Ừ, Anh Yêu Em

Đăng giật mình khi nó nói một tràng tiếng Pháp, hắn đâu có biết thứ tiếng này ( Ặc! ông này không biết mà còn làm liều). Lúc đang ngồi nói chuyện với mấy thằng bạn mới đi Pháp về, tụi nó có mượn đt của hắn để nhắn tin, hắn chỉ xem lại rồi ghi chơi, chứ không hề nghĩ rằng nó biết hắn ghi cái gì. Giờ mà không nói lại được thì quê chết bỏ, hắn kéo tai nghe lên, nhẹ nhắm mắt lại (giả vờ) ngủ! (ông này giả điên siu thiệt, tg bái phục).
Nó nhếch môi nhìn Đăng, không biết mà còn bày đặt. Nếu không phải đang giờ học nó sẽ làm cho cậu ta cứng họng luôn ấy!
Nó ngồi suy ngẫm về việc anh Phong cất xe nó, rốt cuộc là anh ấy giấu ở đâu chứ?? Nó muốn bẻ gãy cây bút chì trong tay ngay và luôn. Liệt kê những người có khả năng liên quan tới anh Phong, nó chợt nghĩ tới một người, đúng là chỉ có người đó có khả năng giúp nó thôi…
Ba tiết học trôi qua nhanh chóng, ở cái bàn cuối trong một lớp mà mọi người gọi là chuyên với những học sinh giỏi nhất thì tình trạng mỗi người thế này:
Duy: ngủ…zzzzzz!
Nó: vẽ vời lung tung, chơi game!
Đăng: giống cậu, ngủ chẳng biết trời trăng chi, từ giả vờ ngủ chàng ta diễn thành thật lun
Linh: làm gì đó với cái Ipad
Quân: ghi ghi chép chép! Lâu lâu lại nhìn (trộm) Linh.

Reng! Reng!
Nó lập tức bay cái vèo ra khỏi lớp để lại hai tên mê ngủ kia trong một lớp khói mờ mờ, (hơ hơ, tg xl nhá Vy. Vy: xl cái giề, nhà ta là con gái ngoan hiền mà cho ta bay vèo vèo thế hử. Tg: ngoan quá xá!)
Đi ra phía sau chỗ cây cổ thụ, tránh cái nắng hơi gắt của buổi trưa nó ngồi dưới gốc cây háo hức chờ…ăn! Nhưng đến 30’ sau vẫn chẳng thấy ai cả bụng nó thì đói meo rồi, bực bội định đi mất thì có người gọi nó
-Con nhỏ kia, mày định đi đâu?
-Tui hả? – nó nhìn quanh rồi chỉ tay vào mình hỏi.
-Tao kêu mày đó – cô ta mặt mày khó chịu sấn tới chỗ nó, nhìn cô ta cũng khá xinh với mái tóc xoăn lọn, nhưng lớp trang điểm trên mặt cô ta thì dày quớ!
-Kêu tui làm gì? À, cô là người hẹn tôi ra đây hả?
-Là tao đó, tao gọi mày ra đây là để cảnh cáo tránh xa Duy ra!
-Gì cơ? Tui nghe chưa rõ – nó ngoáy tai, điệu bộ chọc tức.
-Tao nói mày TRÁNH XA Duy ra! Nghe rõ chưa, nếu không…
-Nếu không thì sao? Mà nếu có thì sao?
-Mày gan to nhỉ, mày là ai mà dám tới gần anh ấy?
-Thế cô là ai nào? Gan tôi kích cỡ bình thường, không to cũng chẳng nhỏ
-Tao là bạn gái anh ấy, khôn hồn coi chừng tao
-À ha! Tôi gặp ai, tôi tránh xa ai hay không là chuyện của tôi, còn tên đó cô về mà kêu hắn đừng làm phiền tôi nừa là được – nó cảm thấy khó chịu khi biết Duy có bạn gái nhưng tại sao chứ.

-Mày đừng có láo, tao nói tránh xa là tránh xa ra!
-Cô thôi cái giọng điệu đó đi, nghe mắc ói quá xá à! Cô sợ mất hắn ta thì về ôm cho chắc vào
-Mày…Tụi bây, xử nó cho tao!
Một đám khoảng 8,9 đứa bước tới từ phía sau cây cổ thụ, đa phần đều là con gái. Có vài đứa mặt đồ thường, xăm tay xăm chân chắc không phải học sinh của trường. Một đứa hình như là đầu đàn à nhầm đầu xỏ bước lên, quét ánh nhìn dò xét lên người nó, nhết môi cười
-Con tép riu này 5’ là xong tụi bây – đám đó cười to đồng tình
-Mấy chị ơi, em thấy sợ quá rồi nổi hết da gà rồi nè – nó rùng mình phụ họa
-Con này láo, tụi bây xử đi.
Một đứa chuẩn bị tát nó nhưng nó chụp tay lại và hất tay ra mặt nó vênh lên thách thức, mấy đứa còn lại đứng thành vòng tròn quanh nó, đứa chửi đứa đá nó thêm nhưng nó chỉ né không trả đòn đến khi một đứa tát trúng mặt nó thì cả bọn dừng lại nó quay mặt lại nhìn thẳng vào mặt con nhỏ đó, cô ta rùng mình khi thấy đôi mắt sắc như dao của nó chưa kịp chạy thì đã phải kêu lên thất thanh
-Á Á!
Nó bẻ tay cô ta trong tích tắc rồi, đẩy mạnh ra

-Tôi không muốn phải bẩn tay vì cái người
Nói rồi nó xoay lung đi nhưng đứa đầu xỏ lại chụp vai nó lại chơi đánh lén nhưng nó né kịp, chỉ bị xước một đường ở má, do chiếc nhẫn tên cô ta. Nó xoay lại nắm tay cô ta định xử cho xong nhưng một đứa khác đá từ phía sau làm nó té xuống nhân lúc nó chưa kịp đứng lên thì cả đám bu lại đánh tới tấp, nó còn nghe rõ tiếng cười hả hê của cô ả kêu nó tới đây( nó chưa biết tên).
Nó nhớ lại lời của sư phụ mình, khi ngã xuống chưa phải là thua cuộc. Nó nắm chân một đứa đá bật lại, nhắm vào đầu gối của một cô ả đá mạnh vào, tiếp tục nhằm vào đầu gối của mấy đứa kia, nó từ từ đứng dậy trả đòn. Quẹt máu ở khóe miệng, nó đánh ngã từng đứa, chỉ nhắm vào chỗ hiểm như đầu gối hay khuỷu tay vì nó không còn nhiều sức. Rồi đám đó tản ra, tránh xa nó rồi kháo nhau chạy bỏ lại cô ả kia mặt mày xanh lét đứng đó.
Nó tiến tới, đi hơi khập khiểng vì chân đau, nó chỉ thẳng mặt cô ta
- Lần này, tôi tha cho cô, về mà kêu bạn trai cô cả hai tránh xa tôi ra, nhớ chứ? - nó gằn giọng hăm dọa
- Tôi...tôi biết rồi
Nói rồi cô ta chạy đi, nó lết thân lên phòng y tế, đang đi thì...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận