Cô gái đi bên cục trưởng hôm nay nhìn rất xinh đẹp, nhẹ nhàng, dịu dàng quá đi, nhìn giống diễn viên, minh tinh nổi tiếng vậy.
- Này này, nhưng ai cặp kè cục trưởng cũng vì tình vì cục trưởng chúng ta nổi tiếng đào hoa lắm.
- Nhưng đẹp mà, đẹp nhỉ, thích nhìn hoài luôn.
- Mọi người không biết à? Cô ta là Dương Tú Uyên , Sale kinh doanh giỏi cực của công ty xuất nhập khẩu YLA hàng đầu Thượng Hải đấy, đừng có xem thường người ta.
Cục trưởng mà nghe thấy, đuổi hết bây giờ, hư hỏng không à, việc thì làm sai lên sai xuống, nói xấu sân si là giỏi, giải tán đi.
Cô thở một hơi dài lấy bình tĩnh nhìn Bạch Vĩnh Kỳ từ xa, lúc Vĩnh Kỳ cầm micro nói lời cảm ơn mọi người.
- Xin lỗi mọi người, tôi thật sự rất ngại xuất hiện như thế này, nhưng mà năm nay tôi ngoại lệ, vì tôi sắp kết hôn.
Mọi người bỗng há hốc miệng bất ngờ, có người ồ lên, có người lại vỗ tay tán thành.
- Tú Uyên, em lên đây thổi nến cùng anh!
Vĩnh Kỳ bất ngờ gọi tên cô đưa tay ra sẵn chờ cô lên, mọi người càng lúc lại càng phấn khích hơn nữa.
Cô đứng dậy nở nụ cười tươi cúi đầu chào mọi người, cô cười mỉm môi nhẹ, vén một bên tóc rồi bước lên nắm tay Vĩnh Kỳ .
- Cục trưởng, anh đúng là đào hoa quá rồi, Tú Uyên sale giỏi trong công ty YLA nổi tiếng cả Thượng Hải này đấy chứ đùa.
Mọi người la hét ầm lên.
- Em thổi nến cùng anh nhé.
- Được rồi, em sẽ làm theo lời anh muốn.
- À, anh...
Tay Vĩnh Kỳ tự nhiên run run, đặt micro xuống bàn, anh lấy cái gì đó trong túi, chiếc hộp màu đỏ được anh mở nắp ra là 1 chiếc nhẫn kim cương lung linh sáng chói.
Mọi người tiếp tục điên cuồng la lên.
- Uyên Uyên, em đồng ý lấy anh nha!
- Vĩnh Kỳ...
- Đừng khóc, đừng khóc đây đều là sự thật, em là người mà lần đầu tiên anh làm việc này, cầu hôn một ai đó đối với anh là điều quá xa xỉ.
Việc cầu hôn em anh chỉ quyết định trong vòng 15 phút.
Anh muốn chính anh là người sẽ cùng em đi đến hết con đường còn lại, anh muốn bù đắp những tổn thương đã khiến em đau khổ.
Và anh muốn căn biệt thự ở EL anh mua, người sống cùng anh về già sẽ là em.
Đồng ý làm vợ anh nha!
Mọi người im lặng như muốn nín thở để cố gắng nghe những lời Bạch Vĩnh Kỳ nói vì lúc đó anh không cầm micro, cuối cùng một tràng vỗ tay nồng nhiệt hơn bao giờ hết.
Và hôm nay là ngày mà cô nhớ, in sâu đậm trong trái tim mình, cô yêu Vĩnh Kỳ còn hơn chính bản thân mình, anh là người đầu tiên làm cô yêu say đắm đến vậy.
- Em đồng ý!
Mọi người lại một lần nữa vỡ òa trong hạnh phúc theo cô và anh, Vĩnh Kỳ đeo chiếc nhẫn kim cương vào tay, cô chẳng cần nó giá trị to lớn, cô chỉ cần người mà muốn cô làm vợ lúc này là Bạch Vĩnh Kỳ anh thôi.
Mọi người cùng hô to.
Hồn đi
Hồn đi
Hồn đi
Hồn đi
Vĩnh Kỳ hôn cô, cô đáp trả lại, trong mắt mọi người cô và anh là cặp đôi đẹp nhất, đều rất tài giỏi, đều thành công.
Đêm ấy vô cùng hạnh phúc, có thể nói cứ như trong mơ vậy.
Một ngày cô ngắm chiếc nhẫn đeo trên tay chắc 100 lần, cứ nhìn thấy rồi tủm tỉm cười như vậy.
Tính từ lúc cả 2 ở Paris về đâu cũng đã gần 2 tháng rồi, cả 2 yêu thương nhau vô bờ bến, cuộc sống của cô và anh đi làm, ăn, ngủ, làm chuyện đó cùng nhau mọi lúc mà chưa bao giờ thấy chán.
Cô cũng nhận thấy được, từ ngày đến với cô Bạch Vĩnh Kỳ đã thay đổi thật rồi.
Đi làm về đúng giờ, đi uống rượu nhưng luôn luôn làm cô tin tưởng, số điện thoại các cô gái cho anh về đưa lại cô, rất nhiều lần các cô gái ấy nhắn tin khi biết anh cầu hôn cô, mấy cô gái đó khóc thảm thiết.
- Anh Vĩnh Kỳ anh lấy vợ thật à?
- Anh Vĩnh Kỳ, từ đây nay không đến quán em nữa hả? lấy vợ nhưng vẫn ghé thăm em đúng không?
- Khi nào anh lấy vợ vậy anh?
- Vẫn ngoài luồng được đúng không anh.
- Anh lấy vợ? đùa tôi ư?
Muôn vàng tinh nhắn, cô lấy điện thoại Vĩnh Kỳ chặn hết các số đó.
- Uyên Uyên, em ghen ghê thật đó.
- Nghĩ tới ánh mắt của những con gái đó em chỉ muốn giết hết thôi.
- Bình thường nhìn chuẩn cô gái văn phòng dịu dàng vậy mà bên trong ghê thật.
- Đúng rồi, anh mà không chung thủy, em sẽ trả thù đó.
- Vậy em mà cố tình liếc mắt đưa tình với anh nào, thì anh cũng sẽ giết em đó.
Bắt cóc đến EL cho ở biệt thự 1 mình, thích không?
- Vĩnh Kỳ, mình đi xem phim đi phim mới nè, nghe nói tình cảm yêu thương lắm.
- Anh chưa bao giờ làm cái việc đó hết, Tú Uyên anh già rồi!
- Già gì mà già, đi nha, em sẽ đặt vé, thay đổi không khí mà.
Bạch Vĩnh Kỳ anh yêu cô sẵn sàng chiều cô tất cả, cho dù cô có muốn đi đâu làm gì, chỉ cần cô thích là anh sẽ chiều cô hết mình.
Anh là một cục trưởng phải nói đã rất lâu từ khi anh lên chức anh chưa bao giờ đi xem phim ngoài việc đi cùng phụ nữ lên giường, vậy mà hôm nay chỉ cần coi thích thì anh chiều theo cô ngay.
Lúc vào xem phim Vĩnh Kỳ ngồi đan xen tay mình vào tay cô, trông rất trẻ còn đẹp trai, đi ngang mấy cô gái cứ nhìn nhìn rồi cười.
- Anh khác người lắm hả, mà cũng đúng, tại vì đẹp trai quá thôi.
- Em giết đó nha.
- Tú Uyên, anh quyến rũ thế này tối nay phải chiều anh.
- Anh điên rồi Vĩnh Kỳ.
Lúc ngồi trong rạp, phim bỗng dưng chiếu đến cảnh 18+, cảnh chàng trai ngồi trên giường, cô gái kia thì cúi xuống làm cái gì đó khiến cô thả tay anh ra.
Hình ảnh chỉ là phớt lờ không rõ nhưng khiến cô phải tưởng tượng ra.
- Tối làm cho anh giống như vậy nha, anh thích lắm!
- Cô kia rên to quá, xấu hổ thật.
- Vậy em không biết, trong lúc đó em còn hư hỏng hơn, rên to hơn.
- Làm gì có, anh nói bậy.
Vĩnh Kỳ nắm chặt tay cô lại.
- Tối nay em phải làm thế cho anh.
Tự nhiên cô nghĩ đến cảnh đó, cô bỗng dưng muốn nôn.
Cô vội vã chạy vào nhà vệ sinh nôn rất nhiều.
- Tú Uyên, sao vậy em? (anh chạy theo cô)
- Em khó chịu quá quá, ghê thật.
- Sao lại ghê.
- Em nghĩ đến cảnh đó em thấy ghê, không chịu được.
- Em làm vậy anh buồn đó, nghe anh đi, thích lắm, nôn hết rồi hôm sau khỏi nôn, chắc chắn sẽ thèm luôn.
- Cục trưởng không nghĩ là anh vô sỉ đến vậy.
- Gặp đúng người thôi em!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...