Đêm, tĩnh lặng vô cùng,
nhưng không ai biết, sau đêm nay một âm mưu sẽ được đưa ra trước ánh sáng.
“chuẩn bị xong cả rồi chứ
???” một giọng nữ tràn ngập lạnh lùng hỏi.
“dạ, đã chuẩn bị xong cả,
chỉ cần chủ nhân ra lệnh, sẽ lập tức tiến hành” giọng nam cung kính đáp lời.
“Ân, sáng sớm mai lập tức
hành động” giọng nữ nhẹ nhàng lên tiếng, nhưng trong giọng nói không hề che dấu
một tia trào phúng.
‘Muốn đấu với nàng, những
nữ nhân đó cần tu luyện thêm, nếu không chỉ còn cách ngồi yên mà chờ nàng đến
giết thôi’. Nữ tử trong mắt lóe lên một tia sát khí.
Hôm sau, hoàng cung
truyền ra tin tức, Điệp phi sau hai ngày hôn mê, rốt cuộc tỉnh lại, hoàng
thượng cùng Thái hậu vui mừng vô cùng.
Theo lời kể của Điệp phi,
mọi người mới biết được, thì ra đêm đó có một hắc y mang theo một bao rắn độc,
lẻn vào Thiên Điệp cung có ý đồ xấu, bị Điệp phi phát hiện, nên mới thả rắn cắn
Điệp phi, hắc y sau khi bại lộ, không dám ở lại lâu, nên sau đó đã rời khỏi,
tất nhiên những lời này đã được Uyển Vân soạn sẵn, để Tiểu Điệp đối đáp trôi
chảy.
Tất cả mọi người đều suy
đoán, có lẽ hắc y kia định âm thầm thả rắn, sau đó rời đi, để rắn tự bò xung
quanh, không chỉ hại Điệp phi, mà còn diệt trừ mọi người trong Thiên Điệp cung,
nhưng cuối cùng bị phát hiện, nên cuối cùng chỉ làm hại một mình Điệp phi.
Sau khi nghe xong mọi
chuyện, hoàng thượng cùng Thái hậu đều nổi trận lôi đình, phái người điều tra.
Sau nửa ngày, thị vệ
hoàng cung phát hiện được trong cung Ngọc phi nương nương xuất hiện rất nhiều
công cụ dùng bắt rắn, bình thường nội cung tuyệt sẽ không có những thứ này, cho
dù chủ tử muốn ăn rắn, thì cũng chỉ bắt ở bên ngoài sau đó mang vào cung, nhưng
trong tẩm cung Ngọc phi lại xuất hiện những thứ này lại khiến người khác nghi
ngờ.
Sau đó không bao lâu,
dưới sự điều tra của tổng quản thái giám Từ Hàm, một tên phụ bếp trong cung
Ngọc phi thừa nhận, thị nữ thân cận Ngọc phi đã tìm đến hắn, bảo rằng Ngọc phi
ra lệnh cho hắn tìm vài người, bắt thật nhiều rắn, rắn càng độc càng tốt, vì
Ngọc phi có một phương thuốc cần dùng đến nọc rắn, nên hắn mới vâng mệnh đi
làm.
Nào ngờ lại nghe được tin
Điệp phi bị rắn cắn, khiến hắn hoảng sợ vô cùng, sau khi thông qua xác nhận,
loại rắn cắn Điệp phi nương nương, chính là một trong số những loại rắn đã được
phụ bếp này bắt, cộng thêm thị nữ kia đứng ra làm chứng, chỉ đích danh Ngọc phi
sai nàng ta làm vậy, lúc đầu cũng chỉ nói rằng là cần nọc rắn làm thuốc, còn
lại nàng ta hoàn toàn không biết gì.
Sau đó lại trải qua hai
ngày điều tra, rốt cuộc thị vệ hoàng cung đã xác nhận, hôm đó hắc y lẻn vào tẩm
cung Điệp phi, chính là một thị vệ trong phủ Tang tướng quân, phụ thân Ngọc phi
nương nương, do được Tang tướng mệnh lệnh, nên mới hành động như
thế, nhân chứng vật chứng đều có đủ, Ngọc phi không thể nào thoát tội, dù ngoài
mặt nàng ta vẫn cứ kêu oan uổng, việc này đã làm hoàng thượng nổi trận lôi
đình, ngay lập tức ra lệnh tống giam Ngọc phi vào thiên lao, Tang tướng quân
cấu kết cùng nữ nhi mưu hại hoàng phi, bị cắt chức, giam vào Hình bộ, chờ ngày
phán xử.
Việc này đã làm cho hậu cung
lần nữa chấn động, Lan quý phi thì bắt đầu lo sợ, ăn ngủ không yên, nhưng không
ai biết rằng, sau lưng tất cả những chuyện này, chính là bàn tay sắp đặt của vị
Quận chúa luôn luôn tươi cười hòa nhã, vừa mới được sắc phong Nhan Uyển Vân.
“thú vị, thật sự thú vị,
cao chiêu, đúng là cao chiêu, nhất tiễn hạ song điêu, một chiêu diệt trừ cả
Ngọc phi cùng Tang tướng quân, Uyển Vân ‘muội muội’, ‘muội’ thật làm Tứ ‘ca ca’
mở rộng tầm nhìn nha, ta thật sự rất tò mò, rồi đây ‘muội’ sẽ xử trí Lan quý
phi thế nào đây ???” Hiên Viên Vũ ngồi trong thư phòng, sau khi nghe xong thuộc
hạ bẩm báo mọi chuyện, vẻ mặt đầy chờ mong, tươi cười nói.
Ảnh Nhất đứng bên cạnh
nhìn thấy biểu hiện của vương gia nhà mình như thế, không khỏi nhíu mày suy
nghĩ, ‘gần đây vương gia càng ngày càng chú ý vị Quận chúa kia, hơn nữa càng
ngày càng thường xuyên nhắc đến nàng ta, đây sao mà giống tình nhân đang tương
tư nhau khi yêu quá vậy ???’.
Khiến y không khỏi tò mò,
‘liệu có phải vương gia nhà y đã phải lòng vị Quận chúa kia rồi hay không ???’.
Hoàng cung, sau trận sóng
gió của Ngọc phi, dường như lâm vào yên bình, không một chút gợn sóng, nhưng
mấy ai biết được, giờ phút này lại có một người như ngồi trên lửa, tâm trạng lo
lắng vô cùng.
Ngự Thư phòng.
“hoàng huynh, đệ khuyên
huynh, tạm thời huynh không cần làm gì cả, chỉ cần ngồi yên một chỗ, rồi sẽ có
người thay huynh diệt trừ thế lực của thừa tướng thôi” Hiên Viên Vũ tươi cười
tự tin nói, không hiểu sao, khi nhắc đến Uyển Vân, luôn khiến cho y không tự
chủ được mà tin tưởng nàng, y tin rằng chỉ cần chuyện mà nàng muốn làm, nhất
định sẽ làm được, tuyệt không thất bại.
“hoàng đệ, có phải đệ
đang giấu ta chuyện gì không ???” Hiên Viên Trạch hiếu kỳ nhìn Tứ đệ của mình.
“hoàng huynh, thiên cơ
không thể tiết lộ” Hiên Viên Vũ thần bí đáp.
Bên cạnh Hiên Viên Trạch
cùng Lạc Thiên Kỳ đều không khỏi tò mò, nhưng họ lại vô cùng tin tưởng Hiên
Viên Vũ, nên nếu y nói thế, họ cũng không hỏi nhiều nữa, đành im lặng chờ xem
mọi sự thôi.
Bất quá những chuyện
trong hậu cung gần đây, nói thật cũng vô cùng có lợi cho họ, bao nhiêu lâu nay
họ luôn tìm cách diệt trừ thế lực của Thừa tướng, nhưng đây vốn không phải
chuyện dễ dàng, nhưng mấy ngày nay, Mai phi cùng Ngọc phi đều phạm trọng tội,
kéo theo Hình bộ thị lang, cùng Tang tướng quân chịu tội cùng, hai người này
đều là tâm phúc của Thừa tướng, việc này chẳng khác nào chặt đi cánh tay của
hắn, khiến cho họ không khỏi vui mừng, dù họ không biết là ai ra tay, bất quá
nếu có lợi cho mình, thì họ sẽ không ngăn cản đối phương. Hơn nữa chẳng phải
trước mắt đã có sự cam đoan bảo đảm của Tứ vương gia hay sao ??? Vậy thì họ
càng không cần quan tâm nữa.
Lại một ngày qua đi,
hoàng cung dường như sóng yên biển lặng, tuy nhìn bề ngoài là thế, nhưng không
ai biết, hôm nay sẽ xảy ra một hồi cuồng phong vũ bão.
Hôm nay cứ như mọi ngày,
Hiên Viên Trạch đúng canh giờ lên triều, nhưng vừa bước vào Kim Loan điện, thì
lại nghe được tin tức, trước cổng thành hiện giờ, đang treo rất nhiều thông
cáo, trong thông cáo ghi rất rõ ràng từng tội trạng một của Thừa tướng đương
triều, bất luận vật chứng, hay nhân chứng đều đang tụ tập tại cổng thành mà kêu
oan, hơn nữa chỉ cần một tội trong số đó cũng đủ để xử trảm Thừa tướng rồi.
Chuyện này đã làm chấn
động cả Thành, bây giờ mọi người đều mang tâm trạng khác nhau, có người thì hả
dạ vì trút được mối hận trong lòng, có người thì tâm tình chờ xem kịch vui,
đồng bọn của Thừa tướng thì giờ đây như ngồi trên đống lửa, còn trong hậu cung
kia thì lại có người hoảng sợ đến mức té xỉu.
Nguyên nhân ư ???
Hôm nay sau khi hoàng đế
nhận được tin từ cổng thành, đã cho người đến điều tra, xác nhận mọi chuyện là
sự thật, thì ngay lập tức Thừa tướng bị giam vào thiên lao, còn trong cung, thị
vệ cũng từ tẩm cung Lan quý phi tìm thấy được độc dược dùng mưu hại hoàng
thượng hôm trước, chuyện này thật sự quá trùng hợp, nên mọi người ai cũng có
cùng ý nghĩ, chắc là Thừa tướng biết chuyện sắp bại lộ, nên ra lệnh cho nữ nhi
mình hạ độc hại hoàng thượng trước.
Nhưng hoàng thượng lại
hồng phúc tề thiên, nên mới tránh khỏi tai kiếp. Việc này sau khi Thái hậu biết
được đã nổi trận lôi đình, lập tức ra lệnh xử trảm Lan quý phi, khiến cho hậu
cung ai cũng ngở ngàng một trận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...