Uyển Vân

Sáng sớm bầu không khí vô
cùng trong lành, cả Tông Châu nha huyện bầu không khí cũng tốt vô cùng. Nguyên
nhân chỉ vì Tông Châu tri huyện Trương đại nhân đã hoàn toàn khôi phục, việc
này đều làm mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hiện giờ vị Trương đại
nhân này không giống với lúc trước, không chỉ là tri huyện Tông Châu, còn là
phụ thân của Quý phi nương nương, người đang được hoàng thượng sủng ái nhất,
thậm chí có khả năng trở thành hoàng hậu của Nguyên Niên quốc sau này. Là quốc
trượng thân phận tôn quý, nên an nguy của vị Trương đại nhân này giờ đây đã
được đặt lên hàng đầu.

Thậm chí mấy vị quan đối
đầu cũng không còn dám đã kích Trương đại nhân nữa. Vì lúc này họ đều có thể
suy đoán được tình hình tương lai, ‘Trương đại nhân chắc hẳn sẽ theo Tứ vương
gia cùng Quận chúa về kinh mà hưởng phúc, đến lúc đó không còn liên quan đến
bọn họ, hay ảnh hưởng đến tiền đồ của bọn họ, thì bọn họ cần gì mà để ý đến y
cơ chứ ???’.

“vương gia, bên ngoài vừa
có nhân đưa thư đến” Ảnh Nhị cung kính mang lá thư trên tay vừa lấy được giao
cho Hiên Viên Vũ.

Hiên Viên Vũ tiếp nhận
thư , xem xong từ vẻ mặt bình tĩnh ban đầu, bắt đầu chuyển sang cười nhẹ, nhìn
về phía Uyển Vân gật đầu, sau đó chuyển thư tín cho nàng

“bọn họ đã hành động, vậy
thì chúng ta cũng không cần khách sáo nữa, nếu không rất không hợp lễ nghi”
Uyển Vân xem xong thư, mỉm cười đầy toan tính nói.


“hảo” Hiên Viên Vũ gật đầu
chấp thuận.

Ảnh Nhị nhìn hai người họ
biểu hiện như thế, không khỏi lạnh run một trận, vương gia nhà hắn mỗi khi cười
như thế, là sẽ có kẻ gặp xui xẻo. Nhưng còn Quận chúa, dù hắn không hiểu thái
độ này của nàng là ra sao, nhưng có thể đảm bảo, là cũng không có chuyện gì tốt
đẹp.

Sau khi tiến hành bàn
giao một số công việc, Hiên Viên Vũ dẫn theo Uyển Vân cùng Ảnh Nhị rời đi phủ
nha Tông Châu, dù Trương Đức không an tâm, nhưng mà nghĩ lại bản lĩnh của những
người này, cũng không khỏi thuận theo.

Chẳng qua là trước khi họ
đi lại không quên dặn dò cẩn thận, dù điều này có chút hơi phiền, nhưng Uyển
Vân lại thấy trong lòng ấm áp vô cùng.

Nàng có thể cảm nhận
được, Trương Đức xuất phát từ thật lòng quan tâm nàng. Hơn nữa từ lúc quen biết
Trương Đức cùng Tiểu Điệp đến nay, họ chưa từng xem nàng như người ngoài, mà
luôn xem nàng như thân nhân, điều này chính là nguyên nhân vì sao mà nàng lại
thật tâm đối đãi, thậm chí luôn cố hết sức bảo vệ hai người họ. Vì giờ đây họ
không chỉ là ân nhân của nàng, mà đã trở thành thân nhân của nàng, nên nàng
nhất định sẽ bảo hộ họ an toàn, không để họ chịu bất kỳ tổn thương nào.

Mãi đến sau này, Trương
Tiểu Điệp mới biết được, thì ra vì lòng từ bi của nàng, mà đã khiến cho nàng có
được một hảo tỷ muội tốt, giúp phụ thân có thêm một nữ nhi ngoan, đồng thời
cũng tìm cho nàng và phụ thân một người bảo hộ vô cùng cường hãn, vì chỉ cần có
người này, nàng và phụ thân tuyệt đối suốt đời không cần lo lắng bị người hãm
hại như trước nữa.

Thiên Tuyệt Nhai, hôm nay
bầu trời quang đãng, không một gợn mây, bầu không khí trong lành, nhưng không
ai ngờ rằng chỉ sau vài canh giờ nữa, nơi này sẽ bị huyết nhuộm một mảnh, bầu
không khí cũng sẽ chuyển biến thành tang thương chết chóc, không ai dám đến
gần.

“Tứ vương gia cùng Quận
chúa quả là đúng hẹn” Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân, Ảnh Nhị vừa đến nơi, thì
trong một rừng cây gần đó đã có một nam tử xuất hiện nghênh đón.

Người này không ai khác
chính là nam tử trẻ tuổi mà Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ gặp trong mật thất tại
Thanh Châu phủ nha. Bên cạnh còn theo sau mấy nhân, tất cả bọn họ cũng đã từng
xuất hiện bên trong mật thất đó, thậm chí ngay cả Thanh Châu tri huyện cùng Lạc
Mẫn Diệu cũng có mặt.

“Chu Hồng đâu ???” Hiên
Viên Vũ lạnh giọng hỏi.

“thật ra bản công tử cũng

không muốn đối phó Chu gia, có trách thì trách Chu Nam nghe những thứ không nên
nghe thấy, biết được bí mật của bản công tử, bản công tử còn giữ lại mạng của
Chu Hồng xem như đã là nhân từ lắm rồi” nam tử không để ý đến thái độ của Hiên
Viên Vũ, chỉ nhẹ giọng cảm thán.

“ý của ngươi là không
muốn thả người, dẫn bọn ta đến đây chính vì muốn diệt trừ luôn cả bọn ta, ta
nói không sai chứ Trang tiểu vương gia ???” Uyển Vân cười lạnh nhìn nam tử
trước mặt, nàng ghét nhất chính là nhân dông dài.

“Quận chúa quả nhiên
thông minh, bất quá Quận chúa yên tâm, ta là người có lòng ‘từ bi’, nhìn hai
người nghĩa nặng tình thâm như thế, ta sẽ để Quận chúa cùng Tứ vương gia được
chết cùng một chỗ’ Trang Thiên Nhật nhìn Uyển Vân ngữ điệu lạnh lùng cùng khẳng
định lên tiếng.

“nga, vậy phải thử xem
ngươi có bản lĩnh không đã ??? Hôm nay bổn Quận chúa cũng muốn mở rộng tầm nhìn
một phen xem sao !!” Uyển Vân vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu nhìn Trang Thiên Nhật,
hoàn toàn không hề có chút lo sợ.

“sát” điều này dù làm
Trang Thiên Nhật nhất thời nghi vấn, bất quá hắn cũng không nghĩ nhiều, đã lỡ
leo lên lưng cọp rồi, hắn không còn cơ hội quay đầu nữa, nên đành liều vậy.

Nhất thời từ bốn phía
toát ra một toán hắc y, hướng về phía Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân mà công kích,
nhưng khi gần trong gang tấc, thì hắc y lại chuyển hướng, tấn công đám người
Trang Thiên Nhật, điều này làm cho đám người Trang Thiên Nhật không khỏi sửng
sờ.

“tại sao có thể thế này
??? Nguy, chúng ta trúng kế rồi” Trang Thiên Nhật lúc này mới nhận ra tình thế
không ổn, ánh mắt đầy oán hận nhìn về phía Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ, ‘thì ra
ngay từ đầu bọn họ đã có chuẩn bị trước nên mới đến đây’.

Nhưng đợi đến sự tình bị

phát hiện thì đã quá muộn, hắc y nhân đám người toàn bộ đều là cao thủ, chẳng
mấy chốc người của Trang Thiên Nhật đã bị tiêu diệt mất hai phần ba, điều này
làm cho Trang Thiên Nhật phẫn nộ cực kỳ.

“lui, rút lui” Trang
Thiên Nhật cắn răng hạ lệnh.

Lập tức đám người Thanh
Châu tri huyện nhanh chóng thoái lui, Hiên Viên Vũ nhìn thấy cảnh này không
khỏi cười lạnh, tay đưa lên, bên cạnh lập tức xông ra rất nhiều quan binh triều
đình, dẫn đầu đoàn quan binh này có hai người, một là nam tử trung niên, người
còn lại chính là người vừa rời đi mấy ngày nay Ảnh Nhất.

“một tên cũng không lưu,
riêng Trang Thiên Nhật cùng đồng đảng thì bắt sống” Hiên Viên Vũ nhìn lướt qua
tình thế lạnh giọng ra lệnh.

Binh lính nhận lệnh ngay
lập tức hòa vào đám người cùng hắc y nhân công kích người của Trang Thiên Nhật,
chẳng mấy chốc đám người Trang Thiên Nhật lại chết thêm nhiều người nữa, nhưng
trong đó cũng không ít người bị bắt sống.

“thiếu chủ chạy mau”
Thanh Châu tri huyện liều mình mở đường máu nhằm giúp Trang Thiên Nhật chạy
thoát.

Bất quá hắn đã tính sai
một bước, Trang Thiên Nhật vừa rời đi, đã bị hai thân ảnh chặn đường, dù hắn
phản kháng, nhưng chưa đầy ba chiêu đã bị hai thân ảnh chế trụ, và hai thân ảnh
này không ai khác chính là thuộc hạ của Uyển Vân, Nguyệt Minh cùng Nguyệt Dạ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận