Đêm, yên tĩnh không tiếng
động.
Uyển Vân giờ đây nằm
trong lòng Hiên Viên Vũ, nơi mà nàng gần đây hầu như đã quá quen thuộc, gần như
không có nó, hay thiếu đi hơi thở ấm áp từ chủ nhân của nó, thì nàng sẽ không
được ngủ ngon giấc. Nhưng giây phút này, thì nàng lại hoàn toàn không hề chợp
mắt được, chỉ vì sau khi trò chuyện cùng Lục Thanh Tuyền, rốt cuộc nàng cũng đã
có thể trút được gánh nạng về chuyện của ca ca suốt hai năm nay. Thử hỏi vui
mừng như thế, nàng làm sao có thể ngủ cho được a ???.
Thì ra nửa năm trước, Lục
Thanh Tuyền bị kẻ thù truy giết, tình cờ chạy đến mộ của đại tẩu, sau đó được
đại ca ra tay cứu giúp, kết quả hai người lúc đầu từ một đôi oan gia, chung
sống lâu dần nảy sinh tình cảm.
Lúc đầu đại ca còn vị đại
tẩu mà e ngại, bất quá Lục Thanh Tuyền cũng không phải hạng nữ nhân dễ từ bỏ,
nàng ta đã dùng ba tháng thời gian, rốt cuộc cũng thuyết phục được đại ca bước
ra khỏi quá khứ, làm lại từ đầu.
Lục Thanh Tuyền nói rất
đúng, đại ca cứ ẩn mình trong nổi khổ thương nhớ thê tử như thế, cũng là một
nguyên nhân khiến cho đại tẩu không thể an tâm rời đi. Chi bằng hãy để đại ca
thoát ra khỏi nó, tự mình tìm lại hạnh phúc, đại tẩu trên trời linh thiêng,
chắc hẳn cũng sẽ hy vọng như thế a ??!!.
“ Sao thế ??? ” đang lúc
Uyển Vân còn chìm trong suy nghĩ của mình, thì bên cạnh, một giọng nam trầm ấm
vang lên đánh vỡ yên tĩnh.
“ Không có gì, tại muội
đột nhiên nghĩ đến chuyện của đại ca thôi, hiện giờ xem ra đại ca đã có thể
hạnh phúc được rồi, nếu mấy lão bất tử trên Thánh Linh sơn Thánh Địa mà biết,
chắc hẳn sẽ rất vui ” Uyển Vân mỉm cười đáp lời.
“ Mấy lão bất tử ??? ”
Hiên Viên Vũ nhíu mày nghi vấn.
“ Thế gian đều cho rằng
Huyền cung lợi hại nhất là Cung chủ cùng các vị hộ pháp và đường chủ, chì cần
tiêu diệt bọn ta, thì sẽ có thể tiêu diệt Huyền cung. Nhưng họ lại không biết,
thực lực thực sự của Huyền cung chính là nằm trên Thánh Linh sơn Thánh Địa kia,
nơi đó chính là nơi bế quan của tam vị Cung chủ đời trước của Huyền cung. Người
đời đều cho rằng họ đã chết, nhưng thật chất không phải thế a. Hơn nữa ngoài
trừ ba người họ ra, trên đó còn là nơi ẩn cư của rất nhiều thế ngoại cao nhân
khác, cộng lại cũng gần ngàn người, và tất cả họ đều được xem như đã chết,
nhưng mà người đời lại không biết, họ không những không chết, mà còn hợp sức
sáng lập Huyền cung, để làm nơi cho hậu nhân của họ dung thân ” Uyển Vân nhìn
Hiên Viên Vũ từ tốn giải thích.
Nhưng những lời của nàng,
lại như oanh tạc trong đầu Hiên Viên Vũ, y thật sự không thể nào ngờ rằng, thì
ra sau lưng Huyền cung lại còn có một bí mật kinh thiên động địa đến vậy a.
“ Cho nên, huynh tuyệt
đối không được ức hiếp muội nha, nếu không huynh chết chắc ” đang lúc Hiên Viên
Vũ còn đang thất thần, thì Uyển Vân lại lên tiếng trêu ghẹo.
“ Tuyệt không thể nào có
chuyện đó ” Hiên Viên Vũ đây là khẳng định, cũng là tự hứa với bản thân. Bất
luận vì công, vì tư, y cũng tuyệt sẽ không bao giờ khiến cho Vân nhi của y đau
lòng.
“ Vũ ” Uyển Vân nghe xong
lời này, ánh mắt tràn ngập thâm tình liền chăm chú nhìn kỹ Hiên Viên Vũ, như
thể sợ bỏ sót bất kỳ chi tiết nào trên mặt y vậy.
“ Vân nhi ” Hiên Viên Vũ
ôm lấy thân mình nhỏ nhắn củ Uyển Vân, sau đó nhẹ nhàng đặt lên môi nàng một nũ
hôn.
Hai người cứ như thế trầm
luân và thề giới riêng, truyền thụ hơi ấm cho nhau, nhưng đang lúc bầu không
khí lãng mạn như thế, thì lại bị mấy tên không biết sống chết ngăn cản.
Hiên Viên Vũ cùng Uyển
Vân nhìn nhau, nhưng vẫn giả vờ tiếp tục xem như không hề hay biết. Trong chốc
lát bên ngoài cửa, năm hắc y nhân xông vào, không nói hai lời, liền cầm kiếm
nhắm ngay Hiên Viên Vũ và Uyển Vân đâm tới.
Hiên Viên Vũ cùng Uyển
Vân liền trở mình, né tránh kiếm, sau đó bắt đầu phản công, chẳng mấy chốc
trong phòng đã tràn ngập tiếng va chạm đánh nhau. Trong lúc đang giao đấu, Hiên
Viên Vũ thậm chí còn ra thấy bên phòng thuộc hạ của y cùng Giang Thiên Hành
cũng có tiếng va chạm của binh khí, nhưng những phòng khác thì im lặng vô cùng,
xem ra chỉ có họ bị tập kích a.
Dù hắc y nhân võ công cao
cường, nhưng so với Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân thì lại thua xa, chẳng mấy choc
đã rơi vào thế hạ phong, nhưng mấy hắc y lại trong chốc lát dùng độc dược giấu
trong xương ngón tay bẻ gãy, dược lực nhanh chóng chạy toàn thân, độc phát thân
vong.
Hiên Viên Vũ cùng Uyển
Vân thấy thế, nhanh chóng ra ngoài xem tình hình. Phòng của thuộc hạ Hiên Viên
Vũ cũng tương tự tình trạng như thế, nhưng may mắn không ai bị thương, còn
Giang Thiên Hành cùng Lục Thanh Tuyền thì hiện giờ vẫn còn cùng hắc y nhân giao
đấu.
Hiên Viên Vũ cùng Uyển
Vân nhìn tình hình thì cũng đã đoán ra được, những người này chính là vì Lục
Thanh Tuyền mà đến, họ chỉ là bị liên lụy mà thôi.
Và mấy hắc y này không ai
khác, chính là mấy người ngồi trong góc, nhìn lén bọn họ lúc ban ngày, bất quá
lúc đó họ vẫn không hề biết rằng, thì ra bọn người này lại nhằm vào Lục Thanh
Tuyền mà đến.
Nhìn Giang Thiên Hành
cùng Lục Thanh Tuyền cùng kề vai sát chiến, phối hợp ăn ý đánh bại từng hắc y
một, Uyển Vân không khỏi mỉm cười, ‘ hai người này quả là rất xứng đôi a ’.
Võ công của Giang Thiên
Hành cùng độc công của Lục Thanh Tuyền đều thuộc hàng cao thủ trên giang hồ,
nên chẳng mấy chốc, những hắc y kia dều bị đánh bại, và cũng giống như những
hắc y đã chết trước, những hắc y này cũng bẻ gạy ngón tay, để dùng độc tự tử.
Lục Thanh Tuyền nhìn đến
mấy hắc y hành động như thế, sắc mặt không khỏi âm trầm xuống, bất quá nếu nàng
đã không muốn nói, thì họ cũng sẽ không ép buộc.
Một đêm dù không yên
tĩnh, nhưng nói chung là vẫn có thể miễn cưỡng trôi qua. Sáng sớm bầu không khí
trong lành, ánh nắng chói chang, đoàn người lại tiếp tục theo hướng đại hội võ
lâm mà đến.
Bất quá trên đường, Lục
Thanh Tuyền vẫn không nói lời nào, mọi người đều nhìn ra nàng có tâm sự, nhưng
không ai lên tiếng hỏi, vì họ biết nàng đang cần thời gian. Giang Thiên Hành nắm
lấy đôi tay nhỏ bé của Lục Thanh Tuyền, không tiếng động an ủi, đây là chuyện
duy nhất mà y có thể làm cho nàng hiện giờ.
…………….
Đại hội võ lâm, ba năm
một lần, tổ chức vô cùng hoành tráng, kể cả triều đình và quan viên địa phương
đều rất quan tâm đếm vấn đề này.
Năm nay nơi diễn ra đại
hội lại là Tung Châu, nơi có nhiều danh thắng của thiên hạ, và nơi lần này sẽ
diễn ra đấu võ không phải nơi nào xa lạ, chính là Thiên Đình Hồ, cảnh đẹp đệ
nhất của Tung Châu.
Dù chưa đến ngày diễn ra
đại hội, nhưng cao thủ võ lâm đã tụ tập đầy đủ tại nơi đây, không chỉ người
trong chính đạo võ lâm, mà ngay cả người của ma giáo cũng có mặt.
Tuy nhiên vì để giữ gìn
trật tự, hay là vì nguyên nhân không rõ khác, mà năm nay người hai phái gặp
nhau, lại vô cùng bình tĩnh, im lặng đến dị thường, hoàn toàn không giống
thường lệ, gặp là đánh, chuyện này dù làm nhiều người xem bất ngờ, bất quá lại
không ai dám lên tiếng hỏi về vấn đề này cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...