Phong Dịch thấy như trời sập đất lún.
Nào có gì xấu hổ hơn chuyện xuất sau một giây đâu?
Một giây ấy khiến lòng tự trọng của cậu sụp đổ, thậm chí cậu còn bắt đầu hoài nghi năng lực giường chiếu của mình.
Mặt Phong Dịch lộ vẻ chán nản tuyệt vọng, cậu len lén nhìn Kiều Ly.
Tiêu rồi, chị ấy sẽ không thích mình mất.
Cậu mong Kiều Ly say bí tỉ, say đến mức sẽ quên đi hết thảy mọi chuyện, kể cả chuyện này.
Khi say, Kiều Ly phản ứng rất chậm chạp, cô ngơ ngác nhìn tinh dịch màu trắng sền sệt dính trên tay mình rồi dùng năm ngón tay hết duỗi ra lại co vào tạo ra mấy sợi tơ mỏng.
Phong Dịch đỏ bừng mặt, vội nhỏm phắt người dậy, với lấy hộp khăn giấy trên tủ đầu giường, quỳ gối trước mặt Kiều Ly, cầm tay cô tỉ mỉ lau sạch sẽ.
Tay cậu run run song động tác lại rất dịu dàng, mặt đỏ như muốn rỉ máu vì ngượng. Sau khi cậu lau sạch ngón tay và mu bàn tay của Kiều Ly thì cúi gằm không dám nhìn cô.
Đương lúc Phong Dịch đang tự hỏi xem mình có nên chạy trốn không, Kiều Ly rút hai tờ khăn giấy từ chiếc hộp trên tay cậu, nhoài người tới giữa hai chân cậu, lau phần dịch lỏng dính dấp màu trắng đục kia đi.
Cậu đờ người ra, chẳng dám thở mạnh.
Khăn giấy nhẹ nhàng chạm vào háng cậu, dẫu cô chẳng dùng sức mà cậu vẫn thấy nhột nhạt, bất giác căng cứng phần bắp đùi trong.
Cô lau tới đâu, cơ đùi cậu lại căng cứng rồi thả lỏng tới đó trông cực đáng yêu.
Khi bắp đùi được lau xong, cậu thở hắt ra một hơi.
Kiều Ly nghe được thì cười khẽ, cô nghiêng đầu nhìn cậu. Vào khoảnh khắc mắt hai người chạm nhau, cô chợt cúi xuống nhìn bộ phận giữa hai chân cậu với vẻ ngờ hoặc.
Cảnh tượng đáng xấu hổ ban nãy bỗng chốc hiện lên trong đầu Phong Dịch, thế rồi đột nhiên cậu lại nhớ tới cảm giác lúc lòng bàn tay cô xoa nhẹ lỗ sáo của mình.
Cậu nín thở, cảm giác tê dại xộc thẳng từ sống lưng lên não, cậu phát hiện người anh em của mình lại bắt đầu tụ đầy máu, phình to ra.
Cậu thấy mình hệt như một tên cuồng dâm có thể động dục mọi lúc mọi nơi, nên mới dễ hứng tình đến thế.
Cậu van xin bản thân đừng cứng đừng cứng, nhưng chú em bên dưới lại cứ chống đối cậu, vội vã ngỏng lên.
Kiều Ly nhìn cậu với ánh mắt ngạc nhiên.
Cậu bỗng vươn tay đè bộ phận giữa hai chân xuống theo phản xạ.
“Ối…”
Vì cậu ấn quá mạnh nên đau đến thở chẳng ra hơi, song vừa thả tay ra thì chú em lại nhỏm dậy chào cờ ngay.
Lần đầu gặp một chàng trai ngây ngô đáng yêu như thế, Kiều Ly thấy mình đã bị lây sự hoạt bát trẻ trung của cậu. Cô choàng tay lên vai cậu, thưởng cho cậu một cái hôn.
Phong Dịch nào ngờ được, kế đó hai người lại quấn lấy nhau.
Cậu cảm nhận được mình đang bị tấm thân mềm mại, đẫy đà, mướt mát của cô đè xuống, đôi gò bồng đảo nở nang săn chắc tình cờ va vào ngực cậu.
Khoảnh khắc ấy, như đống củi khô lâu ngày bị ai đó ném cho mồi lửa, cậu vứt hết những suy nghĩ miên man khỏi đầu, cơ thể chỉ còn lại những cảm xúc nguyên thủy nhất.
Cậu bỗng to gan chạm vào làn da mịn màng của cô, rong ruổi đôi tay theo trực giác mách bảo.
Thấy Kiều Ly không hề phản kháng, bàn tay cậu dời xuống lưng cô, cảm nhận đường cong gồ lên nơi ấy.
Đây là bờ mông cô.
Ý nghĩ vụt qua đầu khiến nhịp thở của cậu hổn hển hẳn.
“Em có thể chạm vào nó không?” Vừa mở miệng, giọng Phong Dịch đã khản đặc tới mức bản thân cậu cũng không nhận ra.
Kiều Ly dùng hành động đáp lại cậu, cô vặn vẹo phần eo thon, uốn éo như con rắn nước đốt lửa trên người cậu. Cặp mông no đủ cọ xát vào lòng bàn tay cậu, làn da nhẵn thín như thạch trái cây khiến cậu cảm thấy bàn tay mình quá đỗi thô ráp.
Cử chỉ khiêu khích lả lơi của cô khiến Phong Dịch buông bỏ mọi do dự, cậu xoay người đè cô xuống, dùng tay vuốt ve mông cô, cảm giác mướt mát trên tay làm sống dậy thú tính trong cậu, khiến cậu muốn cật lực nắn bóp nó nhưng lại sợ cô sẽ đau.
Kiều Ly cười nắc nẻ vì sự chủ động thốt nhiên của cậu. Bởi cậu dùng quá nhiều sức nên đáng lẽ chỉ sờ soạng mông cô lại thành ra nâng bổng cô khỏi giường.
Cô không biết để chân ở đâu bèn mặc kệ chúng, một chân vắt trên cánh tay cậu còn chân kia gác lên ngực cậu.
Cô cảm thấy gan bàn chân mình sắp bị vòm ngực rắn chắc của cậu hun nóng.
Cô dùng chân cọ tới cọ lui trên ngực cậu, còn mân mê cả đầu ti đã cứng của cậu.
Phong Dịch thấy người lịm đi, cậu thở hổn hển, đưa tay chặn hai chân cô lại.
Kế đó, cậu bỗng mở mắt tròn xoe. Khi hai chân của cô bị tách ra thì khu vực bí ẩn bên dưới cũng bại lộ trước mặt cậu.
Dù ánh đèn lờ mờ, cậu vẫn thấy rất rõ ràng.
Phía dưới phần lông đã được tỉa tót là một lạch đào chặt khít, cánh hoa ôm lấy lối vào như nụ đào hé nở, bên trên còn đọng mật ngọt trong suốt.
Thay vì đẹp, cậu nghĩ từ gợi cảm thích hợp để hình dung về nó hơn.
Đây là sức hút nguyên thủy nhất, mới thoáng nhìn mà cảm giác tê dại đã chạy dọc sống mũi rồi bỗng chốc tràn khắp da đầu cậu.
Cậu chợt thấy miệng mình khô khốc, mà mật ngọt nơi cửa hoa lại như rượu ngon thượng hạng đang mời chào cậu nhấm nháp.
Trước kia, lúc xem phim người lớn, khi nam chính vùi đầu vào giữa hai chân nữ chính, dù cảnh ấy đã được làm mờ nhưng vẫn khiến cậu thấy khó chịu.
Mà giờ đây, cậu lại kiềm lòng chẳng đặng mà cúi đầu xuống, ngậm lấy cánh hoa của cô, để thưởng thức một cách cẩn thận, triệt để. Thậm chí, cậu còn thấy mình hệt một con chó đực đang dùng chiếc mũi và lưỡi của nó chơi đùa nơi thầm kín của cô.
Đầu ngón tay cậu run run tiến vào giữa hai chân cô, nhẹ nhàng mân mê cánh hoa của cô.
Kiều Ly ngâm nga một tiếng, vặn vẹo cơ thể, cố dời người đi khiến sợi tơ lỏng màu bạc dây ra.
Cậu nào cam tâm, cố công truy đuổi bằng cách ấn vào nụ hoa của cô, nơi ấy mềm mại đến nỗi cậu e mình sẽ làm cô bị thương.
Kiều Ly thấy cửa động ướt át thì hơi khó chịu, cô giạng chân ra, lắc lư cặp mông van vỉ cậu: “Này… Cậu sờ tôi đi…”
Phong Dịch lóng ngóng không rõ ý của từ “sờ”, cậu thử trượt ngón tay đang đặt ngoài cánh hoa vào trong. Khi ngón tay dính dịch nhầy tiến vào nụ hoa, Kiều Ly chợt thở dốc vì nhột nhạt.
Cậu ngẩng đầu lên, thấy ánh mắt của cô đã dại đi, chau mày không nhìn cậu.
Tim cậu đập cuồng dại như sắp mất khống chế, cậu nuốt nước miếng đánh ực một tiếng, dùng hết can đảm để lách ngón tay vào lạch đào.
“Nhột…” Động tác nửa vời của Dịch Phong khiến Kiều Ly tức đến nỗi muốn đá cậu một cái.
Cậu lo ngay ngáy, lại liếc nhìn cô lần nữa, ngón tay vẫn cắm trong lạch đào, thấy cô không hề phản kháng mới len lén kề sát đầu vào rồi mở lối đào ra.
Cửa động nõn nà như đậu phụ, run rẩy phun ra nước dịch trong suốt, khẽ khàng mở to thu nhỏ theo mỗi động tác của chủ nhân.
Vì cậu đang kề cận nên thị giác chịu tác động mạnh mẽ, mặt cậu nóng cháy như sắp bốc hơi, thân dưới căng cứng đến đau nhức.
Cậu không chịu nổi nữa, thấy người anh em bên dưới như sắp nổ tung, suýt nữa thì không đừng được mà dùng tay tự xử.
Kiều Ly thấy mãi mà cậu chẳng động đậy gì bèn ngó xuống song chỉ thấy một cái đầu xù xù.
“Sao cậu còn chưa chịu tiến vào?”
Đột nhiên nghe tiếng cô, Phong Dịch hoảng đến giật bắn người: “Tiến, tiến vào?”
Kiều Ly luồn chân xuống vùng bụng dưới của cậu, vừa trượt xuống đã đụng phải một vùng thảo nguyên tươi tốt.
Phong Dịch sắp ngạt thở, cậu hít sâu mấy hơi, huyệt Thái Dương giật thình thịch.
Cuối cùng cũng tới bước này.
Cậu nhẩm lại các bước làm, âm thầm thề sẽ làm đấng mày râu đích thực, cố gắng không xuất sớm.
Cậu vừa hồi hộp lại vừa hưng phấn, bò tới mép giường xé áo mưa ra, còn bất giác tìm quanh xem có thùng rác để bỏ vỏ bao vào không.
Rốt cuộc cậu xếp chiếc vỏ bao rỗng ngay ngắn lên tủ đầu giường, hồi tưởng lại hướng dẫn sử dụng trên Baidu, rồi nghiêm túc đeo áo mưa vào như đang làm thực nghiệm.
Lúc quay lại quỳ giữa hai chân cô, cậu bỗng phát run, nâng đầu gối cô lên, áp sát vật nam tính của mình vào thân dưới của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...