Vai Nữ Chính Quá Khó Khăn
_ Nè Trân Huỳnh, cô nghĩ vụ án này ai là hung thủ??
_ Thì ông hàng xóm đó chứ ai, chẳng phải đã tìm được chứng cứ rồi sao - Trân Huỳnh chuyển chủ đề - Thôi mình đi ăn đi
- Tôi với cô chưa thân tới mức đi ăn chung đâu.
_ Ko đi thì tôi đi một mình.
Trân Huỳnh nói xong rẽ phải quán ăn thẳng tiến nhưng Trần Nguyên lại nắm tóc cô kéo vào quán ăn gần đó. Mới nói ko thân tới mức ăn chung mà kéo tóc người ta vào quán ăn, ko biết Trần Nguyên có ý gì đây.
•••••• SỞ CẢNH SÁT ••••••
Trần Nguyên và Trân Huỳnh về đến sở lúc này Quốc Khiêm đang thẩm vấn ông hàng xóm. Trần Nguyên thấy vậy cũng vào phòng thẩm vấn.
Ông hàng xóm nhất quyết ko chịu nhận tội, ông ấy còn đổ thừa bộ đồ màu đen ( chứng cứ buộc tội ông ta) là chị Lương nhờ ông giặt giúp vì máy giặt nhà chị bị hỏng. Sau khi ra khỏi phòng, Trần Nguyên hỏi Quốc Khiêm:
_ Cục phó, bà ta định làm gì??
_ Khởi tố ông ta với tội mưu sát.
*******************************
Sáng hôm nay là ngày chị Lương qua Mĩ đồng thời khởi tố ông ta kết thúc vụ án. Trần Nguyên đang ngồi nhâm nhi tách cà phê ( ý mình là uống cà phê chứ ko phải ăn tách) tự nhiên Trân Huỳnh ko biết ở đâu xong vào mà chẳng cần gõ cửa, cô nói 1 mạch rất dài.
_ Trần Nguyên anh biết gì hk, chị Lương ko những đi Mĩ mà còn bán nhà, lấy hết tiền bảo hiểm rút luôn tiền tiết kiệm cứ như là đi luôn ko về vậy đó!!
_ Tôi với cô thân lắm hả??
_ Mọi người đi đâu hết rồi ko nói với anh thì nói với ma à?? - Trân Huỳnh nói tiếp - Ông hàng xóm đó cũng rất tốt bụng ko ngờ vì một mâu thuẫn nhỏ lại giết người.
_ Theo tôi thấy ông ấy ko phải là hung thủ.- Trần Nguyên nói
_ Ko lẽ hung thủ là chị Lương.
_ Đúng vậy! Nếu hung thủ là ông hàng xóm thì ổng biết giờ nào anh Lương ngủ mà ra tay.
_ Ờ! Cũng có lý, tôi xem camera an ninh cũng thấy chị Lương đưa cái gì đó cho ông hàng xóm, ko lẽ là...
Suy đoán của Trần Nguyên: chị Lương thiếu tiền cờ bạc mà anh Lương ko đồng ý bán nhà để trả số tiền đó cho chị. Mấy tên lưu manh cứ đến tìm chị đòi tiền. Vì áp lực nợ nần thêm sự căm hận chồng chị Lương đã bỏ thuốc ngủ vào nước của anh Lương, sau khi anh ấy ngủ chị lấy dao đâm anh ấy chết. Sau đó chị qua nhờ ông hàng xóm giặt giúp bộ đồ đã dính máu của anh Lương để đổ tội cho ông ta. Xong việc chị trở về nhà lấy dao tự đâm mình nhưng ko sâu lắm nhằm thoát tội nên chị mới nằm viện có hai ngày đã hồi phục.
_ Anh ko nghĩ suy luận của mình là vô căn cứ hả?? Tôi chỉ thấy chị Lương đưa cái gì đó cho ông hàng xóm thôi chứ có biết là gì đâu - Trân Huỳnh nói
_ Nếu thuốc ngủ do chị Lương mua thì sao?? - Trần Nguyên hỏi
Trân Huỳnh lấy điện thoại gọi cho Trần Na xác minh, Trần Na nói thuốc đúng là chị Lương mua.
Trân Huỳnh hối thúc Trần Nguyên đi xin lệnh cấm xuất cảnh nếu để chị Lương xuất cảnh thì ko bao giờ bắt được chị ấy. Trần Nguyên đáp lại Trân Huỳnh:
_ Tôi xin rồi nhưng bà cô già ko cho.
_ Bà cô già nào??- Trân Huỳnh hỏi
_ Cô mới làm ở đây nên ko biết đâu, bây giờ cô có muốn giúp ông hàng xóm đó ko??
Trân Huỳnh gật gật đầu, Trần Nguyên lấy ra một lệnh cấm xuất cảnh tất nhiên là giả bảo Trân Huỳnh bắt chị Lương về, còn anh sẽ tìm hung khí gây án. Khi đưa chị Lương về sở trong thầm lặng, Trần Nguyên và Trân Huỳnh bắt đầu thẩm vấn chị ấy. Trần Nguyên đặt con dao lên bàn, chị Lương thấy con dao đấy rất giống với con dao mà chị gây án, Trần Nguyên còn dọa chị là đã có đủ chứng cứ buộc tội và yêu cầu chị nhận tội. Chị Lương sợ xanh mặt thành thật khai báo nhận hết tội lỗi của mình. Mọi việc đúng như Trần Nguyên dự đoán chị Lương là hung thủ giết chồng mình, sự việc được trình lên cục phó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...