Trước sự chứng kiến của biết bao người, chưa ai kịp hiểu mô tê gì thì người trên thảm đỏ chớp mắt cái đã chẳng thấy đâu
MC cầm mic khẽ nhếch miệng.
Anh làm MC mười mấy năm nay, sóng to gió lớn gì cũng đã gặp hết, nhưng chưa bao giờ thấy cái trường hợp nào nó lại như này.
Lúc đầu còn tưởng là cô newbie mới nổi không biết mặt nào, anh dùng năng lực phản ứng siêu nhạy của mình để tiếp đón, thế mà con bé đứng trước bảng nền, còn chưa kịp ký tên đã… Chạy…
Cố Nhiễm dẫm giầy cao gót mười mấy centimet bước đi như bay, vừa không ngừng nói “Xin lỗi ạ, xin lỗi ạ” vừa vòng qua từng nhân viên công tác trong hậu trường, chạy ra ngoài với tốc độ nhanh nhất có thể.
Cố Nhiễm chạy một hơi ra bên ngoài sân vận động, thấy xung quanh không còn ai mới dừng lại thở hổn hển.
Điện thoại trong túi kêu lên.
Cô nghe máy.
Đinh Tắc: “Em đâu rồi? Sao chưa đến? Đâu rồi? Người ta sắp đi thảm đỏ xong rồi đấy!”
Cố Nhiễm nghe giọng nói nôn nóng thúc giục của Đinh Tắc, nhớ đến chuyện vừa xảy ra, cuối cùng không nhịn được đập đầu vào bức tường bên ngoài sân vận động.
“Em toi rồi, em toi thật rồi.”
“Đời em về sau toang rồi, em muốn tìm một nơi không có người sống để mai danh ẩn tích, đi đến nơi nào không có ai quen biết em, không bao giờ xuất hiện nữa.”
Đinh Tắc bị Cố Nhiễm tự nhiên mất niềm tin vào cuộc sống làm cho hốt cả hền: “Làm sao? Có chuyện gì? Bây giờ em đang ở đâu?”
Cố Nhiễm ngẩng đầu quan sát bốn phía xung quanh, sụt sịt: “Sân vận động Song Tử ạ.”
“Ừ sân vận động Song Tử còn gì.” Đinh Tắc nhắc lại: “Đúng mà.”
“Đệt mợ!” Anh bỗng nghĩ đến gì đó: “Đừng bảo là em chạy sang khu Nam rồi đấy nhớ!”
Sân vận động Song Tử, nhìn tên đoán nghĩa, tổng cộng có hai khu Nam – Bắc.
Hôm nay Cat Paw tổ chức hoạt động Carnival ở khu Bắc, còn Lễ trao giải Kim Vũ ở khu Nam.
Cố Nhiễm nhìn cột đường bên cạnh viết “Song Tử Nam”, đau đớn trả lời: “Vâng.”
Đinh Tắc thở nhẹ ra một cái: “Thôi không sao, em gửi định vị cho anh, anh sang đón.”
“Không phải mỗi em bị thế đâu, hôm nay có vài streamer bên mình đặt xe cũng bị tài xế đi nhầm đến chỗ của người ta, không sao, quay lại là được.”
Cố Nhiễm nghe vậy cứ như bùng lên một ngọn lửa hi vọng nhen nhóm: “Thật, thật ạ?”
Đinh Tắc: “Thật.”
Cố Nhiễm sụt sịt: “Thế người ta cũng lên thảm đỏ nhà người khác rồi ạ?”
Đinh Tắc bên kia im bặt, sau đó chậm rãi gõ một cái “?”
Theo anh biết thì những streamer Cat Paw đi nhầm đều vì không có thư mời mà được người bên Kim Vũ nhắc nhở, sau đó mới phát hiện đi nhầm khu.
Tim Đinh Tắc rung lên một cái, hỏi liên tiếp ba câu:
“Em không bị chặn à?”
“Em vào hẳn đấy rồi à?”
“Vào… thật à?”
Trả lời anh là sự im lặng của Cố Nhiễm.
Im lặng nghĩa là thừa nhận.
Đinh Tắc thấy vậy ngã ra sau, ôm ngực, cần gấp một viên thuốc trợ tim tác dụng nhanh
Cố Nhiễm: “Em không cố ý đâu, thật đấy ạ.”
Mặt Đinh Tắc nhăn nhúm lại, dường như đoán được một đống bài phốt ngập trời “Một cô streamer bất tài nào đó mặt trơ trán bóng đi ké thảm đỏ”.
Tất cả các tầng lớp trong xã hội đều có những xiềng xích coi thường nhau, các minh tinh trong showbiz coi thường streamer trên mạng.
Hôm nay nếu có ngôi sao đi nhầm sang thảm đỏ của Cat Paw Carnival, có khi mọi người sẽ cười cho qua chuyện nhầm lẫn này, nhưng nếu streamer bất cẩn đi nhầm sang thảm đỏ của Lễ trao giải bên cạnh, nói đi nhầm ai tin?
Đinh Tắc: “Anh đi chuẩn bị lên bài xin lỗi cho em cái đã.”
Cố Nhiễm khóc không ra nước mắt.
Cô cúp máy, cởi giầy cao gót ra xách trên tay, đi chân trần, gục đầu xuống đi từng bước từ khu Nam về khu Bắc.
Người đến xem Lễ trao giải đều đã vào trong, bên ngoài không có mấy người, Cố Nhiễm đi được một lúc mới gặp vài fans đến muộn.
Một nhóm fans tụ lại nhìn về hướng Cố Nhiễm, xì xào bàn tán xem cô là ai, cuối cùng đẩy một người lên.
“Chị ơi, chụp ảnh chung với bọn em được không ạ?”
Cố Nhiễm ngẩng đầu, nhóm fans mới nhận ra hình như tâm trạng cô đang sa sút.
Cố Nhiễm cố nặn ra một nụ cười: “Đừng chụp ảnh với chị, bên trong bắt đầu rồi đấy, các em vào mau đi.”
Có bạn fans hơi lo lắng, lấy một tờ khăn giấy từ trong túi ra đưa cho Cố Nhiễm.
Cố Nhiễm nhận: “Cảm ơn em.”
Sân vận động quá rộng, Cố Nhiễm đi từ khu Nam về khu Bắc mất gần nửa tiếng đồng hồ.
Fans tham gia Cat Paw Carnival bên khu Bắc cũng đã vào trong hết, bên ngoài chỉ có bảo vệ.
Cố Nhiễm thấy Đinh Tắc chạy chậm ra chỗ cô, không kìm được những cảm xúc dồn nén lại, mũi cay xè.
Trên đường đi cô đã suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ đến tất cả các khả năng, cuối cùng vẫn chỉ có một kết quả: Cô chết chắc rồi.
Cả đống người sẽ xông đến mắng chửi cô mặt dày, vô liêm sỉ, không biết điều, không xứng.
Từ hồi cấp ba nhập học Quốc tế Anh – Đức, hai chữ cô nhận được nhiều nhất từ những người xung quanh là: “Không xứng.”
Một đứa con gái của tài xế như cô không xứng được học ở Quốc tế Anh – Đức, một đứa con gái của tài xế như cô không xứng được Quý Thời Dục bảo vệ, sau này cô không xứng được sánh vai bên cạnh Quý Thời Dục, cô không xứng có được cuộc sống sung túc như thế, cô không xứng được ở bên Quý Thời Dục.
Cố Nhiễm cúi đầu với Đinh Tắc: “Em xin lỗi.”
“Lại gây rắc rối cho anh.”
Đinh Tắc nhìn thấy Cố Nhiễm mới thở phào nhẹ nhõm: “Yên tâm, tạm thời chưa có ai chửi em.”
“Dạ?” Cố Nhiễm không tin được ngẩng lên.
Đinh Tắc: “Em với Vương Đại Hà chắc phải cảm ơn lẫn nhau đấy.”
Cố Nhiễm: “Tại, tại sao cơ ạ?”
Đinh Tắc: “Nó giúp em chứng minh là em không cố ý đi ké thảm đỏ.”
“Em giúp nó chứng minh là trên đời này còn có người ‘đội quần’ hơn cả nó.”
Cố Nhiễm nghe chẳng hiểu gì, lướt đến Weibo, tìm thấy từ khóa có liên quan đến mình trên bảng hot search.
# Cat Paw đệ nhất mỹ nữ – hiện trường đội quần siêu to khổng lồ của nhân loại #
Nguyên nhân chính của của hot search này là, hôm nay cô không phải người duy nhất đi nhầm.
Lúc Vương Đại Hà đi nhầm, cậu còn đang live stream cho hơn trăm nghìn người online xem tạo hình lần đầu tiên cậu mặc vest may thủ công để đi thảm đỏ.
Thế mà Vương Đại Hà nguyên cây vest vủng bảnh tỏn vừa đến cửa đã bị mấy anh vệ sĩ áo đen của Kim Vũ chặn lại.
Bởi vì, tuy trông ăn diện cũng ra gì, nhưng nhìn mặt là biết không phải người của chỗ tụi này.
Lúc ấy xấu hổ kinh khủng khiếp, người xem trong live stream cười ngặt nghẽo, còn lên hot search ở vị trí thấp thấp.
Vậy mà mới được hơn nửa tiếng, người còn đội quần hơn cả Vương Đại Hà xuất hiện.
Đã thế cái người này còn kỳ tích đến mức được bảo an cho vào, đi thảm đỏ trôi chảy.
Mới bắt đầu cô còn mỉm cười bước đi, rồi càng đi biểu cảm trên mặt càng chột dạ, hình như nhận ra có gì sai sai.
Đến cuối cùng, lúc MC bảo cô ký tên lên phông nền sự kiện, đương sự ngước lên nhìn mấy chữ to to trên đỉnh đầu, bấy giờ mới hiểu là đã xảy ra chuyện gì.
Thế là cô ẻm buông bút ra, xấu hổ gập người xin lỗi mọi người, rồi… túm váy chạy.
Cố Nhiễm nhìn biểu cảm vừa chột dạ vừa sinh động của mình khi đi đến giữa thảm đỏ, phát hiện có gì sai sai đã bị người ta dùng hiệu ứng đầu to để phóng đại.
Hình cô đi cao gót mười mất centimet chạy như bay còn được làm thành gif, ghi là “Tui dọn lên Mặt Trăng ở đây”.
Phần bình luận trên Weibo cực kì sôi động:
【Đuỵt =))))))))) Cái biểu cảm thấy hơi sai sai bắt đầu chột dạ nhưng vẫn phải căng da đầu đi tiếp, nhìn mà cười muốn xỉu á】
【Tôi khi đi khai giảng mà vô lộn lớp】
【Không hổ là nam nữ streamer top đầu của Cat Paw, đội quần cũng phải có đôi có cặp đó à nha =)))))))】
【Cứuuu em dạo này đội quần toàn như thế này hết á hả =)))】
【Nói thật là tui rất chi nà thấu hiểu cho các anh bảo an vì đã cho ẻm vô, nếu là tui thì tui cũng cho vô thui, quá nà xinh đẹppp】
【Vương Đại Hà bị chặn lại cho biết ổng đã tổn thương rất nhiều】
【Tuy các thím đang cười nhưng mà bóng lưng lúc chạy đi kìaaa, em xỉuuu】
【Visual quá là ờ mây zing, lúc ẻm đi lên mà chẳng ai nghĩ là đi nhầm luôn ớ, nhìn MC thế kia chắc chắn là đang tưởng cô diễn viên mới nào đó】
……
Cố Nhiễm xem xong hot search của mình, cảm xúc hỗn độn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Dù sao thì bị người ta cười cũng hơn là bị người ta chửi nhỉ?
Cố Nhiễm trở lại hội trường Cat Paw Carnival, mấy nam streamer đang live stream chơi game ở ngoài, cô có một phòng nghỉ riêng.
Cố Nhiễm ngồi trong phòng lướt nhóm chat Ao cá, mọi người đều đang cười cô đi nhầm đến là sung sướng, đến tận khi có người bê một bức ảnh từ Weibo về.
【Trời ơi, mọi người đừng cười nữa, đau lòng quá.】
Bức ảnh chụp bên ngoài hội trong, một cô gái trẻ mặc lễ phục, một tay xách giầy cao gót, một tay ôm làn váy dài, bước đi cô đơn trên đôi chân trần.
Rõ ràng là được chụp lại sau khi cô đi nhầm thảm đỏ.
Cách màn hình cũng có thể cảm nhận được tâm trạng buồn tủi của người trong ảnh.
Còn tại sao lại buồn tủi, một phần là xấu hổ vì đi nhầm đến chỗ của người ta, một phần, chắc chắn là lúc ấy cô rất sợ, sợ bị người ta mắng chửi là đi ké thảm đỏ.
Cố Nhiễm thấy các fans đang cười ha ha trong fanclub, sau khi nhìn thấy bức ảnh ấy lập tức quay sang an ủi cô.
【Nhiễm Nhiễm không sao đâu nè, đừng sợ nha!】
【Em nhìn mà khóc luôn ấy ahuhu, muốn ôm chị ấy một cái】
【Tôi đi tặng cho Vương Đại Hà một cái Lễ hội thế giới ngay và luôn đây, nếu không có ổng thì chứng minh trong sạch cái kiểu gì】
【Mọi người đừng đi kick war nha, dù nghĩ trong lòng là thế, nhưng tuyệt đối không được ra page công cộng khen Nhiễm Nhiễm đẹp hơn mấy minh tinh trên thảm đỏ nha】
【Hiểu rùiii】
Cố Nhiễm cảm động hết sức.
Trên đời này còn có fans nào tốt hơn thế này nữa sao?
Cô xoa mắt cay cay, nghe có tiếng gõ cửa.
Cố Nhiễm tưởng là Đinh Tắc: “Vào đi ạ.”
Quý Thời Dục bước vào, mang theo một chiếc hộp.
Cố Nhiễm thấy là Quý Thời Dục thì nhíu mày, vội khống chế cảm xúc, ngồi thẳng dậy: “Anh vào đây làm gì?”
Quý Thời Dục không nói gì, khom chân xuống trước mặt Cố Nhiễm, mở hộp ra, bên trong là một đôi giầy đế bằng màu hồng đất.
Cố Nhiễm nhìn mà ngẩn người.
Quý Thời Dục ngước lên, nhìn đôi mắt ửng đỏ của Cố Nhiễm, trầm giọng: “Ổn rồi, không sao cả.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...