Ngày mùa thu sau 12 giờ, ánh mặt trời oi ả, gió nổi lên, lá cây bay sàn sạt, là thời gian thích hợp nhất để ngủ trưa nhưng Ngôn Hiểu lại không hề buồn ngủ.
Cô mở đôi mắt to tròn, không chớp mắt nhìn chằm chằm trần nhà.
Trần nhà treo đèn dạ quang hình ngôi sao với mặt trăng, còn có đám mây cùng nhân vật hoạt hình cô yêu thích nhất con cừu, nhìn xung quanh, lọt vào trong tầm mắt tất cả đều là màu hồng nhạt.
Ghế sofa màu hồng, chăn hồng, màn cửa và rèm đều là một màu hồng xinh đẹp.
Đây chính là một căn phòng công chúa mà nhiều người mơ ước.
Nhìn căn phòng có thể thấy gia cảnh cô bé thật không tệ, người nhà cũng rất sủng.
Bức màn màu hồng nhạt đong đưa theo gió, ánh mặt trời chiếu ở Ngôn Hiểu trên người, nhìn thật giống như tiểu tinh linh nghịch ngợm, lúc chiếu đến cô trên trán trong chốc lát chiếu đến trên mũi, còn vui sướng ở trên lông mi cô chơi đánh đu, khiến khuôn mặt mang nét trẻ con mũm mĩm càng thêm đáng yêu.
Nhưng giờ phút này đôi lông mày của cô đang nhíu lại.
Ba năm trước đây, cô mới vừa thi đại học xong, cuộc sống mở sang trang mới còn chưa bắt đầu, cô liền xuyên vào Dung Thành Ngôn mới sinh ra con gái, ngay từ đầu cô thực khủng hoảng, mỗi ngày đều muốn trở về, nhưng thân mình hiện tại chỉ là đứa bé mới sinh, mở mắt ra chỉ biết khóc và đòi sữa nên đành bất lực.
Về sau cô liền nhận mệnh, tuy rằng là người trưởng thành mang theo ký ức một lần nữa sống lại làm một em bé là chuyện rất buồn bực nhưng cũng may Ngôn gia là Dung Thành hào môn, đối đứa con gái duy nhất là cô vùng yêu thương, cô sống vui vẻ, sau khi nghĩ thông suốt, cô liền quyết định sống tốt dưới thân phận Đại tiểu thư Ngôn gia.
Vì để không bị người khác phát hiện ra bên trong cơ thể nho nho của cô cất giấu linh hồn của một người trưởng thành, cô thực nỗ lực giả vờ làm một đứa bé không hiểu chuyện đời, mãi cho đến hiện tại, đã hơn ba năm qua, đều không có người phát hiện cô dị thường, điều này làm cho cô vô cùng kiêu ngạo, thậm chí trộm phong cho chính mình danh ảnh hậu.
Nguyên bản cô cho rằng, cô sẽ vẫn luôn như vậy ‘ hạnh phúc ’, nhưng đến lúc nãy, khi Ngôn Hiểu vừa muốn nhắm mắt lại để ngủ trưa thì đã bị âm thanh máy móc trong đầu dọa cho tỉnh.
Âm thanh máy móc trong đầu tự xưng mình chính là hệ thống xuyên thư 007, nói cho cô rằng thế giới này thật ra chính là một quyển sách, mà cô là nhân vật nữ phụ trong quyển sách này, vào năm 18 tuổi cô sẽ tan cửa nát nhà, tuyệt vọng mà tự sát.
Cô ngơ ngẩn nhìn trần nhà, tiêu hóa một hồi lâu, mới chậm rãi hoàn hồn.
Bỗng dưng, cô xốc chăn lên, từ trên giường nhảy xuống, đi chân trần chạy đến trước gương to.
Trong gương hiện lên một đứa bé da thịt mềm mại trắng nõn, thật sự là một đứa trẻ đáng yêu tinh xảo, trên tóc còn dùng dây buộc tóc thắt nơ hình con bướm.
Nhìn trong gương mình chỉ là một đứa bé đáng yêu ba tuổi, Ngôn Hiểu nắm chặt tay nhỏ, bởi vì phẫn nộ cùng ủy khuất, đôi mắt đều đỏ.
Đời trước cô không sống quá 18 tuổi, còn tưởng rằng xuyên thành bạch phú mỹ là gặp may, hiện tại lại đột nhiên có một hệ thống nào đó nói cho cô biết cô xuyên sách thành một nhân vật nữ phụ chết sớm.
Cô làm sao chịu nổi?
Cô nhìn chằm chằm trong gương, đột nhiên duỗi tay đem nơ con bướm trên đầu ném xuống tấm thảm, đều sống không lâu, còn giả vở làm một đứa trẻ làm gì...
[ Muốn sống cũng không phải không có biện pháp.
]
Âm thanh máy móc trong đầu lại vang lên.
Ngôn Hiểu đang nổi nóng, nghe được lời này, mở to đôi mắt tràn đầy khó hiểu: Như thế nào sống?
[ Làm giá trị ác cảm của vai ác đối với cô đầy 100 điểm, cô liền có thể trở lại nguyên lai thế giới.
]
Ngôn Hiểu há miệng một hồi lâu, rốt cuộc đã hiểu hệ thống nói có ý nghĩa gì.
Thân phận hiện tại của cô sở dĩ trở thành nữ phụ không phải bởi vì đắc tội nam chủ, mà là bởi vì cùng nam chủ quá thân thiết, bị nam chủ đối thủ một mất một còn chính là vai ác trong quyển sách trả thù.
Cốt truyện là thực thường thấy trong các loại kịch bản ngôn tình, nam chủ là Dung Thành nhà giàu số một Khâu Trình Ý tiểu nhi tử, Khâu Nghiêm
Khâu Nghiêm sinh ra mang hào quang, hai tuổi khi càng bộc lộ ra hội họa thiên phú, Khâu gia trên dưới đều vô cùng coi trọng nam chủ, ra sức đem Khâu Nghiêm bồi dưỡng thành một nhà nghệ thuật.
Khâu Nghiêm nếu là nam chủ, thiên phú tự nhiên là vô cùng hoàn hảo, hắn ở hội họa thành tích quả thực kinh người, cuộc sống cũng sẽ thuận buồm xuôi gió, cõ lẽ tác giả cảm thấy cuộc sống của nam chủ quá thuận buồm xuôi gió, không đủ đặc sắc, liền cho hắn thêm đối thủ một mất một còn.
Đối thủ một mất một còn của nam chính không phải ai khác, mà chính là Khâu Nghiêm - người anh cùng cha khá mẹ với nam chính.
Cũng là người là Ngôn Hiểu muốn làm đầy giá trị ác cảm của anh ta.
Khâu Ly thật ra là Khâu Trình Ý cùng tình nhân tư sinh nhi tử, tình nhân vốn là muốn bức cung thượng vị, năm đó sự việc nháo đến ồn ào huyên náo, nhưng Hứa Song Dung vợ cả của Khâu Trình Ý cũng không phải là người dễ bị bắt nạt.
Cuối cùng, Khâu Trình Ý vẫn về với vợ cả, tình nhân của ông thì cầm một khoản tiền lớn cao chạy xa bay, còn vai ác trong quyển sách là Khâu Ly thì ở lại Khâu gia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...