Giang Thành có chút hoang mang: “Vậy trước đây anh đã dùng phương pháp gì, cũng là Mạn Đà La sao?”
Diệp Phàm gật đầu nói : “Đúng vậy, tôi thật sự đang sử dụng Mạn Đà La, tôi với Dương Minh Vũ là bạn thời đại học, chúng tôi đều đi du học nước ngoài, anh ta chủ yếu học về lĩnh vực gây mê, còn tôi thì học về tâm lý.”
“Sau khi về nước, anh ta muốn cứu vãn công xưởng của bố mình, còn tôi thì phát hiện ra công dụng tuyệt vời của Mạn Đà La, chúng tôi liên kết với nhau cũng là để làm chuyện này.
Nhưng mà anh cũng đừng nên như thế, với lượng tiêu dùng ít ỏi đó thì liệu có dùng hết cả cái dây chuyền sản xuất lớn như vậy không? Anh còn thường xuyên giúp anh ta đi vay tiền đầu tư để cùng Dương Minh Vũ mở một cái nhà máy sản xuất, quy mô lớn như vậy, các anh muốn làm gì, đầu độc tất cả mọi người trong cái thành phố này sao?”
“Tôi khuyên anh nên thành thật khai báo, nếu anh muốn giấu diếm điều gì đó thì không ai có thể giúp anh được đâu, anh đừng tưởng rằng bản thân đang có nhiều cơ hội, trước đây anh vốn đã có thái độ chống đối việc hợp tác với chúng tôi rồi.”
Giang Thành cho rằng Diệp Phàm đang lừa anh nên đã vô cùng tức giận nói.
Diệp Phàm lập tức đáp lại: “Trước đây tôi cũng từng hỏi Dương Minh Vũ về vấn đề này, bây giờ nghĩ lại, chỉ sợ lúc đó anh ta đã có qua lại với Thằng hề rồi.”
Diệp Phàm có chút khó xử nhìn Giang Thành, quả thực nếu căn cứ vào lời nói của anh ta thì Diệp Phàm hoàn toàn không biết rõ về mọi thứ về Thằng hề.
Chẳng qua điều này cũng chứng minh suy đoán của Giang Thành, Diệp Phàm có thể không biết nhiều về Thằng hề như bọn họ đã tưởng tượng, ngược lại Dương Minh Vũ mới chính là người đó.
“Vì vậy anh cũng đừng vòng vo với tôi nữa, cuối cùng anh có biết rõ Thằng hề là ai không, nếu anh không biết thì đừng có mà tiếp tục làm loạn lên ở đây.”
Giang Thành cũng coi như là đã nhìn ra rồi, Diệp Phàm cứ ấp a ấp úng, nửa muốn nói, nửa lại không, xem ra anh ta cũng không biết cụ thể về các mối quan hệ của Thằng hề, bọn họ cũng không thể dễ dàng bắt được Thằng hề mà chỉ dựa vào những người gần gũi với gã.
Diệp Phàm cũng chỉ có thể được coi là người có quan hệ với những thành viên nòng cốt trong nhóm của Thằng hề, anh ta có lẽ đã trợ giúp rất nhiều cho dây chuyền sản xuất Mạn Đà La của Thằng hề, thậm chí dùng đến cả thân phận của mình để cho vay, đối với một người cẩn thận như Thằng hề mà nói, những người mà gã có thể vay, chắc chắn không phải là thành viên nòng cốt, có khả năng Diệp Phàm cũng không biết gì.
Diệp Phàm vừa nhìn thấy Giang Thành sốt ruột, liền lập tức giải thích: “Anh từ từ nghe tôi nói đã, đừng lo lắng lên như vậy, mặc dù tôi thật sự không biết mặt mũi Thằng hề ra sao, nhưng tôi biết các anh rất muốn biết rõ mọi chuyện, gã nghĩ rằng tôi không biết.”
Diệp Phàm là người thông minh, ngay lập tức có thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Giang Thành, nếu Diệp Phàm thật sự không biết mặt mũi của Thằng hề, bản thân Giang Thành đối với bản án của Diệp Phàm cũng chẳng còn hứng thú.
Diệp Phàm cũng biết bây giờ người duy nhất có thể cứu mạng anh ta chỉ có Thằng hề, anh ta phải làm tất cả những gì có thể, vắt óc nghĩ ra tất cả những chuyện có liên quan đến Thằng hề, bằng không.
Anh ta biết mình khó mà thoát khỏi cái chết.
“Tôi là vật thay thế cho Dương Minh Vũ, tôi không biết trước đây gã cùng Dương Minh Vũ đã xảy ra mâu thuẫn gì mà phải phái người đi giết.
Chuyện của bố Dương Minh Vũ là do gã đã sắp xếp tôi làm, Lưu Dũng là người được các anh phái đi, các anh chắc hẳn đã rõ.”
Cuối cùng, Diệp Phàm cũng nói đến chủ đề mà Giang Thành mong muốn, gật đầu nói: “Lúc ở trong phòng làm việc của anh và thấy được những tài liệu về Lưu Dũng, tôi đã đoán được là anh đã phái Lưu Dũng đi giết bố của Dương Minh Vũ.
“Vì vậy việc anh nói anh với Dương Minh Vũ không biết gì là hoàn toàn không có cơ sở, anh cũng đừng nên coi cảnh sát là kẻ ngốc, anh rất thông minh, nhưng chúng tôi cũng không phải là hạng bình thường.”
Diệp Phàm lập tức gật đầu nói: “Anh yên tâm, tôi biết rõ mọi chuyện mà, cho nên khoảng thời gian gần đây tôi với Thằng hề mới qua lại mật thiết với nhau như vậy, đặc biệt là sau này gã còn phải để tôi giết chết bố của Dương Minh Vũ nữa.”
“Tại sao gã lại muốn giết bố Dương Minh Vũ? Theo như lời của anh nói, Dương Minh Vũ mới là người có quan hệ với Thằng hề mà, chẳng lẽ bố Dương Minh Vũ cũng biết về thân phận của Thằng hề?”
Diệp Phàm gật đầu nói: “Anh cũng biết tại sao Thằng hề lại trở mặt với Dương Minh Vũ đúng không? Cũng là bởi vì anh.”
Giang Thành sửng sốt chấn động hỏi: “Bởi vì tôi?”
Diệp Phàm gật đầu, nói tiếp: “Dương Minh Vũ là người có tâm địa độc ác, đừng thấy bên ngoài anh ta quang minh chính đại, tình yêu của anh ta đối với mẹ là vô cùng lớn, trong thâm tâm anh ta luôn có xu hướng thù hận cô em gái cùng bố khác mẹ của mình.
Chính vì vậy mà anh ta mới tìm đến Mạn Đà La để giết chết từng chút từng chút một, anh ta xem đó là một loại cứu rỗi bản thân.”
Diệp Phàm tóm tắc lại chính xác toàn bộ quá trình hình thành nên tâm tư của anh ta với Giang Thành.
Giang Thành gật đầu nói: “Sau đó bản án này được đưa đến chỗ tôi, tôi lại can thiệp vào vụ án này từ rất sớm, vì việc tôi phát hiện ra Mạn Đà La và Dương Minh Vũ cùng những điểm đáng nghi đằng sau anh ta sẽ đe dọa đến những kế hoạch của Thằng hề, cho nên Thằng hề và anh ta mới xảy ra mâu thuẫn đúng không?”
Diệp Phàm ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn Giang Thành nói: “Các anh đã điều ra rõ ràng những chuyện này.”
Giang Thành gật đầu dứt khoác nói: “Tôi nói với anh rồi, đừng xem chúng tôi là kẻ ngốc.”
Diệp Phàm không thể không nhìn kĩ Giang Thành một lần nữa, xem ra không chỉ ở đây mới có thiên tài như anh, anh ta tiếp tục nói: “Vì vậy mà gần đây tôi và Thằng hề mới qua lại với nhau nhiều hơn, đây cũng là lý do mà gã phái người đến tìm tôi.”
“Cho nên anh vẫn chưa từng gặp mặt Thằng hề, anh chỉ biết một vài đặc điểm cùng tài liệu về gã thôi đúng không?” Giang Thành lập tức hiểu ra Diệp Phàm đang nói gì, rõ ràng anh ta đang muốn kéo dài thời gian.
Khiến cho cảnh sát lầm tưởng rằng anh ta có rất nhiều thông tin, thực ra rất có khả năng anh ta không hề biết gì về những thứ có liên quan mật thiết đến Thằng hề, có thể mối quan hệ của bọn họ cũng chỉ là quen biết trên mạng mà thôi.
Diệp Phàm luống cuống gật đầu nói: “Tôi có một cái tài khoản có thể kết nối với gã, các anh có muốn điều tra một chút về địa chỉ IP các thứ không, tôi vẫn còn lịch sử cuộc trò chuyện cùng bản ghi âm với gã, các anh đều có thể lấy đi, những cái khác tôi thật sự không biết, tôi chưa từng thấy mặt Thằng hề.”
Diệp Phàm biết rõ dưới sự tra hỏi của Giang Thành, anh ta không có chỗ mà nói dối, nhưng dù cho anh ta có không nói dối, anh ta vẫn không có cách nào thể hiện được tầm quan trọng của mình.
“Vậy anh có biết những thứ Mạn Đà La này dùng để làm gì không?”
“Dương Minh Vũ anh ta chưa từng nói với tôi.”
“Vậy anh có biết tại sao Thằng hề lại phải giết Dương Minh Vũ không?”
“Sau khi anh ta chết Thằng hề mới nói cho tôi biết, Thằng hề vẫn uy hiếp tôi, muốn tôi giúp đỡ gã, bằng không gã sẽ giết tôi cùng anh ta.”
Diệp Phàm bắt đầu nói dối trước mặt Giang Thành, việc này đã trái lại hoàn toàn với những gì mà anh ta đã nói trước đó.
Giang Thành tức giận đập bàn một cái rồi đứng dậy, chỉ tay vào Diệp Phàm nói: “Anh có thể thành thật khai báo một câu không, mới có một lúc mà anh đã nói khác đi rồi.
Vừa nãy còn nói là Thằng hề có qua lại với anh, cho anh thay thế Dương Minh Vũ, bây giờ lại nói Thằng hề uy hiếp anh.
Thực tế mà nói, những thông tin của anh về Thằng hề không khác gì chúng tôi cả, chỉ dựa vào cái thái độ này của anh mà đòi được giảm án sao?”
“Tôi có thể đưa cho anh toàn bộ phương thức liên lạc về Thằng hề mà tôi biết, anh nghĩ rằng Thằng hề là kẻ ngốc à? Anh ta sẽ không xử lý hết những thứ đó sao? Như vậy thì những manh mối đó đối với chúng ta mà nói đâu giúp ích được gì nữa đúng không? Vụ án này sẽ không có cách nào tiến triển được, anh tự mình suy nghĩ đi!”
Giang Thành có chút tức giận, đẩy bàn về phía trước rồi đứng dậy đi ra ngoài.
để lại một mình Diệp Phàm trong phòng.
Thở dài một hơi, Giang Thành ý thức được.
Quả nhiên mọi chuyện không đơn giản như anh nghĩ, Thằng hề vẫn luôn cân nhắc chu đáo về sự an toàn của bản thân.
Nếu gã đã có đủ can đảm cho Diệp Phàm xuất hiện trong đủ các loại tài liệu có thể điều tra được.
Chứng tỏ Thằng hề cũng không hề e ngại gì Diệp Phàm.
Nhưng nếu không e ngại Diệp Phàm, vậy gã phái bốn người kia đến đây là có ý gì?
Người trong phòng thẩm vấn bên kia cũng mới bước ra ngoài.
Giang Thành hỏi: “Bốn người bọn họ thế nào?”
Viên cảnh sát kia lắc đầu nói: “Bốn người bọn họ ai cũng giả ngu.
Đều nói bản thân do uống quá chén nên không biết gì cả, cũng không nghe thấy gì hết.”
Anh nói xem có phải cả bốn bọn họ đều là người của Thằng hề không, viên cảnh sát trực ban có chút không vui nói với Giang Thành.
Giang Thành gật đầu: “Rất có thể là như vậy, thế nhưng chúng ta giữ bọn họ cũng không có cách nào giải quyết vấn đề, trên người bọn họ có bằng chứng ghi âm không? Đưa cho Diệp Phàm nghe để anh ta xác nhận.”
Hiện tại trong lòng Giang Thành có chút rối loạn.
Cảm giác như Thằng hề đang thay đổi phong cách.
Gã bắt đầu có chút kích động đối với một số chuyện chứ không còn tràn đầy tự tin như trước, giống như cách xử lý chuyện của Diệp Phàm lần này đây, nếu Thằng hề thật sự hiểu rõ về Diệp Phàm thì việc gã phái bốn người kia tới đây là hoàn toàn không cần thiết.
Không chỉ uổng công vô ích mà nó còn có thể để lộ ra nhiều sơ hở, nếu như chỉ để khiến cho Giang Thành không thể nghỉ ngơi, thì những lợi ích do việc này mang lại là hoàn toàn không thể so bì được.
Phong cách làm việc bây giờ cùng sự tự tin, bình tĩnh thường ngày của Thằng hề hoàn toàn kém xa so với tưởng tượng của Giang Thành, trong suy nghĩ của anh, Thằng hề không chỉ có chút trình độ này, tối hôm đó đối đầu với gã trong tòa nhà luật sư, sự tỉ mỉ trong cách tính toán thời gian của gã giờ đây hiện lên nguyên vẹn trong tâm trí Giang Thành.
Anh nhanh nhạy đoán được rằng, người nói chuyện với Diệp Phàm rất có khả năng không phải là Thằng hề bọn họ đang tìm kiếm, mà chỉ là một người nào đó trong tổ chức, phong cách làm việc của anh ta cẩu thả hơn Thằng hề nhiều.
Thế cho nên nếu không phải trước kia Thằng hề đã khéo léo thu xếp cho Dương Minh Vũ và Diệp Phàm, để cho người mới đến này với Diệp Phàm bàn bạc với nhau từ trước thì có thể đã để lộ ra rất nhiều thông tin rồi.
Nếu như hai người kia vẫn luôn trong trạng thái giữ liên lạc thì có lẽ Diệp Phàm đã biết được nhiều thông tin hơn từ lâu rồi.
Như vậy xem ra ngoài Diệp Phàm và Dương Minh Vũ ra thì cái tổ chức kia của Thằng hề vẫn còn khối người, đây có lẽ là thu hoạch duy nhất của tối nay rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...