Ưu Thế Đỉnh


Trên lối đi khách sạn trải thảm dày hấp thụ âm thanh, chân trần giẫm lên không có cảm giác khó chịu nào.

Nền đại sảnh là đá cẩm thạch trơn bóng, khiến chân cảm thấy lạnh lẽo, vừa lúc an ủi cơ thể mới trải qua vụ nổ.

Mặt đất ngoài cửa chính sạch sẽ, dù là nhựa đường, chân anh vẫn sẽ chấp nhận được.

Nhưng khi chiếc xe việt dã đi qua quảng trường rồi tới một khu phố bẩn thỉu, Thẩm Tư Uý ngồi ở ghế phụ, nhìn nửa cái Hamburger trên mặt đất rồi im lặng.

Khắc Lôi Đặc đóng ‘rầm’ cửa xe lại, rồi tự mình đi về phía căn hộ, có lẽ không nghe thấy động tĩnh phía sau, hắn dừng bước, quay đầu nhìn Thẩm Tư Uý: “Muốn tôi ôm anh?”
Thẩm Tư Uý đương nhiên không cần.


Anh bước chân trần lên mặt đất, thuận miệng hỏi: “Nơi này không có người máy AI dọn dẹp sao?”
“Hỏng lâu rồi.

” Khắc Lôi Đặc nói đến đây, bỗng trong hành lang có một cậu bé đeo balo phản trọng lực đi ra.

Sau khi nhìn thấy Khắc Lôi Đặc, cậu bé nhanh nhảu chạy đến chào hỏi: “Khắc Lôi Đặc!”
“Nặc Khắc.

” Khắc Lôi Đặc xoa đầu cậu bé, dùng cằm chỉ vào nửa cái Hamburger trên đường, “Nhặt rác này lên.



“Vâng!” Nặc Khắc gật đầu, lấy một túi rác trong balo ra, rồi nhìn Thẩm Tư Uý ở một bên, chớp mắt hỏi, “Anh trai xinh đẹp này là ai vậy ạ?”
Khắc Lôi Đặc nhìn Thẩm Tư Uý, thờ ơ nói: “Không xem tin tức sao?”
Giọng điệu của hắn không giống như nói chuyện với một đứa trẻ, trong giọng nói thô ráp trầm thấp thiếu đi sự kiên nhẫn, rõ ràng coi Nặc Khắc như một người bạn nhỏ.

“Là nhà đàm phán!” Con ngươi Nặc Khắc màu xanh biếc đột nhiên toả sáng, “Lần đầu tiên em thấy người Marg!”
Khắc Lôi Đặc không tim không phổi nhắc nhở: “Người Marg bình thường phải cao hơn anh ta một xí.

”.

T.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui