Một khi đã xui thì nó sẽ xui tận mạng cho đến cả tháng. Và cái tháng này, theo như vũ trụ chỉ định thì Victoria sẽ tiếp tục dính liếu đến những anh tình cũ mà trước đây mình từng gieo tương tư.
"Thật hả? Hay là chị bóc lại đi." Victoria vẫn không tin vào những gì mà tarot reader đã nói.
"Bóc lại 3 lận rồi đó thím, quá tam ba bận. Ý trời rồi."
Ý trời đã định, số của Victoria còn dính tới mấy thằng cha đó dài dài hả trời?.
Còn cứu kịp không?.
Đằng này, tại hầm lạnh của Phạm Thiên đang xảy ra một vụ tranh chấp, chẳng có gì to tác ngoài chuyện giành giật gái với nhau.
"Lần đầu tiên anh thấy Kakuchou nó như thế đó...tò mò không biết cô gái kia là ai nhỉ?." Ran nói.
"Em cũng thế..." Rindou đáp: "Ê mà dạo gần đây không tìm ra Victoria nhỉ? Em ấy lại chuyển nơi sống rồi sao?."
"Lo gì chứ, cấp dưới của anh mới gửi thông tin đến, là địa chỉ nhà cũng như vị trí hiện tại của em ấy."
Vị trí hiện tại của Victoria đang ở là một Spa hạng sang tại trung tâm thành phố. Cho dù bản thân sắp nghèo chết mẹ nhưng mà vì cái số đào hoa gánh còng lưng cho nên số tài khoản của Victoria không bao giờ nằm dưới con số phải chết đói cả.
"Trong này đúng chứ?." Ran hỏi.
"À...dạ..." Cô nhân viên cúi gục đầu.
Ran ung dung đi vào trong, gã đàn ông này thích thú khi không chỉ tìm ra nơi ở hiện tại của tình cũ mà còn tìm ra được vị trí hiện tại mà tình cũ đang ở. Đi vào trong phòng là một mùi thơm của tinh dầu lan tỏa mọi không gian, Ran đi sâu vào bên trong, gã hất tay ra hiệu cho người nhân viên kia dừng lại rồi đi ra khỏi phòng, thay vào đó thì bản thân sẽ tự tay giúp em xoa bóp cơ thể.
2
Từ đôi bàn tay mềm mại của cô nhân viên kia đã trở thành một đôi bàn tay khác. Ran xoa nhẹ tấm lưng mỏng của em, gã cầm lấy chai tinh dầu bóp nhẹ đổ từng giọt nước thơm xuống làn da trắng trẻo mỏng manh đó.
Tay gã lại xoa đều, rồi lại vuốt ve, từng cái chuyện động từ đôi bàn tay của Ran khiến cho em thoải mái đến sướng cả người.
"Chị à...chỗ đó đó."
"Đúng rồi...a~." Một tiếng rên thật ngọt, bàn chân em duỗi mạnh ra.
Ran nhấn mạnh hơn vào cái nơi mà em đã bảo trước đó, tay gã lớn như vậy mà em cũng chẳng hề có tí đề phòng gì cả.
Lúc này Rindou mới từ bên ngoài vào trong, gã thấy anh trai mình đã chiếm hết mọi tiện nghi của tình cũ liền chẳng vui chút nào.
Rindou liền cướp lấy chai tinh dầu đổ lên tay rồi xoa nhẹ, đôi bàn tay của Rindou sẽ thô hơn Ran nhiều vì cậu đánh nhau sử dụng nắm đấm là chính, còn Ran sẽ đỡ hơn nhưng lại có các vết chai do cầm vũ khí lâu ngày.
Bàn tay chạm vào đùi non rồi vuốt nhẹ, Victoria chợt rùng mình khi cái lạnh của tinh dầu ma sát với da. Cô nhận thấy hiện tại đang có đến những hai bàn tay đang chăm sóc cho mình, một bàn tay ở lưng và một bàn tay ở đùi.
Cô nhớ rằng mình chỉ có thuê một chị nhân viên thôi mà. Sao giờ lại xuất hiện đến hai người?.
Lúc nãy em chỉ gọi có một người thôi mà? Sao bây giờ lại xuất hiện đến hai người vậy ạ? Victoria thầm nghĩ nhưng cô lại chẳng muốn hỏi vì trình độ xoa bóp của hai người rất chi là đỉnh của chóp.
Sướng đến tận thiên đường.
"Ah~Chỗ đó..."
Ran liếc Rindou khẽ cười. Rindou đắc ý nhấn mạnh hơn vào ở khớp cùng chậu, tiếp đó nhấn vào hõm venus trên lưng cô.
"Đúng rồi...sướng quá đi mất." Đúng là sướng đến tận thiên đường.
"Sướng đến như vậy sao? Hửm?." Ran ghé sát tai nhẹ nhàng nói.
"Phải...rất sướng..."
Khoan.
Gì thế kìa.
Sao nay giọng của chị nhân viên lại trầm ấm và hỏny thế ta?.
Khác với mọi ngày thế kìa.
"Nếu em muốn, chúng ta có thể làm tốt hơn hiện tại." Rindou tiếp lời, cậu liền bóp một cái rõ mạnh vào mông cô.
Đéo ổn rồi, tốc biến được không?.
Victor thầm nghĩ mọi thứ hiện tại không hề ổn, nó thật sự không ổn một tí nào cả. Nhưng cô vẫn chưa tháo bịt mắt...nhưng mà cô nhớ được hai tên này là ai.
Ghềnh chá nài...
1
Lặng thinh tầm 5 phút và chẳng có bất kì diễn biến nào xảy ra trong khoảng thời gian đó. Cô chầm chậm ngồi dậy, tay với lấy chiếc túi xách của mình tìm lấy điện thoại.
Vẫn chưa hề cởi bịt mắt dược liệu. Victor đang cố giữ bình tĩnh ở mức cao nhất để thực hiện những thao tác sau.
Khi gặp biến thái thì ta nên làm gì đầu tiên, gọi cán bộ tới giải cứu là phương án tốt nhất. Nhưng nếu tên biến thái đó là tội phạm nguy hiểm thì nên làm gì? Cũng là gọi cán bộ, nhưng cán bộ này phải là cán bộ cấp cao...hoặc là ăn được cả ngã về luôn.
"Đây là phòng trực của cảnh sát thành phố, bạn cần gì?."
"Tôi đang bị hai tên biến thái-iiii" Rindou lập tức bịt mồm còn Ran liền cướp điện thoại và tắt máy.
Không ngờ người yêu cũ lại là một đứa liều đến như vậy.
"Này, em hơi quá rồi đấy." Rindou chen vào giữ hai chân, tay kéo lấy chiếc bịt mắt ra khỏi đầu.
"Còn dám gọi cảnh sát? Em giỏi nhỉ?." Ran cười nói.
Trong một tình huống khó xử, tối nhất ta nên xử lí bằng một nụ cười tự tin.
Victoria cong môi cười, cô dù không nhớ hai tên khứa này là ai. Nhưng cô nhớ rất rõ tối qua chị Tarot reader giấu tên có nói rằng tháng này cô sẽ dính liếu đến những đứa tình cũ từ thời ông cố ông sơ.
Thế nên...
Phải dùng kế để thoát.
Em choàng hai chân lên thắt lưng của Rindou kéo anh ta về phía mình, tay vươn đến chạm lấy môi anh ta. Môi cong lên, mắt cười tít nhẹ nũng nịu bảo: "Baby để em đợi hơi lâu đó...không nhớ em hỏ?."
Rindou khờ ngang, não đình trệ không thể nào load kịp vì người yêu cũ quá chi là yêu nghiệt.
Không để cho Ran hay Rindou kịp trở tay, em liền túm lấy cổ áo của Rindou kéo xuống. Để mình ở thế cưỡi ngựa truy phong, ngồi trên hạ thân của Rindou với tấm khăn tắm lớn đang cố che lấy bộ ngực đẩy đà, em liếm môi liền cúi đầu hôn.
Môi cọ môi, đầu lưỡi chạm vào nhau. Mông nhún nhẹ ở hạ thân ngầm chọc cho thằng nhỏ của ai đó cứng lên.
Qủa nhiên Rindou ở hiện tại đều gà như Rindou ở quá khứ, chọc cho một tí là cứng ngắc lên.
Môi rời, đầu lưỡi ướt nhẹp bởi nước bọt của nhau. Em đưa tay chạm nhẹ ở hạ thân của Rindou cười khúc khích nhằm dụ Rindou đi vào bẫy.
Thằng khứa này quả nhiên tin người như ngày nào. Victor liền tay không túm lấy cái khay để nến hương ở gần đó đập mạnh vào hạ bộ của Rindou một cú.
2
Đau đến xanh mặt, điếng cả người. Rindou mặt mày tím tái không nói nên lời, còn Victor liền ba chân bốn cẳng xách giò chạy vào trong phòng thay đồ ở bên ngoài.
"Không ai tắm hai lần trên một dòng sông như mày đâu Rindou..." Ran cười khẩy nói
"Gọi...cấp cứu."
"Hết cứu, ngu thì chịu."
Tin người thế thì chịu...
"Sếp, tôi nhìn thấy cô ta đang chạy ra ngoài, có phải đuổi theo không?."
"Khỏi, để đó tao xử lí sau." Ran nói.
Tắt điện thoại rồi nhìn sang thằng em đang ú ớ kia của mình. Đúng là Rindou của quá khứ với Rindou hiện tại khờ y chang nhau, để con ghệ lừa những hai lần, chẳng rút ra được bài học kinh nghiệm nào cho bản thân cả.
Còn về phía Victoria, cúng tiền cho Spa mà chẳng thể nào tận hưởng trọn vẹn được, không những thế còn gặp phải hai thằng cô hù nữa chứ. Xui gì mà xui tận mạng.
Chiếc xe taxi dừng trước khu chung cư mới, trùng hợp mà Mikey cũng đang ở đó. Nhưng lần này Victor lướt qua luôn chứ chẳng buồn làm người tốt bụng nữa.
Người mù nên không biết liệu Mikey có thông cảm cho Victoria sau này hay không nữa...
Đúng là người đẹp thì đồ dù có tàn cỡ nào cũng đẹp. Victoria tự tin điều đó, đẹp đến mức chẳng có thằng con trai nào thoát khỏi lưới nhện của cô ả.
Chải mái tóc khói xám dài cho mượt mà, thoa ít dầu dưỡng lên cho mái tóc thêm óng ả, uống thêm một vài viên thuốc để tóc không còn gãy rụng.
Chợt tiếng chuông cửa vang lên, Victoria thầm nghĩ món hàng mình mua đã được giao đến nơi liền đi ra ngoài cửa.
"Ai đấy?."
"Xin chào, tôi là hàng xóm mới." Thông qua ô kính mắt mèo, Victoria chỉ có thể nhìn thấy đó là một bó hoa ly rất lớn, nhưng không chỉ dừng lại ở đó Victor còn thấy trên tay anh ta là một chiếc đồng hồ Thụy Sĩ.
"Đ-đợi một lát nhé." Victor liền nói lớn, sau đó quay qua nhìn gương và chỉnh lại tóc tai cho gọn gàng.
"Xin chào." Đẩy cửa mở và chào đối phương, một mùi hoa ly nồng nàn bay đến mũi.
"Tôi cứ tưởng xung quanh đây đều là người lớn tuổi, nhưng thật không ngờ lại có một cô gái xinh đẹp như em." Người đó nói.
Lời nói này có điềm, nhưng vì muốn nhận bó hoa đó cho nên Victoria mặc kệ chẳng thèm nhìn mặt anh ta là ai.
"Ơ...có phải em là người đã để rơi ví tiền không nhỉ?." Người đó hỏi.
Bấy giờ Victoria mới ngước lên, người này khá cao và gầy, nhưng trên người anh ta đã bị ám mùi hoa ly rất chi là nồng nàn.
Một vết sẹo dài trên mắt rất quen nhưng tiếc quá vì trí nhớ của Victoria không được tốt cho lắm.
"Anh là..."
"Akashi Takeomi, hân hạnh được gặp em."
Một ngọn gió lớn thổi qua, phấn hoa của hoa ly bay nhẹ trong không khí. Ngọn gió ấy luồn nhẹ vào tóc em làm cho mùi hương của dầu dưỡng cùng với mùi hoa ly hòa lại vào nhau.
Người phía trước có chút quen mắt...hình như đã từng gặp đâu đó trước đây chăng?.
1
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...