Uyên Ương


Lý Lan Anh đỏ mặt đẩy anh ra ngồi đàng hoàng lại
“Mình… bọn mình không làm gì cả, cậu nghĩ gì vậy chứ?”
“Phải không? Để mình đoán nha, sau khi Tống Hàn giải thích với cậu xong, hai người đã hôn nhau.

Sau đó… ừm sau đó…”
“Được rồi Cửu Uyên, em đừng trêu chọc Lan Anh nữa.

Da mặt cô ấy rất mỏng”: Tống Hàn lên tiếng ngắt lời của cô.

Triệu Cửu Uyên bật cười ha hả rồi tiếp tục gõ máy tính, cô tiếp tục trò chuyện với Lý Lan Anh
Còn người đàn ông nào đó thấy vợ tiếp tục trò chuyện với bạn thân mà bỏ bê mình với người anh em mà đen cả mặt.

Tống Hàn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, nhìn bóng lưng ấm ức của anh, Lý Lan Anh cảm thấy rất mắc cười
“Cậu cười cái gì vậy?”: Triệu Cửu Uyên nghe giọng cười của cô liền lên tiếng hỏi, “Không có gì”: Cô trả lời một cách dứt khoác nhưng Cửu Uyên đâu phải là người dễ dàng bỏ qua như vậy mà trêu chọc cô thêm một hồi lâu
“Cửu Uyên này, cô diễn viên Cao Thanh kia…”
“Sao?”
Lý Lan Anh thở dài :”Vài ngày trước cô ấy có đến tìm mình.


Nói là muốn xin số điện thoại của cậu, lúc đầu mình không cho, nhưng cô ta lại cầu xin rất nhiệt tình”
“Ừm, rồi sao nữa?”: Triệu Cửu Uyên ngừng lại một chút hỏi
“Tất nhiên mình cho rồi, có thể từ chối nữa sao? Bên cạnh cô ấy còn có Đường Thiên Lạc.

Hai người họ có vẻ không đơn giản chỉ là kim chủ và diễn viên đâu nhỉ”
Nghe Lý Lan Anh nói, cô suy nghĩ một chút rồi nói :”Cao Thanh kia cũng không phải là quá đáng.

Chỉ là cô ấy được Đường Thiên Lạc dung túng mà làm kiêu”
Cô thở lài tiếp tục lên tiếng :”Mình có điều tra quá khứ của cô ấy, từ nhỏ đến lớn cũng là một quá trình không dễ dàng gì.

Sống trong một gia đình danh giá nhưng lại không hạnh phúc.

Sau này ra đời lại bị khinh thường đủ kiểu.

Haizz, kể ra cũng thấy cô ấy cũng có thứ tốt”
“Ừm”: Lý Lan Anh gật đầu đồng ý với cô :”Chắc cô ấy sẽ tìm đến cậu.

Có lẽ vì chuyện trước kia”
“Ting”
Triệu Cửu Uyên nhìn vào tin nhắn vừa gửi đến, gương mặt không có gì gọi là bất ngờ.

Tin nhắn kia là do Cao Thanh gửi đến
“Triệu tổng, tôi có thể đến gặp cô không? À tôi là Cao Thanh”
“Được”
Cô không nói gì mà nhắn trả lời lại.

Sau khi tắt máy với Lý Lan Anh, làm việc một chút đã đến giờ nghĩ trưa.

Thẩm Hạo cứ đúng giờ sẽ gọi đến xem cô đã ăn cơm trưa chưa?
“Vợ à, nghỉ trưa rồi đừng mãi lo cho công việc nữa”: Anh nhìn cô qua video call thấy cô vẫn còn gõ máy tính mà nhíu mày lên tiếng
“Em đã nhờ thư ký mua đồ ăn rồi.

Chút nữa sẽ ăn, với lại công việc còn nhiều lắm”

Cô tựa lưng vào ghế thở dài lên tiếng, Thẩm Hạo nghe cô than thở lời khẽ cười :”Đừng làm nữa, Triệu thị lớn như vậy, em cứ từ từ làm cũng được mà"
“Anh tốt nhất đừng để cha em nghe lời này.

Nếu không ông ấy sẽ không tha cho anh đâu.

Triệu thị là tâm huyết của cha em đấy”
“Nhưng cha thương em nhiều như vậy sao nỡ để em chịu cực chứ.

Nghe lời anh nghỉ ngơi đi, nếu không làm nổi cứ đem về nhà anh làm giúp em”: Thẩm Hạo đau lòng nhìn cô.

Cùng lúc đó, thư ký của cô đã mua cơm về
“Triệu tổng, cơm của cô”
“Được rồi, cô ra ngoài trước đi”: Triệu Cửu Uyên nhận lấy cơm khẽ gật đầu cảm ơn.

Sau đó cô mở từ từ hộp cơm ra, chỉ là cơm hộp bình thường cho nhân viên thôi, thấy vậy Thẩm Hạo liền nhíu mày
“Em làm việc nhiều như vậy chỉ ăn như vậy thôi sao? Nhìn chẳng có tí dinh dưỡng nào cả”
Nghe anh nói vậy, cô liền dừng muỗng cơm chuẩn bị đưa vào miệng.

Cô nhìn xuống hộp cơm rồi nhíu mày nhìn anh :”Đây là cơm cho nhân viên trong công ty.

Đã lên thực đơn rất kỹ lưỡng, không có chuyện không có dinh dưỡng đâu”
“Thẩm Hạo, nói mục đích của anh đi”
Bị cô nhìn trúng, anh khẽ xoa xoa mũi :”Ờ thì, anh chỉ muốn ăn cơm với em.


Nhưng em lại bận như vậy, anh chỉ muốn đến đón em đi ăn cùng thôi chứ không có ý khác”
“Như vậy chẳng phải sẽ cực cho anh rồi sao? Từ Thẩm thị lái xe đến đây phải mất ít nhất là 30 phút đó, nên không được đâu.

Vẫn nên nhìn như thế này là được rồi”
Thẩm Hạo ngã lưng ra ghế buồn bực lên tiếng :”30 phút thôi mà, đây là chuyện nhỏ”
“Em nói không được, để thời gian cho anh nghỉ ngơi đi”
Bị Triệu Cửu Uyên từ chối như vậy, Thẩm Hạo liền nghĩ ra kế sách khác.

Thẩm thị xa Triệu thị như vậy thì anh sẽ dời lại chỗ khác cho gần.

Chẳng phải là công ty thôi sao? Anh đổi trụ sở chính là được rồi, nghĩ đến đây Thẩm Hạo cong khóe môi đắc ý
[…]
“Chào cô, cô đến tìm ai?”: Nhân viên lễ tân đứng dậy lịch sự lên tiếng hỏi người phụ nữ đang đứng trước mặt
Người phụ nữ kia đáp lại :”Tôi đến tìm Triệu tổng”
“Vậy cô có hẹn trước chưa?”
“Đã hẹn rồi”
“Vâng, vậy mời cô theo tôi”: Nhân viên lễ tân đưa tay mời cô đi theo


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui