Cố Nhiễm đứng vững rồi mới nhận ra mình đang đứng trước mặt Quý Thời Dục, một tay anh đỡ eo mình, còn mình níu quần áo anh.
Mọi người chăm chú nhìn tình huống vừa xảy ra, im lìm.
Cố Nhiễm vội thoát ra khỏi vòng tay của Quý Thời Dục, nói “Cảm ơn”, rồi đứng về chỗ Phó Giám đốc Cat Paw vừa chỉ
Ánh mắt Quý Thời Dục trở lại như bình thường, liếc Phó Giám đốc Cat Paw: “Cẩn thận một chút.”
“Vâng vâng vâng.” Phó Giám đốc vội đáp, hơi xấu hổ, dường như không ngờ Quý Thời Dục lại quan tâm đến phụ nữ như thế.
Chụp ảnh xong là nghi thức thu mua chính thức kết thúc, Cố Nhiễm chào hỏi với mấy nhân viên công tác, chuẩn bị về.
Nhân viên Cat Paw thấy Cố Nhiễm vừa kết thúc nghi thức thu mua đã cuống cuồng đi về thì ngỡ ngàng.
Vì sau nghi thức, bên Cat Paw còn chuẩn bị tiệc mừng, những bữa tiệc thế này không biết bao nhiêu em gái trẻ tuổi tranh nhau được dự, thế mà có người còn chuồn nhanh hơn cả thỏ.
Đinh Tắc còn phải làm việc nên Cố Nhiễm tự đặt xe về.
Cô đi vào thang máy một mình, lúc cửa thang máy sắp đóng vào, có người chặn lại.
Cố Nhiễm ngẩng đầu lên, trợ lý Từ đang cười cười với cô.
Đằng sau là Quý Thời Dục.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hai người cùng đi vào thang máy, trợ lý Từ ấn bãi đỗ xe dưới tầng ngầm 1.
Cố Nhiễm không nói gì, nhích về phía sau, đây không phải nhà cô, cô không có quyền cấm người ta vào.
Thang máy đi xuống hơi có cảm giác không trọng lượng.
Quý Thời Dục bỗng nhìn Cố Nhiễm hỏi: “Có đụng phải mắt cá chân không? Chân đau không?”
Cố Nhiễm nghe vậy, ngẩng đầu nhìn vào mắt Quý Thời Dục, nhớ lại vừa nãy Quý Thời Dục nhanh tay lẹ mắt đỡ mình.
“Không.” Cố Nhiễm trả lời lạnh nhạt.
Quý Thời Dục thấy Cố Nhiễm ấn tầng một, lại nói: “Anh đưa em về.”
“Không cần.” Cố Nhiễm nhìn chằm chằm vào con số đang giảm xuống.
Đến tầng một, cửa thang máy mở ra, cô dẫm giầy cao gót lộc cộc ra ngoài.
Trợ lý Từ đứng ở góc yên lặng nghe hai người nói chuyện, thấy anh Tổng nhà mình không ngừng dỗ ngọt, bèn đứng trong góc nỗ lực giảm bớt cảm giác tồn tại của mình, chỉ ước có thể biến mất tại chỗ.
……
Cố Nhiễm tự đặt xe về nhà, lại thấy Đinh Tắc gửi cho mình hai tin nhắn WeChat.
Đinh Tắc:【Vcl, anh nghe nói hôm nay Tổng Giám đốc Trần kéo em suýt ngã, xong được anh Tổng của Tin Bác đỡ hả?】
【Mình to gan tưởng tượng tí nhé.
Em thấy có phải anh Tổng đã để ý em từ lâu, ngày nào cũng xem trộm live stream của em trong đêm khuya tĩnh lặng, rồi thu mua công ty mình, hôm nay cố ý đến gặp em.】
【Quả là một cốt truyện phim thần tượng khuôn mẫu.】
Cố Nhiễm:【……】
Không ngờ chuyện này lại bị truyền đi nhanh thế.
【Anh không đi làm biên kịch đúng là tổn thất to lớn cho nền điện ảnh nước nhà.】
【Em tự nguyện nhường vị trí nữ chính phim thần tượng này cho anh.】
【Bye.】
Cố Nhiễm bỏ điện thoại xuống, hít một hơi, nghĩ đến câu “có phải anh Tổng đã để ý em từ lâu, ngày nào cũng xem trộm live stream của em trong đêm khuya tĩnh lặng”, rùng mình.
Nhưng mà chắc Quý Thời Dục chẳng rảnh rỗi như thế đâu, cũng không nhàm chán như thế.
Hôm nay cô nghỉ ngơi không live stream, Cố Nhiễm nằm trên sofa nghịch điện thoại thì Official Weibo Cat Paw đăng ảnh chụp cô tại Trụ sở Cat Paw.
“Cat Paw đệ nhất mỹ nữ” hôm nay tham dự buổi lễ thu mua của Cat Paw và Tập đoàn Tin Bác với tư cách đại diện cho streamer của Cat Paw, đồng thời đăng kèm ảnh cô chụp riêng với logo Cat Paw ở trụ sở.
Cố Nhiễm xem qua bình luận, đa phần là “Nhiễm Nhiễm nhà ta tương lai rộng mở”, “Danh xứng với thực”, nhưng cũng có không ít fans của Meo Meo Cute bất bình.
Sau lần tự vả trước thì số liệu live stream của Meo Meo Cute giảm hơn nữa, nhưng vẫn còn có lượng fan nhất định, một bộ phận fans trung thành có chết cũng luôn đi theo, mắng chửi Official Weibo Cat Paw là Meo Meo Cute làm việc nghiêm túc ở đây tận hai năm, tại sao lại để người mới cướp vị trí của cô ấy.
Cố Nhiễm không thèm care mấy câu gato của fans Meo Meo Cute, chọn hai ảnh selfie ở Cat Paw đăng lên hoạt động của streamer, viết: “Hôm nay rất vui~”
Mỗi lúc cô không live stream thì đều đăng hoạt động của streamer, bình thường người ta gọi đấy phúc lợi dành cho fans.
……
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Maybach chạy vững vàng trên đường, ghế sau vang lên tiếng chuông điện thoại, đó là tiếng thông báo tin tức theo dõi.
Quý Thời Dục thấy Cố Nhiễm vừa ở Cat Paw bây giờ đã đăng hoạt động của streamer.
Anh nhìn hai tấm ảnh ấy một hồi, sau đó lưu vào điện thoại.
Quý Thời Dục lướt vào album điện thoại mình.
Anh không có nhiều ảnh trong album, đa số là ảnh chụp màn hình tài liệu.
Quý Thời Dục lướt lướt album, nhìn thấy một tấm ảnh chụp, ngừng lại ở đó.
Ảnh Cố Nhiễm hôm tốt nghiệp Quốc tế Anh – Đức.
Cô mặc đồng phục Quốc tế Anh – Đức, cầm trong tay bằng tốt nghiệp của mình, khuôn mặt vẫn còn nét bụ bẫm của trẻ con, nhìn ống kính cười bẽn lẽn.
Quý Thời Dục nhắm mắt nhớ lại đêm đó, Cố Nhiễm vừa khóc vừa ôm vai anh.
Áo anh ướt đẫm nước mắt của cô, cảm nhận được rõ ràng độ ấm của dòng nước mắt ấy.
Cô nói cô không say, tự nói mình là đồ lừa đảo, nhưng anh biết, cô say đến bí tỉ.
Chiếc xe ngừng lại trước cửa Bách Lệ Thiên Hoa, nhân viên cung kính kéo cửa xe ra.
Quý Thời Dục mở mắt, cất điện thoại vào túi áo, được nhân viên dẫn vào phòng.
Trong hội sở tư nhân.
Trên mặt Quý Thời Dục không có biểu cảm gì, nhưng khí chất lại áp đảo.
Tần Lực những tưởng mình đã chuẩn bị chu toàn nhưng khi thực sự đối mặt với người đàn ông trước mặt, ông vẫn không khỏi lắp bắp.
Nhà họ Tần mấy năm nay nội đấu kịch liệt, mỗi người ở công ty đều cố gắng củng cố thế lực cho bản thân.
Đến cuối cùng làm Tần thị phải chia năm xẻ bảy, chẳng ai được lợi lộc gì mà còn gây thêm tổn thất.
Bây giờ khó lắm mới bắt được thời cơ anh cả họ Tần đột quỵ, bọn họ có thể nhân cơ hội này hay không thì phải dựa vào hành động lần này.
Nhưng Tần Lực rất có niềm tin vào lần hợp tác này với Tin Bác, không vì lí do nào khác, mà vì Tần Văn Y hôm nay cũng có mặt.
Ai mà không biết Quý Thời Dục và Tần Văn Y là mối tình đầu của nhau, bạn gái đầu tiên đang trong thời gian yêu đương lại đột ngột qua đời, giờ đây quay lại trước mắt, cái cảm giác ấy có thể khơi dậy sự dịu dàng vô đối trong trái tim của người đàn ông.
“Ngài xem, toàn bộ kế hoạch đại khái là như vậy.
Khu vực phía Bắc của thành phố sau khi đầu tư phát triển dự kiến sẽ đón lượng khách du lịch từ ba mươi nghìn đến năm mươi nghìn mỗi ngày.
Nếu Tin Bác có thể đầu tư, hạng mục thử nghiệm nhắm vào phân khúc khách du lịch cao cấp sẽ được nâng cấp lên một mức nữa.”
Tần Lực nói xong, căng thẳng nhìn Quý Thời Dục.
Quý Thời Dục không nói gì, nhưng Từ Huy lại nhíu chặt mày.
Người nhà họ Tần mấy năm gần đây thế hệ sau thua kém thế hệ trước.
Trước kia thì bịa ra một kế hoạch hợp tác hấp dẫn không hề tồn tại với Tin Bác, đến khi mở rộng được dự án thì lợi dụng tên tuổi của Tin Bác để thuận lợi mời chào các nhà đầu từ khác.
Nói trắng ra, bọn họ chơi rất thành thạo cái chiến thuật “nằm mát ăn bát vàng” như vậy.
Thậm chí còn dẫn cả Tần Văn Y đến đây.
Tần Lực thấy Quý Thời Dục nghe xong không có phản ứng gì, tim nhảy lên tận cổ, sau đó vỗ vỗ Tần Văn Y bên cạnh: “Tiểu Y, con trình bày lại báo cáo tài chính vừa rồi với anh Quý một lần đi.”
Tần Văn Y mở tài liệu trong tay ra, đang chuẩn bị trình bày, Quý Thời Dục bỗng nói: “Không cần.”
Anh đứng dậy, không cho kế hoạch Tần Lực vừa trình bày một câu nhận xét nào, nhìn mấy tập tài liệu trên bàn: “Đến đây thôi.”
Quý Thời Dục dẫn người rời đi.
Tần Lực không ngờ Quý Thời Dục thế mà lại dẫn người đi thẳng, còn không thèm nhận xét gì về kế hoạch của ông.
Nhìn theo hướng người đàn ông rời đi, ông sốt ruột đẩy Tần Văn Y bên cạnh: “Đi mau.”
Ngoài hành lang Tần Văn Y đuổi theo ra ngoài, nhìn bóng lưng Quý Thời Dục gọi: “A Dục.”
Quý Thời Dục dừng lại.
Tần Văn Y lại gần, biểu cảm lộ ra vẻ xấu hổ: “Em xin lỗi.”
Cô biết kế hoạch của Tần Lực quá đáng như thế nào, Quý Thời Dục còn ngồi nghe hết đã là nể mặt rồi.
Quý Thời Dục xoay người nhìn Tần Văn Y một cái.
Tần Văn Y ngẩng đầu lên, cố nặn ra một nụ cười với anh.
Quay về đã bao lâu, mà đây mới là lần đầu tiên hai người gặp riêng nhau thế này.
Tần Văn Y: “Đã lâu không gặp.”
“Nếu anh không phiền, có thể để em đặt chỗ mời anh uống một chén được không, em thay Tần Lực xin lỗi với anh.”
“Em cũng muốn xin lỗi anh, chuyện năm ấy không phải chủ ý của em.
Em cũng không muốn giả chết, nhưng các chú các bác ép quá, em không thể chịu đựng được.” Cô cúi đầu, “Anh biết mà, em chỉ là một đứa con nuôi thôi.”
Quý Thời Dục nghe Tần Văn Y nói vậy lại nhớ tới vừa nãy, Tần Lực cố ý đẩy Tần Văn Y ra để trình bày kế hoạch.
Anh cau mày nhìn Tần Văn Y đang cúi đầu, lạnh giọng bảo: “Cô chưa nói với bất cứ ai là chúng ta đã chia tay đúng không?”
“Dạ?” Tần Văn Y lập tức ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe lên sự hoảng sợ.
Quý Thời Dục lạnh lùng nhìn cô: “Chúng ta đã chia tay trước khi cô giả chết, không đúng à?”
Tần Văn Y cắn môi: “Đã qua bao nhiêu năm rồi, có khác gì nhau đâu chứ.”
Quý Thời Dục bây giờ đã không còn thuộc về cô nữa.
Hoặc là, Quý Thời Dục chưa bao giờ thuộc về cô, mối tình ấy đã kết thúc từ lâu rồi.
Cô chưa từng cảm nhận được sự chủ động của Quý Thời Dục đối với mình, chỉ là khi mọi người đổ dồn ánh mắt hâm mộ, ghen tị vào mình, cô lại cảm thấy được an ủi.
Quý Thời Dục: “Khác ở chỗ, quan hệ giữa tôi và cô không thích hợp để gặp lại, cũng không thích hợp để tìm chỗ ‘uống một chén’ với nhau.”
“Cô gọi là ‘A Dục’ cũng không thích hợp đâu, cô Tần.”
“Tự giải quyết cho ổn thỏa đi.”
Quý Thời Dục nói xong đi thẳng.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tần Văn Y đứng bất động, lúc trợ lý Từ đi theo sau, không cẩn thận đụng vào vai cô.
“Xin lỗi cô Tần.” Từ Huy gật nhẹ đầu.
Tần Văn Y cắn môi, móng tay đâm vào da thịt.
……
Hôm sau, tin tức Tin Bác và Tần thị hợp tác không thành được truyền ra ngoài.
Động thái gần đây nhất của Tin Bác là thu mua Cat Paw.
Ai cũng biết Cố Nhiễm bây giờ đang làm streamer ở Cat Paw, Quý Thời Dục thu mua Cat Paw, từ chối dự án của Tần thị, khiến những người hóng hớt mơ hồ.
Từ Huy đứng ở cửa văn phòng Tổng Giám đốc, rảnh rỗi lướt newfeed thấy nhóm chị em cây khế ngày nào cũng ‘oanh tạc’ bảng tin bằng chín bức ảnh, đang ríu rít tám chuyện.
Chủ đề hôm nay của mọi người là “người trong lòng”.
Từ Huy cười khẩy một tiếng.
Lần trước cậu trượt tay nhấn thích bài “Hạnh phúc nha~”, chính cậu cũng cảm thấy mình sắp toi rồi, thế mà anh Tổng nhà mình lại không hỏi han, không trừ tiền thưởng của cậu, đúng là cảm động thấu trời.
Bây giờ giờ chính là lúc cậu phải phô bày kĩ thuật thật sự, báo đáp của Boss.
Có một số việc Boss không tiện thân chinh ra trận, vậy thì trợ lý phải lên thôi.
Từ Huy lách cách gõ chữ, tham gia vào cuộc thảo luận, bấm gửi.
Là trợ lý trưởng bên cạnh Quý Thời Dục, trong mắt mọi người, có nhiều lúc lời cậu nói chính là lời Quý Thời Dục nói.
Thế nên, mọi người bỗng thấy trợ lý trưởng Từ Huy bên cạnh Quý Thời Dục, thường ngày chỉ chia sẻ những báo cáo tài chính khả quan của Tin Bác, hôm nay lại ‘bật công tắc’, giọng văn chanh chua hết chỗ nói, từng cái dấu chấm câu đều biểu thị sự cáu kỉnh:
“Không phải tất cả những người đã chết đều được gọi là ‘người trong lòng’, chết sau khi chia tay thì chỉ có thể gọi là ‘người yêu cũ đã chết’.”
“Hi vọng tất cả những người yêu cũ trên thế giới có thể tự biết vị trí của mình, đừng vì đã chết, mà quên mất bản thân mình đã không còn dính líu đến việc của người cũ.”
Đính kèm là ảnh chụp màn hình bản kế hoạch xin hợp tác lộn xộn của một công ty gia đình nào đó.
Đang lúc mọi người ‘Khiếp sợ.jpg’, nghi ngờ độ xác thực của bình luận, họ lại nhìn thấy dưới bình luận này có một lượt thích.
Người nhấn thích: Quý Thời Dục.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...