Uyển Vân

Lạc Mẫn Diệu nổi danh ngũ
châu đệ nhất tài nữ, không những thông minh, xinh đẹp, mà còn có học vấn cực
cao, rất nhiều tài tử đều phải cam bái hạ phong.

Từ ngày Lạc Mẫn Diệu tròn
mười sáu tuổi, đại môn Lạc gia đã bị những người tới cầu thân đạp hư rất nhiều
lần, tuy nhiên cho đến nay nàng ta vẫn chưa chọn được bất kỳ ai.

Nhưng không ai lại biết
được, từ ngày khâm sai vào thành, thì Lạc Mẫn Diệu đã tìm được nam nhân mà nàng
cần, người này không ai khác chính là Tứ vương gia Hiên Viên Vũ.

Mấy ngày nay Lạc Mẫn Diệu
luôn âm thầm quan sát, Tứ vương gia ôn nhu nho nhã, lại thấu hiểu lòng người,
chỉ có nam nhân như vậy mới xứng với nàng.

Còn về Quận chúa kia, dù
có chút xinh đẹp, nhưng xem ra vẫn thua nàng, hơn nữa nàng nghe đồn vị Quận
chúa chia cũng là kỳ tài nữ tử, có thể đối được ‘Thiên Cổ Tuyệt Đối’, có thể
một mình cầm tiêu song tấu, đàn một khúc ‘Thiên Cổ Tuyệt Luân’, nhưng như vậy
thì đã sao, nàng ta không hề để ý, chỉ cần nam nhân mà nàng ta để ý, nàng ta
tuyệt sẽ không buông tay.

Lạc Mẫn Diệu tuy ngoài
mặt là một vẻ nhu thuận, điềm đạm đáng yêu, tuy nhiên không ai lại có thể biết
được, đằng sau vẻ mặt đó, là một nữ tử thị huyết tàn nhẫn, giết người không
chớp mắt, ngay cả hài tử cũng tuyệt không nương tình.

Nếu không nàng ta đã
không được mệnh danh là Độc Hoa sát thủ, một trong Tứ đại sát thủ của Sát thủ
môn, và cũng sẽ không ai có thể nghi ngờ, môn chủ của sát thủ môn, người luôn
nổi tiếng bí ẩn trên giang hồ, lại chính là Thanh Châu tri huyện, đồng thời
cũng là sư phụ của nàng ta, tất cả những việc gần đây tại ngũ châu cũng chỉ vì

một nguyên nhân, Sát thủ môn chính là loạn đảng còn sót lại từ loạn Phiên vương
mười năm trước.

Mục đích của họ chính là
bắt đầu từ ngũ châu, tạo ra rối loạn, sau đó thừa cơ dấy binh tạo phản, nhằm
giành lại ngôi vua từ Hiên Viên gia, vì năm đó con trai của Trang vương, Trang
Thiên Nhật vẫn còn sống, và hắn cũng chính là chủ mưu của tất cả mọi việc lần
này.

Sau khi nghe xong lời bẩm
báo của Nguyệt Minh, Nguyệt Dạ, cả Hiên Viên Vũ, Uyển Vân, cùng Ảnh Nhất, Ảnh
Nhị đều ngở ngàng, thật không ngờ mọi chuyện lại còn quan hệ sâu xa như thế.

Bất quá chuyện làm Hiên
Viên Vũ cùng Ảnh Nhất, Ảnh Nhị ngạc nhiên hơn nữa chính là tốc độ điều tra của
Huyền cung. Họ điều tra mấy ngày nay, vẫn không có chút tin tức nào, vậy mà
người của Huyền cung vừa ra tay, đã điều tra ra mọi chuyện như thế, thật là bất
khả tư nghị mà.

“Vũ, chuyện này huynh
định xử trí thế nào ???” Uyển Vân tò mò nhìn Hiên Viên Vũ hỏi, từ ngày hai
người giải tỏa mọi khúc mắc, nàng cũng bắt đầu thay đổi cách xưng hô, gọi tên
của y, tất nhiên chuyện này là do ai kia thích nghe, nên yêu cầu trước, chứ nếu
không với cá tính của nàng tuyệt sẽ không chủ động, vì ngượng chết đi được a.

“Ảnh Nhất, ngươi đem theo
mật hàm của ta, đến thành Hoa Thiên hạ lệnh Tào tướng quân lập tức mang binh
đến bao vây ngũ châu, nói với hắn sau khi nhận được lệnh, lập tức thi hành
ngay, tranh thủ đến đây càng sớm càng tốt” Hiên Viên Vũ trầm tư suy nghĩ đôi
chút sau đó hạ lệnh.

“dạ vương gia” Ảnh Nhất
nhận mệnh rời đi.

“Ảnh Nhị, ngươi bắt đầu
từ hôm nay, tăng cường giám sát người của Thanh Châu” Hiên Viên Vũ trầm giọng
ra lệnh.

“dạ vương gia” Ảnh Nhị
cũng tuân mệnh lui ra.

Sau đó Nguyệt Minh cùng
Nguyệt Dạ cũng lui xuống. Bên trong phòng chỉ còn lại Uyển Vân cùng Hiên Viên
Vũ.

“xem ra con hổ ngủ say đã
lâu, bây giờ muốn thức tỉnh rồi, chúng ta nên chuẩn bị đón tiếp nó đi là vừa”
Hiên Viên Vũ mỉm cười nhìn về phía Uyển Vân nói.

“nhưng mà còn Lạc Mẫn
Diệu thì sao ??? Nàng ta gần đây hay hỏi thăm sự tình về huynh, hơn nữa ánh mắt
nàng ta mỗi khi gặp huynh, lại giống như hận không thể ăn huynh, ta xem ra nàng
ta là thích huynh a, huynh định làm thế nào bây giờ ???” Uyển Vân nhìn y tỏ vẻ
tò mò hỏi.

Hiên Viên Vũ cười không

đáp, tiến lại đem Uyển Vân ôm vào lòng, sau đó mới lên tiếng.

“Vân nhi, nàng đang ghen
sao ???” cứ nghĩ đến như vậy, Hiên Viên Vũ trong lòng không khỏi vui mừng, đây
chẳng phải ý là trong lòng nàng vị trí của y đã nâng lên thêm một bậc sao ???.

“ai thèm ghen chứ” đánh
chết Uyển Vân cũng không dám thừa nhận.

“Vân nhi, yên tâm đi,
trên đời này người có tư cách yêu ta chỉ có duy nhất một mình nàng mà thôi”
Hiên Viên Vũ ha hả cười, sau đó ở bên tai Uyển Vân nhẹ giọng nói, giọng nói
tràn ngập ôn nhu cùng sủng nịnh.

“thế còn những nữ nhân
khác thì sao ???” Uyển Vân nghi vấn hỏi.

“những nữ nhân khác à,
chỉ đành để họ đem tình cảm đó chuyển sang hướng khác, còn không thì đành để họ
mang nó xuống địa ngục mà thôi” Hiên Viên Vũ giọng nói vẫn nhẹ nhàng, tuy nhiên
trong đó lại toát ra một cổ lãnh ý thấu xương.

Tuy vậy lời này vào tai
của Uyển Vân, lại như mật đường, khiến nàng không khỏi vui vẻ cười, nàng là
người vốn không quan tâm nhiều đến người khác, chỉ quan tâm đến người thân của
nàng, và những người nàng cần quan tâm, dù nói nàng ích kỷ cũng vậy, nhưng mà
nếu nữ nhân đó dám có ý nghĩ với nam nhân với nàng, nàng sẽ khiến cho ả sống
không bằng chết, ai bảo tình yêu là phải ích kỷ cơ chứ ???.

“ tối nay chúng ta dạo
Thanh Châu phủ nha thế nào ???” Uyển Vân ở trong lòng Hiên Viên Vũ nhẹ giọng
lên tiếng.

“hảo, theo ý nàng” Hiên
Viên Vũ mỉm cười đáp lại, chỉ cần nàng thích là được rồi.

Đêm nay không trăng, thứ
duy nhất duy trì ánh sáng chính là những ngọn nến, phủ nha Thanh Châu, cũng như
vậy, nến được thắp sáng khắp nơi, trong sân thậm chí thỉnh thoảng còn có nha
dịch đi tuần, do lần trước tri huyện Tông Châu bị hành thích, nên kể từ hôm đó,

tất cả các phủ nha tại ngũ châu đều tăng cường cảnh gác lên gấp đôi, vì tránh
trường hợp đó xảy ra lần nữa.

Hai bóng đen từ bên ngoài
phi thân vào trong, hai bóng đen động tác nhanh nhẹn lưu loát, thi triển khinh
công rất thuần thục, tuyệt đối là cao thủ. Hai bóng đen tìm kiếm thư phòng Tông
Châu tri phủ mà tiến đến, tuy nhiên khi đến nơi hai bóng đen lại không chỉ quan
sát bên ngoài, mà trực tiếp vào trong.

Vào đến nơi, một bóng đen
tiến lại gần kệ sách, nắm lấy một cái tượng bằng ngọc, sau đó xoay nhẹ, bên
cạnh một lối đi bí mật được mở ra.

Hai bóng đen nhanh chóng
tiến vào, cửa thông đạo ngay lập tức đóng lại, hai bóng đen đi dọc theo hành
lang dài đến một căn phòng nhỏ, nhưng lần này họ không xông vào, mà ở bên ngoài
quan sát.

Bên trong phòng lúc này
có rất nhiều người, ngồi trên cao là một nam tử trẻ tuổi, bên dưới có mấy lão
nhân lớn tuổi, tuy nhiên không hề yếu chút nào, ngược lại hoàn toàn khỏe mạnh,
hơn nữa tuyệt đối là người luyện võ.

Ngồi cách đó không xa, có
một trung niên nhân cùng một nữ tử, bên cạnh họ còn có vài người khác, tuy
nhiên trung niên nhân và nữ tử này lại là người mà hai bóng đen quen biết, họ
không ai khác chính là Thanh Châu tri huyện, cùng Lạc Mẫn Diệu.

Hai bóng đen liếc mắt
nhìn nhau, sau đó áp sát vào cửa, nghe ngóng tình hình bên trong, tuy nhiên
những người bên trong lại không hề phát hiện ra sự tồn tại của họ. Và hai bóng
đen này không ai khác chính là Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận