Đệ ngũ thập bát chương: Phải bị nghe giảng rồi phải bị nghe giảng rồi phải bị nghe giảng rồi ta không muốn a ta xí nha!~
Khi tỉnh lại đã là buổi chiều ngày hôm sau, vì Nhậm Yên Vũ sợ Nhậm Bình Sinh mệt, cho nên không có gọi nàng dậy, Nhậm Bình Sinh ngủ thẳng đến chiều bị nín tiểu mà thức dậy, do quá mệt mỏi lần đầu tiên Nhậm Bình Sinh ngủ nướng, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại tiểu thư cứ như vậy mơ mơ màng màng vào WC.
Kết quả. . .
Cái quái gì, đây là rách rồi đúng không, rách nhất định rách, hãm hại a sao lại đau như thế.
Nhậm Bình Sinh vẻ mặt bình tĩnh ngồi trên bồn cầu, trong lòng lại một lần nữa ân cần thăm hỏi 18 đời tổ tông Nhậm Yên Vũ, hoàn toàn quên mất cũng là 18 đời tổ tông của mình.
Thật vất vả chịu đựng đi WC xong, bởi vì mỏi thắt lưng, cho nên Nhậm Bình Sinh đỡ thắt lưng muốn lên giường nằm lần nữa, kết quả, vừa lật chăn lên mới phát hiện trên mặt khăn trải giường một mảnh máu hồng.
A a a~~~~~ vậy mà lại không thay khăn trải giường, cứ như vậy ngủ cả tối! Lúc nào cũng có phiết phích tiểu thư Nhậm Bình Sinh quả thật muốn tan vỡ, vậy mà lại cứ như thế đẫm máu nằm cả tối!
Muốn tắm! Nhất định phải tắm, thật sự chịu không nổi rồi.
Lúc này mặc kệ mệt mỏi cỡ nào tiểu thư cũng sẽ không muốn ngủ nữa, vội đỡ thắt lưng đi vào phòng tắm. Trong phòng tắm có một chiếc giương đặc biệt to, Nhậm Bình Sinh vừa tiến vào cũng không dám nhìn, chỉ sợ hình dạng xanh xanh tím tím nào của mình trong gương, không phải tiểu thuyết nào cũng nói như vậy sao? Mặc kệ diễn viên là giới tính gì, sau khi không thuần khiết, sáng sớm liền thấy toàn thân trên dưới bản thân đều xanh xanh tím tím, đúng là làm người khác thấy xấu hổ.
Nhưng mà Nhậm Bình Sinh đi tắm, nhiều nhiều ít ít vẫn thấy cơ thể mình, và rồi sau một đêm mãnh liệt, nhìn thấy cơ thể mình trống trơn, cảm thấy xấu hổ vô cùng. Nhưng mà cũng may, Nhậm Bình Sinh xấu hổ nhìn thấy cơ thể mình trong gương vẫn bình thường, hoàn toàn không có cái gì xanh xanh tím tím như trong tiểu thuyết nói. May quá may quá. Trong lúc may quá đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta cũng đồng thời cảm thấy có chút mất mát, ây da~~~ cái gì cũng không có để lại là vì thiếu mãnh liệt hả hay cái gì khác?
Cho nên tiểu thư thật ra cũng có tính cách muộn tao* phải không?
*Cảm thấy tác giả dùng sai từ? Nói chung nó chỉ những người bề ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng dậy sóng
Sau khi tắm rửa xong, Nhậm Bình Sinh mặc quần áo xuống lầu ăn sáng, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi có được không? Thật sự không có sức lực dọn dẹp, nhưng lại ngại để cho bảo mẫu dọn, chỉ có thể ăn cơm xong rồi quay lại đem khăn trải giường đi giặt.
Khi Nhậm Bình Sinh xuống lầu, đúng lúc nhìn thấy Nhậm Yên Vũ muốn lên lầu.
"Tỷ tỷ. . ." Bởi vì đêm qua không thuần khiết, cho nên lúc này Nhậm Yên Vũ thấy Nhậm Bình Sinh vậy mà lại xấu hổ, sau khi gọi một tiếng tỷ tỷ, dừng một chút mới quan tâm nói: "Tỷ tỷ còn khó chịu không? Có muốn ăn gì không? Ta bảo dì làm cháo xong rồi, có muốn ăn chút không?"
Không biết tại sao, hiện tại Nhậm Bình Sinh nhìn thấy Nhậm Yên Vũ liền xấu hổ. . . ai da~~~~ cứ không thuần khiết như thế đúng là. . . nhưng mà ngẫm lại không có gì phải xấu hổ, cho nên mặt thì cứ đỏ nhưng tỏ vẻ không hề gì, gật đầu nói: "Ừ, đi ăn một chút."
"Tỷ tỷ có muốn về phòng ăn không?"
". . ." Câu hỏi này của Nhậm Yên Vũ làm cho Nhậm Bình Sinh trong nháy mắt cảm thấy mình như phụ nữ có thai. Vì vậy tiểu thư của chúng ta trong nháy mắt liền mất bình tĩnh, cả giận nói: "Ta không có mang thai, không phải chỉ bị 'đâm' vài cái thôi sao? Ăn trên giường cái gì mà ăn?!"
Đồng chí Nhậm Bình Sinh không cẩn thận một tí liền 'vỡ bờ'* rồi.
*侧漏 - Ăn nói mất khôn; làm người khác phản cảm
Nhậm Yên Vũ cảm thấy thật ra mình là thuộc tính tiểu tiện*, bởi vì khi ban đầu Nhậm Bình Sinh ăn nói nhỏ nhẹ với nàng, không hiểu sao nàng thấy rất khủng hoảng, nhưng sau khi bị Nhậm Bình Sinh mắng, đột nhiên nàng thấy. . . rất hạnh phúc a.
*Tiểu = nhỏ; tiện trong tiện nhân
Cho nên mặc kệ phúc hắc hay là nữ thần, kỳ thực mỗi người đều có chút tiểu tiện không phải sao?
Lúc này không cẩn thận bị thuộc tính tiểu tiện kích thích một chút, Nhậm Yên Vũ vẻ mặt hạnh phúc đỡ Nhậm Bình Sinh tỷ tỷ không ngờ là 'vỡ bờ' xuống lầu ăn 'sáng'.
Nhậm Thanh Nghiên đang dùng trà chiều, liếc mắt liền thấy Nhậm Bình Sinh trên lầu, vì vậy mẫu thân đại nhân đang nâng tách hồng trà vị đào mật trên tay, nhìn Nhậm Bình Sinh vẻ mặt vui vẻ nói: "Ai da~~~ rốt cuộc Tiểu Sinh cũng xuống rồi, nhanh lên nhanh lên, quản gia bảo Vương tỷ đem cơm đậu đỏ đến!!" Mẫu thân đại nhân đã từng ngây người ở Nhật Bản một thời gian rất dài, tập tục ở đó hình như là ngày đầu tiên con gái lập gia đình mẹ đẻ sẽ chuẩn bị cơm đậu đỏ.
Nhậm Bình Sinh chưa từng đến Nhật, nhưng bởi vì cái miệng rộng của mẫu thân đại nhân nhà mình mà cũng có biết đôi chút, nháy mắt đồng chí da mặt mỏng Nhậm Bình Sinh liền muốn chết muốn chết!
"Ai da~~~~ cũng có ngày nhìn thấy con gái xuất giá, thân làm mẹ ta cũng thấy an tâm." Mẫu thân đại nhân đã hoàn toàn chìm đắm trong vai diễn của mình không cách nào tự kiềm chế nữa.
Rốt cuộc Nhậm Bình Sinh cũng không thể nhịn được nữa quyết định không kiềm chế, đi về phía Nhậm Thanh Nghiên hận không thể vỗ nàng một cái dính vách, quát: "Gả cái bíp chứ gả! Chỗ nào nhìn ra ta là người bị gả đi?! Ai gả cho ai còn chưa có xác định nha!"
Vì vậy đầu bếp bưng cháo đi ra, nháy mắt nhìn thấy tiểu thư của mình dùng bộ dạng 'bankai'* gầm lên với Nhậm Thanh Nghiên, sau đó thuận tiện hùa theo! "Ăn cơm đậu đỏ cái bíp!!! Có biết yêu nước không hả!! Có biết ủng hộ hàng trong nước không hả! Sính ngoại cái bíp!"
*Trong Bleach, mình không xem, không giải thích rõ được, nhưng giống chiêu cuối đó ◔_◔
Cho nên mặc kệ là người ngổn ngang trong gió hay là người đã sớm thành thói quen mà nói, tổng kết lại chính là: Sau một đêm bị đè mà còn có thể nhìn thấy tiểu thụ thụ có sức sống như thế, đúng là quá cảm động.
Cho nên mới nói, đầu năm đầu tháng Nhậm gia vẫn có sức sống như vậy a! Đúng là quá tốt.
Sau đó cơm nước xong Nhậm Bình Sinh trở về phòng chuẩn bị đem chứng cứ phạm tội đêm qua đi xử lý, thì nhìn thấy chiếc giường của mình sạch sẽ như được nhân vật chuyên nghiệp nào đó xử lý qua. . .
Là dì Triệu làm!
Chắc chắn!
Chắc chắn là vậy!
Ngẫm lại hình ảnh máu me trên khăn trải giường. . .
Ngẫm lại tin tức không thuần khiết trên tấm khăn trải giường nhắn nhủ ra. . .
". . ."
". . ."
". . ."
"A a a a a a a! ! !" Ai ui~~~~~ bùng nổ bùng nổ, bởi vì xấu hổ cho nên bùng nổ nha! Tiểu thụ thụ có tinh thần là chuyện tốt.
Cứ có sức sống như vậy chào đón học kỳ mới đi!
Học kỳ mới thật sự bắt đầu rồi.
Đồng chí Nhậm Bình Sinh đối với chuyện mình nằm dưới thật sự vẫn vô cùng khó chấp nhận, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân, đồng chí Nhậm Bình Sinh quyết định, phản công là một chuyện vô cùng cần thể lực và trí lực, hậu quả của mù quáng bốc đồng nhất định là vô cùng thê thảm, cho nên phải thận trọng cân nhắc, sau khi chu đáo chặt chẽ lập kế hoạch mới có thể được.
Cứ như thế lập kế hoạch, tết âm lịch mỹ hảo cứ như thế trôi qua, vì vậy những ngày cùng ăn cùng ngủ thích hợp để phản công cứ như thế kết thúc hả?
Đồng chí Nhậm Bình Sinh không cam lòng a!
Cho nên khi Nhậm Yên Vũ một lần nữa đưa ra ý kiến muốn dọn ra ngoài ở, vốn bị vây trong trạng thái không quá thuận lợi Nhậm Bình Sinh bỗng chốc tỉnh ngộ, không còn phản đối nữa, trái lại rất tích cực tham gia kế hoạch dọn nhà, đương nhiên nguyên nhân trong đó, nhưng vì hình tượng thuần khiết mỹ hảo của đồng chí Nhậm Bình Sinh của chúng ta, cá nhân tác giả cảm thấy vẫn là không nên phá vỡ tốt hơn.
Vì đều là học sinh, đồ đạc không phải nhiều, cho nên dọn nhà cũng không tốn thời gian, hai ngày đã chuẩn bị xong tất cả. Căn phòng giống như lời Nhậm Yên Vũ nói, kiểu hiện đại, gần như chỉ cần xách hành lý vào là được, hướng nam, có một ban công nhỏ, dù còn mới, nhưng trong phòng thật hiếm khi không có mùi khó chịu nào, dù không lớn nhưng hai phòng một sảnh một bếp một WC, cho hai người ở cũng ấp áp vô cùng.
Sau khi vào ở được vài ngày, Nhậm Bình Sinh và Nhậm Yên Vũ đều trôi qua vô cùng thuần khiết, dù Nhậm Yên Vũ tự nhận mình không phải là loại người có nhân tính, nhưng ngẫm lại dù sao tỷ tỷ cũng không có kinh nghiệm, được một lần lại yêu cầu quá nhiều, vì nghĩ cho thân thể Nhậm Bình Sinh, hơn nữa nàng cũng không hy vọng Nhậm Bình Sinh có ám ảnh tâm lý không thể trị nào với chuyện này, cho nên trong tình huống Nhậm Bình Sinh không có chủ động, Nhậm Yên Vũ quyết định trước tiên quan sát, đợi chờ.
Vì vậy những ngày bình an vô sự trôi qua một tuần, buổi tối nào đó một tuần sau, khi Nhậm Bình Sinh vẻ mặt thống khổ xoắn quẩy nghĩ, tối hôm nay có nên quan sát quan sát, nhẫn nại nhẫn nại, đợi chờ đợi chờ nữa hay không, tự nhận là đã làm tốt tất cả giai đoạn chuẩn bị, rất tự tin ngày hôm nay sẽ lật kèo thành công, thuận lợi túm nhị tiểu thư, Nhậm Bình Sinh đã không kiên nhẫn được nữa.
Cho nên Nhậm Yên Vũ liền thấy phi thường rụt rè xấu hổ ngây thơ. . . khụ khụ khụ. . . từ hình dung vô cùng khoa trương xin thứ lỗi, nói chung là lúc nào cũng vì các loại nguyên nhân mà bị cho là thuộc phái cấm dục khi Nhậm Bình Sinh bọc một cái khăn tắm xuất hiện trước mặt Nhậm Yên Vũ, nhị tiểu thư đáng yêu của chúng ta rốt cuộc cũng không kiên nhẫn được nữa!
Cái dạng này là ý tối nay không cần quan sát nữa phải không?!!!
Nhậm Yên Vũ kích động rồi, đương nhiên Nhậm Bình Sinh cũng rất kích động, hai người đều có dự cảm tốt, dự cảm là tối hôm nay nhất định là một đêm tuyệt vời.
Nhậm Bình Sinh đại nhân muốn phản công!
. . .
. . .
"Chờ chờ chờ. . . không đúng, Tiểu Vũ không đúng rồi!"
"Đúng, đúng mà tỷ tỷ, là như vậy tỷ tỷ. . ."
. . .
. . .
Nhưng mà sự thật đã chứng minh, chuẩn bị của Nhậm Bình Sinh đại nhân vẫn có điều thiếu sót, cho nên lúc này đây vẫn là thất bại, đương nhiên, vẫn sẽ có hy vọng, tục ngữ nói thất bại là mẹ của thành công mà! Về phần sẽ thành công một lần hay là hai lần hay là ba lần? Cái đó phải xem nỗ lực của đại nhân rồi.
Buổi tối này đối với Nhậm Yên Vũ đại nhân mà nói, rất tốt đẹp.
Quả nhiên cuộc sống bên nhau hạnh phúc đã bắt đầu a!
Giữa những ngày Nhậm Bình Sinh nỗ lực lật kèo, nàng cảm thấy mình biến thành thụ tuyệt đối là do ông trời nhất thời ngủ quên, nhưng tại sao những ngày sau đó nàng vẫn là thụ a? Chẳng lẽ ông trời nhậu xỉn rồi? Cái này tuyệt đối không khoa học, chờ mong ông trời có thể tỉnh rượu chỉ sợ là không có khả năng, cho nên vẫn là tự mình cố gắng thôi, cố gắng nghiên cứu làm sao phản công!
Những ngày nghiên cứu lật kèo và không ngừng lật kèo thất bại trở thành bị lật trôi qua.
Bởi vì Nhậm Yên Vũ và Nhậm Bình Sinh đều ra ngoài ở, Nhậm Yên Vũ cũng ít gây tai họa cho trường, dù độ nổ tiếng của Nhậm Yên Vũ trên mạng vẫn không có yếu bớt, em gái vẽ sơ đồ quan hệ vẫn bận rộn như trước, vẽ các loại phiên bản khác nhau thật sự cực khổ lắm.
Có một ngày Nhậm Bình Sinh buồn chán lại lên trang web của trường, phát hiện sơ hồ quan hệ đã biến thành phiên bản trong trường và ngoài trường cùng phiên bản bách hợp. Từng phiên bản đều nói rất có trật tự, chỉ kém viết ra fanfic mà thôi.
Đột nhiên Nhậm Bình Sinh đại nhân nảy sinh hiếu kỳ cực đại đối với em gái vẽ sơ đồ quan hệ này, năng lực logic, trí tưởng tượng và điều tra hạng nhất như thế, không dụ dỗ vào Hội học sinh làm culi đúng là đáng tiếc.
"Cho nên mới nói, hội trưởng đại nhân, ngươi lại muốn gây tai họa cho bách tính vô tội à?" Hàn Phong ngồi trên ghế, lười biếng nâng cằm quay qua Nhậm Bình Sinh cười nói.
"Đây gọi là tận dụng, không phải gây tai họa bách tính, thời đại này lúc nào cũng phải cho nhân tài có đất dụng võ." Nhậm Bình Sinh đại nhân nghiêm trang nói xong lập tức bảo phó hội trưởng tra xét IP của đối phương.
"Hội trưởng đại nhân, ngài đừng bảo người ta kiểm tra chứ! Người ta dốt vi tính a!!! Ngài dùng người như vậy là không đúng!" Phó hội trưởng bày tỏ rất thống khổ, người ta không am hiểu nhất chính là máy vi tính a, tại sao không gọi người khác?
"Ai cũng nên có cơ hội rèn đúc, ta tin tưởng ngươi, đi đi."
". . ." Phó hội trưởng thầm rít gào, vậy tại sao người rèn đúc không phải là ngài a? Tại sao a?!! Ta xí nha!
Cho nên quá trình điều tra là thống khổ, cũng may kết quả rất thỏa mãn, tìm được người rồi, vì vậy bộ tuyên truyền liền bị Nhậm Bình Sinh đại nhân phái đi thương thuyết!
Hai tuần sau đó, em gái vẽ sơ đồ quan hệ liền yếu ớt đi đến. Vẻ mặt kích động vẻ mặt ngốc nghếch đáng yêu nhìn Nhậm Bình Sinh đại nhân hội học sinh!
"A~~~ được nhìn thấy Nhậm Bình Sinh đại nhân~~ đúng là tốt đẹp, sau này có phải rất nhanh gặp được Nhậm Yên Vũ đại nhân không? A a a a~~~ sơ đồ quan hệ của ta rất nhanh sẽ phát triển đến phiên bản mới rồi! ~\(≧▽≦)/~ la la la "
Em gái vẽ sơ đồ quan hệ, rốt cuộc ngài có bao nhiêu thích vẽ sơ đồ quan hệ a~~
Nhậm Bình Sinh cũng có thể thấy trước tình huống sơ đồ quan hệ trên trang web của trường không ngừng phát triển rồi.
Mỗi ngày trôi qua vô cùng happy! Nhậm Thanh Nghiên đã yên lặng ngây người ở Nhậm gia, mỗi ngày Nhậm Bình Sinh nghiên cứu cách lật kèo, mỗi ngày nhìn em gái vẽ sơ đồ bận bịu trên trang web trường, mỗi ngày lật kèo thất bại.
Đương nhiên nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hai người sẽ vô cùng vui vui vẻ vẻ hạnh hạnh phúc phúc trải qua cuộc sống đại học này, nhưng mà trên thế giới luôn có rất nhiều chuyện bất ngờ xảy ra.
Cho nên khi người đàn ông này xuất hiện trước mặt Nhậm Bình Sinh, nhất thời nàng vậy mà lại không thể phản ứng được.
Đối phương rất có lễ phép nói với nàng: "Xin chào Nhậm tiểu thư, ta là ông nội của Nhậm Yên Vũ."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...