Uy Mãnh Tiên Sinh Và Tiểu Trợ Lý
Cuối tuần Cao Quả ngủ dậy, mở mắt ra đã không thấy người đâu.
Cậu chậm chạp bò dậy, áo thun quần sọt chạy ra ngoài.
Phòng bếp đang toả mùi hương thơm ngát, bạn trai cậu-- ngài Hảo Vệ Manh đang đứng đấy hầm canh sườn non.
"Chào buổi sáng.
"
"Mặt trời đã nướng cháy mông rồi còn sáng à?" Hảo Vệ Manh quay đầu lại cười cậu, "Mau đu tắm rửa ăn cơm nào.
"
Mãnh nam đeo tạp dề kìa má ôiiiii! Yêu quá điiiiii! Cao Quả điên cuồng la hét trong lòng.
"Tuân lệnh!"
Dạo này cậu đã dọn đồ qua nhà Hảo Vệ Manh ở rồi, lần trước sau khi tức giận tranh luận với Hảo Vệ Manh xong, chiếc giường gấp nhà uy mãnh tiên sinh còn chưa kịp sử dụng đã lại đóng một lớp bụi rồi.
Sau đó cậu đã có thể lặn lên giường của uy mãnh tiên sinh rồi.
Chỉ đơn thuần lăn giường thôi, không lăn được người.
Nhưng cũng đã tiến bộ rồi còn gì, hí hí hí.
Sau đó Cao Quả rất cố ý mà nằm phơi mông trên giường đắp mặt nạ mông trứng cá tầm, kết quả mông bị đánh một cái.
"Nhóc hư muốn câu dẫn ai đấy hử.
" Hảo Vệ Manh nhéo nhéo mặt cậu, cúi đầu trầm giọng nói, "Cuối tuần sau ba mẹ anh sẽ đến đây, đợi sau khi ra mắt xong, em chờ mà xem.
"
Chính là rất men rất truyền thống đó hiểu hong.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...