- một lũ ngu ngốc
Simon lẩm bẩm có vẻ rất đắc ý. Ai nói rơi vào tay Debor là không thể thoát, chỉ mấy bước nữa thôi, hắn đã có thể thoát ra ngoài kia về gặp chủ nhân rồi, chắc chắn ngài ấy sẽ cứu Gazu, hắn phải nhanh chóng mới được
1 vòng xoáy ánh sáng bảy màu mở ra trước mắt, đó là lỗ hổng không-thời gian để thoát ra khỏi thế giới này. Simon lao vút qua vòng sáng đó
- thoát...rồi
Tiếng kêu vui sướng của hắn chưa kịp trọn vẹn đã nghe thấy tiếng nói trầm ổn nhẹ nhàng mà lạnh thấu xương truyền tới
- chào mừng ngươi đến với...
Sự hồi hộp lo sợ của Simon tăng theo khi thân ảnh của một người con gái xuất hiện. Toàn thân là bộ áo choàng lông trắng muốt, mái tóc dài bạch kim ánh lên, cây quyền trượng lóe sáng. Điều khiến hắn kinh hãi hơn tất thảy, là sau lưng cô gái đó có đôi cánh màu đen, to và khỏe, nhuốm màu quyền lực không che đậy. Thánh nữ trong truyền thuyết, thực sự đã thức dậy, sau ngàn năm ngủ vùi. Vậy thì, nơi đây hẳn là...
- đảo Nữ thần tử vong...
Cô dang tay ra, cây quyền trượng lung linh bắn ra những lưỡi lửa màu xanh lam, liếm quanh đỉnh quyền trượng
- ...của ta
Simon lập tức run rẩy, Đảo nữ hoàng tử vong? Như vậy, lỗ hổng kia là cái rọ, chờ hắn nhảy vào. Chết tiệt, thật ngu ngốc, sao hắn lại có thể quên một điều vô cùng quan trọng, rằng sẽ không đời nào có cánh cửa đó mở ra nếu không có người mở nó
- đừng tự trách mình, Simon. Một tên lữ hành chết khát trên sa mạc sẽ không ngần ngại uống bất cứ thứ nước nào hắn gặp, không cần biết đó là độc dược hay không...
Debor từng bước một tiến đến trước mặt Simon
- cũng như ngươi, không suy nghĩ chui đầu vào rọ. Cũng phải thôi, ai bảo ngươi không có não. Hahaha
Bầu trời thoáng dịu lại, từng cụm mây đen giận dữ tản ra. Simon chợt hiểu, không được phép khiến Debor tức giận, phải làm cô quên đi, bỏ lơi cảnh giác. Không gian này là một thể thức đặc biệt, được điều khiển, bị ảnh hưởng bởi tâm trạng của Debor. Ngay từ đầu không gian ở thế giới con người vốn đã bị Debor niêm phong để tránh ánh mắt con người, tránh cho họ kinh sợ. Dù ở đâu, vốn là không thể thoát một khi rơi vào tay cô
- nói đi, lá gan nào khiến ngươi dám trốn thoát? Ngươi nên biết, nếu ngươi thực sự thoát, Gazu cô ta sẽ sống không bằng chết...
Ánh mắt Debor hơi ngưng lại, tranh thủ khi cô lơ là, Simon vụt đứng sau lưng cô
- thánh nữ, thật đáng tiếc
Bàn tay Simon đưa lên, túm chắc, lấy đôi cánh đen quay tròn, bẻ gãy
- thiên thần gãy cánh, cảm giác thế nào?
Debor quay lại, đôi mắt xanh lạnh lẽo vẫn tĩnh lặng như hồ nước
Rầm
Cơ thể Simon bỗng bị một sức mạnh vô hình túm lấy, quăng lên trên cao rồi thả hắn ngã vật xuống đất. Debor vẫn đứng yên, không hề có chút động tĩnh nào cho thấy cô vừa ra tay. Simon luôn tự hào có thể ra quyền ở tốc độ âm thanh, vậy mà hắn không hề thấy bất kì hành động nào của Debor. Điều này chứng tỏ, phải có một quyền đánh ra nhanh hơn tốc tốc độ ra đòn của hắn
- quang tốc quyền? (ra đòn ở tốc độ ánh sáng)
- đừng nhìn ta bằng ánh mắt đần độn dơ bẩn đó. Chạm vào ta...ngươi không nghĩ sẽ có hậu quả gì sao? Tuy nhiên, để tránh cho ngươi không biết lí do gì mình bị gục, ta cho ngươi hay, kĩ thuật chiến đấu của ngươi còn ngây thơ lắm
Simon liên tục ói máu
- oh, Simon, ta quên nói rằng, đảo nữ thần tử vong của thánh chiến trước không khắc nghiệt như bây giờ. Ngươi càng nằm dưới đất lâu, cơ thể càng nhiễm độc của hơi đất. Chống lại ta? Có nằm mơ cũng đừng nghĩ. Không gian này là của ta, mọi thứ do ta chi phối, mọi hành động của ngươi đều trong tầm kiểm soát của ta, nghĩ sao ta để ngươi vặn gãy cánh của ta?
Và trước đôi mắt mở lớn của Simon, cánh của cô lại xuất hiện, thậm chí còn to và đẹp hơn trước, càng có vẻ đáng sợ hơn
- vừa rồi, là ta bị ảo giác sao?
- ảo giác? Haha. Cánh của ta, có khả năng tái sinh vô hạn. Nó là bất tử. Phoenix (bất tử như đôi cánh phượng hoàng)
Hắn cố gắng chống tay gượng dậy nhưng cơ thể nặng như chì khiến Simon như bị đóng đinh dưới mặt đất
- khá khen cho ngươi, thuộc hạ trung thành của Demon, ngươi có thể tham gia nhiều thánh chiến như vậy. Nhưng ta nghĩ, có phải ngươi hết thời rồi không?...
- Ngươi đóng vai người sắp chết đạt thật đấy, chi bằng chuyển qua đóng vai người đã chết luôn đi, có phải....ta nên giúp ngươi....xuống vương quốc dưới lòng đất? Biết đâu...vua địa ngục sẽ thu nhận ngươi..,đào tạo ngươi thành sát thủ của những âm hồn?
- Deborah, cô đừng mơ, chủ nhân của ta tuyệt đối sẽ không...
- bỏ mặc ngươi? Hahaha, ngươi thật là ngây thơ. Ngươi nghĩ mạng của ngươi đáng giá lắm hay sao? Hả? Hả? Hả?
Mỗi chữ "hả" vang lên, Simon lại đau đớn oằn người bởi gót giày của Debor nện xuống rung cả mặt đất
- Chủ nhân của ngươi, có lẽ đang luyện băng ma hòng lật đổ ta, đâu có rảnh cứu kẻ vô dụng ngươi
- chủ nhân đã luyện sang Tâm ma rồi. Hahaha cô có muốn ngăn...cũng không kịp nữa
- tốt
Debor lạnh lùng chạm tay xuống đất, mặt đất rung lên nứt toác, hàng trăm cột nước vọt lên bao quanh cô
- lưu thủy
Các cột nước cao ngất đổ ào về phía Simon giống như cơn ác mộng khiến hắn chao đảo
- hỏa...
- ao máu địa ngục
Toàn bộ nước xung quanh Simon lập tức biến thành máu, ép hắn ngạt thở trong bầu không khí tanh tưởi
- quái vật như ngươi rất thích máu phải không? Coi như quà tặng lần cuối cho ngươi đi, Simon...
- ta...thật sự...rất GHÉT
Phừng....
Sức nóng trong không khí dần tăng lên, ao máu dần bốc hơi rồi cạn khô
- chút máu cỏn con này mà muốn nhấn chìm ta sao? Không phải vampire mới rất thích máu à? Nhất là cô, không phải sao?
Ngay khi Simon dứt lời, chân váy Debor đã bị nhuộm một màu đỏ chói đặc trưng của máu
- A...ta không nhúc nhích được
Debor thử di chuyển hai chân, cố gắng nhúc nhích đôi cánh nhưng không thể. Máu cứ dâng lên dần, ngang đến đầu gối, đóng đinh cô xuống đất
- haha, thật là vui vẻ đó thánh nữ của ta à. Của cô ta trả lại cho cô đó
Ánh mắt của Debor tối sầm, chuyển sang màu đỏ. Bản năng nguyên thủy của cô đang trỗi dậy mãnh liệt. Móng tay bắt đầu dài ra, răng nanh hơi nhú, chạm vào môi cô, sắp nhô ra ngoài. Cô cần máu, ngay lúc này. Mà nguồn máu nơi đây chỉ có Simon, và chỗ máu ma thuật đang trói buộc chân cô
Debor nhìn Simon, đôi tay đưa ra
- A
Một sức mạnh kinh khủng ném Simon lên rồi quăng hắn lại gần cô, nụ cười ngạo mạn trên môi hắn chợt tắt ngấm. Hắn có thể dự đoán điều gì sắp xảy đến do sự ngu ngốc của hắn. Hắn đã kêu gọi bản năng nguyên thủy của Vampire thức giấc, chơi nhầm một con dao hai lưỡi. Và bây giờ, đôi tay có móng dài đang xiết chặt cái cổ hắn như muốn cắt lìa
- máu...bẩn...
Debor khó nhọc nói qua kẽ răng
- ta...xiết...
Rầmmm
Một luồng sức mạnh cực lớn đẩy Debor và Simon tách rời. Là Ken
- sao...ngươi...?
Debor run rẩy...nếu không có máu, sức mạnh của cô sẽ mất kiểm soát, không gian này sẽ bị phá hủy, dẫn tới nổ Nữ hoàng tử vong...mà có thể sẽ bị rơi vào không gian song song vĩnh viễn, cho dù là ai cũng không thoát ra được. Nhân lúc cô suy yếu, khe hở thông đến nơi này mở ra. Với quyền năng của một thái tử Lamastu anh dễ dàng đột nhập
- máu...ta cần máu...
Ken đau lòng nhìn Debor, đôi mắt ánh lên tia tội lỗi, yêu thương lẫn lộn. Muôn vàn cảm xúc anh muốn thể hiện nhưng không còn kịp nữa. Debor đang yếu dần. Thu lại hình ảnh người con gái mình yêu một lần nữa, anh bước vào trong ao máu từng bước, quyết đoán
- đừng lại...gần
Nhưng Ken đã bước tới, ôm lấy eo Debor mà không gặp phải sự kháng cự nào
- cho tôi...ôm em lần đầu và cũng là lần cuối được không...tình yêu của tôi...
- tránh ra...xa ta....
- cần máu phải không...ôm anh đi, Deby...
Trên gương mặt đẹp như tạc của Ken, một dòng nước mắt chạy xuống. Anh vùi đầu lên vai Debor
- em...mau làm đi...
1...2...3...4...5...
Phập
Ken cảm nhận được nhịp tim mình đang đập mạnh, và có lẽ cả người con gái kia. Có lẽ đó là cảm xúc chân thực nhất lúc này. Debor cảm nhận vị máu tanh trong miệng, cảm thấy sức mạnh dần được lấy lại
- các người chi bằng...đi cùng nhau đi
Simon hét lên, hắn nhớ đến Gazu của hắn cũng đang chết dần chết mòn, tấn công về phía Debor và Ken
Bùmmm
Một quyền từ tay Debor đánh ra va vào quyền của Simon tạo xung kích không hề nhỏ. Cô buông Ken, đỡ anh lơ lửng trắng bệch vì thiếu máu trong không trung bằng siêu năng lực
- ngươi lảm nhảm đủ rồi...CHẾT ĐI
Không gian nổ tung, sức mạnh đòn tấn công hủy diệt ngang với sức mạnh của vụ nổ Big Bang tạo ra vũ trụ. Simon biến mất, con quái vật kinh tởm, cánh tay của Demon đã bị đánh bại. Debor cũng kiệt sức ngã khuỵu xuống. Chút máu của Ken không đủ cho cô cầm cự. Siêu năng lực đỡ Ken cũng không còn. Qua bao lâu anh tỉnh lại, gắng bế Debor lên, mở không gian đã bị phá hủy, quay về biệt thự
Ngay khi đến căn phòng lớn, cuối cùng Ken cũng khuỵu xuống vì mất sức...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...