai ai cũng nói như vậy? Cậu cùng lắm chỉ là từ nhỏ lớn lên bên Kain nên luôn luôn như hình với bóng, mà Kain cũng vì từ nhỏ đã phải chăm lo cho cậu nên đặc biệt thân mật... A? Có khi nào, đây gọi là... Thanh mai trúc mã?... A a a! Không đúng không đúng, Aidou Hanabusa và Kain Akatsuki chỉ là anh em tốt mà thôi, tốt hơn bình thường một tí thôi!
Zero nghi hoặc nhìn Aidou bỗng nhiên liều mạng lắc đầu, làm sao vậy, không muốn ở nhà Hiệu trưởng à?
“Bỏ qua chuyện này đi, vì sao Kaname - sama lại đi ra từ phòng cậu? Hai người có gì mờ ám đúng không?” Hanabusa tràn ngập hiếu kỳ nhìn Zero, bây giờ đến phiên người thợ săn nổi đầy gân xanh.
“Cái này... Bởi vì, một ít nguyên nhân, vậy nên cần nói một số việc, đại khái, là như vậy.” Nói cậu cùng Kaname Kuran vẫn ôm nhau đến hừng đông? Việc này... Loại chuyện mất mặt này, làm sao có thể nói ra? Không những thế lại còn khóc trước mặt anh ta... Trời ạ... Zero lấy tay ôm hơn phân nửa khuôn mặt, lúc đó rốt cuộc là bị gì vậy? Thậm chí trong nháy mắt còn nghĩ anh ta rất đáng tin cậy... Não mình rớt rồi, tuyệt đối là rớt rồi.
“...” Rất khả nghi. Vẻ mặt kia cùng câu trả lời có cũng như không... Nhất định là phát sinh chuyện gì.
...
“Ta đói, muốn ăn nữa.”
“Anh nuốt trọn cả phần của em và Zero rồi còn gì!” Yuuki ngồi ở đối diện Hanabusa không chút kiêng nể nhăn mặt, một phần, hai phần, ba phần... Nguyên liệu nấu ăn dự trữ toàn bộ đều đã vào bao tử của anh ấy, vậy mà còn than đói, “Hanabusa - senpai, anh rốt cuộc bị bỏ đói mấy năm rồi?”
Hiển nhiên là không ngờ Zero lại biết nấu ăn, không những vậy mùi vị cũng rất được, tuy chưa đến mức cực phẩm mỹ vị, nhưng ngon hơn những thứ bình thường cậu hay ăn ở kí túc xá nhiều “Lại còn dám nói ta, thân là thiếu nữ lại không biết nấu ăn, không sợ mình gả đi không nổi sao? Thực sự là thất vọng...”
“Gả không nổi? Pháp luật nào quy định là nữ thì phải biết mấy thứ này? Em không có năng khiếu ở phương diện này đó, sao? Nhưng nhìn lại senpai xem, rõ ràng thoạt nhìn gầy gò ốm yếu, rốt cuộc thức ăn anh ăn vào đi về đâu? Như anh người khác nhìn vào sẽ nói là lãng phí lương thực đó anh biết không? Còn bắt Zero phải ra ngoài mua đồ ăn, là vì theo yêu cầu của anh làm cái cơm gì gì đó, anh xem Zero là ai chứ?” Bởi vì đối phương là Kaname - senpai mới cam tâm tình nguyện rút lui, vậy mà người kia dám yêu cầu Zero như vợ của mình sao? Rõ ràng là được nuông chiều từ nhỏ đâm ra hư...
“Zero bằng lòng, đến lượt em quản sao? Ta cần động não, đương nhiên phải bổ sung dinh dưỡng, người phải xem lại là em, rõ ràng không cần dùng đến não, mà lại ăn nhiều như vậy, nhiều hơn cả Zero, thân là nữ cũng không thấy xấu hổ chút nào? Một người phát triển không nổi nhìn trước ngó sau đều như hai mặt gỗ lại không biết cái gì là nữ công gia chánh như em, tuyệt đối gả không nổi!”
“Anh mới là người gả không nổi!” Hét câu này xong Yuuki mới nhớ tới đang ngồi trước mặt mình là vampire nam luôn được nữ sinh hoan nghênh, hừ ra là một kẻ hai mặt. Mắc ói, các nữ sinh kia rốt cuộc thấy người này hấp dẫn chỗ nào? Đều bị lừa, thật muốn để các cô tận mắt nhìn người được xưng là Idol này vì một bữa cơm mà không hề ngần ngại ôm Zero làm nũng (cô tuyệt không thừa nhận khi thấy tràng cảnh đó thì trong mắt là vô số hoa tươi đột nhiên bung giữa không trung... Hừm! Zero với Kaname - senpai cùng một chỗ đẹp hơn nhiều), đáng ghét như vậy, nhất định là do Akatsuki - senpai nuông chiều quá độ. “Em nguyền rủa anh bị Akatsuki – senpai bỏ rơi!”
Phụ nữ đúng là thâm độc... Khoan đã, vì sao đến cô ngốc này cũng nghĩ cậu và Kain có một mối quan hệ bí mật chứ?!!!
Lúc này, Zero lò ra đầu khỏi nhà bếp, “Ở đây chỉ còn một ít rau cải, trứng gà và hải sản, hai người muốn ăn cái gì?”
“Cái gì cũng được, nếu Zero không biết làm cơm hải sản chiên thì cơm rang thập cẩm ta cũng ăn được.” Hanabusa lập tức lấy dáng tươi cười đáp lại, trên mặt không có nửa điểm vì ‘ở ké ăn ké xài ké’ mà xấu hổ.
“Dạ dày của senpai là không đáy sao? Zero đã mệt như thế còn muốn cậu ấy làm mấy món phức tạp đó?” Yuuki dùng ánh mắt chính nghĩa chất vấn lương tâm của người vampire, nhưng ngay lập tức quay đầu, đồng dạng là dáng tươi cười xán lạn nhìn về phía Zero: “Nếu như Zero thấy phiền phức thì làm món cơm hải sản hấp là được rồi.”
“...” Đúng là chưa bao giờ đụng đến dụng cụ nhà bếp, hai người này... Hải sản hấp dễ làm hơn so với hải sản chiên sao?
...
“...” Hanabusa ôm một chậu trúc nào là quần áo sạch và khăn lau đầy đủ, nào là một bao cánh hoa hồng cùng vô số bình sữa tắm lớn nhỏ đủ nhãn hiệu, đôi ngươi lam biếc thẳng tắp nhìn chằm chằm vào một Yuuki không chịu thoái nhượng đối diện, tay cậu vừa tiếp xúc đến tay nắm cửa phòng tắm, thế nhưng không kịp chuyển động.
“...” Yuuki cũng đang ôm một chậu nhỏ đựng quần áo và ba bình sữa tắm xà phòng, dùng ánh mắt sắc bén liếc lại Hanabusa. Ngày hôm qua đã chiếm lấy phòng tắm hơn ba giờ, làm hại cô thiếu chút nữa ngủ gục trước phòng tắm, cho dù vẫn luôn quan niệm nữ giới thì phải thùy mị nhưng hôm nay cũng quyết không để Aidou – senpai tắm trước!
“Ta tới sớm hơn.” Hanabusa nhếch môi, dùng ánh mắt bảo Yuuki nhìn xem là tay ai đang cầm nắm cửa, đó mới là bằng chứng xác thực nhất không ai có thể phủ nhận. Xui cho cô Aidou luôn là người đến trước một giây - một giây then chốt -
“First lady.” Buồn nôn! Nếu phòng mình không cách phòng tắm xa hơn thì còn khuya mới đến chậm hơn? Nhìn vào cái mớ bùi nhùi nào hoa nào áo nào quần trên tay kia, ngày hôm nay nếu để anh ta vào trước, chờ đợi chính mình khẳng định lại là một cơn ác mộng hơn ba tiếng rưỡi đồng hồ.
“Lady?” Hanabusa dùng ánh mắt hoài nghi nhìn từ cổ xuống bụng rồi lại từ bụng lên cổ Yuuki, “Em đây là đang nói về mình sao?... Nếu yêu cầu phải kính già yêu trẻ, ta còn có thể suy nghĩ một chút.”
Yuuki nhìn theo đường nhìn của người vampire trước mặt... Lập tức, khuôn mặt cô tối lại, “Biến thái, anh nhìn cái gì đấy? Những kẻ không có đầu óc đúng là cũng không biết xấu hổ. Em còn đang suy nghĩ, một người vừa thích ngâm nước hoa hồng vừa dùng nhiều mỹ phẩm dành cho nam như vậy, thật giống như một người đàn ông chưa dứt hơi mẹ, xem ra quả thật là thế.”
Chưa dứt hơi mẹ?... Hanabusa vốn vóc người nhỏ hơn những vampire khác, so với Kain lại càng... Vậy nên cậu luôn rất chú ý vẻ bề ngoài nam tính của mình, hiện tại bị đả kích như thế, liền lập tức phản bác, “Còn không biết xấu hổ nói ta? Em kỳ thực chỉ là nữ về mặt sinh lý nhỉ? Tính cách không dịu dàng đằm thắm cũng chả đáng yêu, đến một bình chăm sóc da cũng không có, thảo nào da thoạt nhìn một chút cũng không hề trắng nõn mịn màng, da thiếu nữ mà như vậy sao?”
Nói xong vóc người lại bắt đầu nói da, ngày hôm nay là muốn cùng cô tử chiến sao? Bình thường cũng không phải chưa ai nói cô không giống con gái, nhưng cái tài văn chương ấu trĩ quá mức tưởng tượng của Hanabusa – senpai khiến cô thật sự phát hỏa. Trước đây còn tôn trọng một ít, thế nhưng sau mấy ngày ở chung này... Thực sự là... Căn bản không có biện pháp để tiếp tục tôn trọng nữa mà!
“Hanabusa - senpai rõ ràng là một nam sinh, thoạt nhìn cũng rất gầy yếu, khẳng định một khối cơ bắp cũng không có. Đến da còn trắng hơn gấp mấy lần con gái, bảo sao một chút khí phách đàn ông cũng không có.”
“Ai nói ta không có cơ bắp? Chỉ là nhìn không rõ mà thôi!”
“Vậy anh nói da con gái phải như thế nào?”
Làn da thiếu nữ... Hanabusa thật đúng là không nghĩ tới vấn đề này, nhưng đã là da thiếu nữ, đều không phải chỉ có một tiêu chuẩn sao? “Phải trắng như sữa, rạng ngời như ngọc trai, sờ vào phải thật êm tay, mịn màng không tỳ vết. Ngoài ra còn phải thật tinh tế, không nhìn thấy lỗ chân lông...”
“Dừng dừng dừng! Những điều kiện đó anh đã bao giờ thấy nó xuất hiện ở cùng một người chưa? Có vẻ anh xem manga quá nhiều rồi đó, phi thực tế!”
“Ta...”
Hanabusa vừa định phản bác, bỗng nhiên nắm cửa xoay một vòng, cửa phòng tắm mở ra, chỉ thấy Zero để trần nửa thân trên một tay chà lau mái tóc ướt bước ra, “Hai người ai muốn đi vào?”
“...” Trắng nõn, tinh tế, không tỳ vết, rạng ngời như ngọc trai, bởi vì vừa mới tắm rửa sạch sẽ nên còn tỏa ra một chút hương xà phòng thơm... Da dẻ như vậy, đến thân là nữ sinh còn thấy vô cùng mê hoặc... Đột nhiên nghĩ, sinh ra là con gái, áp lực thật lớn...
“...” Từng giọt nước còn chưa khô, đọng lại trên bờ vai vững chãi, theo những đường cong cơ thể chảy xuống vùng bụng săn chắc... Quả thực chính là vóc người mình luôn mơ ước, đến cả những bắp thịt trên tay tuy không lồ lộ nhưng nhìn rất có lực... Đều là con trai, vì sao...
“... Làm sao vậy?” Thoáng cái bầu không khí hình như có gì đó không đúng, xảy ra chuyện gì sao? Zero nhìn Yuuki, lại nhìn Hanabusa, nhưng nhìn không có vấn đề gì, “Không khỏe sao?”
“Không có, tớ ổn...” Yuuki ở trong lòng nức nở, xem ra, thân là con gái, cô quả nhiên cần phải chú ý một chút vấn đề về làn da. Ngày mai phải bắt đầu nghiên cứu làm sao để có làn da đẹp mới được!
“Không có việc gì.” Hanabusa nói, thoạt nhìn rất là uể oải, bình thường đều ăn mặc đồng phục nên nhìn không ra, nhưng một khi trút bỏ liền... Thở dài, thân là con trai thật là không thể không có cơ bắp, từ ngày mai bắt đầu, trui rèn!
...
“Hanabusa, điện thoại...” Zero trong chiếc tạp dề xanh nhạt từ nhà bếp đi ra, vốn định gọi người vampire nghe hộ điện thoại, nhưng thấy khổ chủ đang mải mê nâng lên hạ xuống hai cục tạ... Mấy ngày nay hình như cậu ta thích vận động hơn thì phải, cũng không biết là bị cái gì kích thích nữa.
Tuy rằng điện thoại ngay tầm tay Hanabusa, thế nhưng Zero hoàn toàn không trông mong vào việc tên này sẽ thay cậu bắt nó lên, người thợ săn chỉ có thể đi tới, cầm lấy điện thoại, “Alo, nhà Kurosu xin nghe, cho hỏi ai vậy?”
Bên kia còn chưa kịp đáp lời, đột nhiên người vampire quý tộc đang vùi đầu vận động ngẩng đầu lên thán một câu, “Lúc nào ta mới có được cơ thể (như) của Zero đâyyyyy...”
“... Khụ khụ khụ!” Zero bị sặc nước bọt, “Cái gì?”
“A, bỏ đi, bữa tối ăn món gì? Ta thích nhất canh cải của Zero...” Vừa nhìn đến Zero trong chiếc tạp dề, Aidou mấy ngày gần đây được Zero nuôi ăn uống đến hư lập tức mang theo một loại làm nũng đối ‘mẹ hiền ba bữa’ chuyển chủ đề. Hừ, phải nhanh chân trước cô ngốc kia chỉ định món mình thích.
“Được rồi, nếu cậu thích tôi sẽ làm.” Zero trước đây cũng đã từng kiên nhẫn thuyết phục hai vị này ăn cùng một loại thức ăn, dù sao đến cuối cùng quyền quyết định cũng nằm trong tay cậu, hiện tại đáp ứng Aidou cũng chỉ là ngoài miệng mà thôi, không làm cũng không ai dám cãi, vậy nên mới không phản bác, chỉ tổ chuốc thêm phiền phức.
Hanabusa vừa nghe được, lập tức rất hứng khởi quăng tạ sang một bên, “Được sống chung với Zero đúng là hạnh phúc nhất.”
“... Là ở chung.”
“Như nhau như nhau thôi ~”
Zero thở dài một hơi, lười cãi cọ loại vấn đề thiếu dinh dưỡng này, một lần nữa kề lỗ tai gần ống nghe, nhưng chỉ nghe đến tiếng cắt cuộc gọi kéo dài...
“...” Đầu dây bên kia, Kaname Kuran yên lặng buông điện thoại, quay đầu nhìn Takuma mỉm cười, cảm giác bình yên trước cơn bão đó khiến vị phó hội trưởng vô tội bị dọa đến đứng hình.
“Chúng ta ngày mai trở về.”
“Hả?...”
- --Tbc---
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...