“Chỉ vì muốn hãm hại tiểu nha hoàn này sao?” Tả Ngôn thoáng nhìn qua Phượng Kính Dạ đang hôn mê, ngày xưa Phượng vương gia là kẻ chuyên phong lưu phóng khoáng, hiện giờ lại nằm ở trên giường không hề nhúc nhích, ánh mắt Tả Ngôn lộ vài phần lạnh lùng, những người này đúng là to gan lớn mật, dám xuống tay với người Phượng Vương phủ.
Mà sở dĩ truy mệnh tán thất truyền, là vì phải kết hợp năm loại độc, cỏ độc, hoa độc, trùng độc cùng với nhau, là phi thường khó khăn, một chút không để tâm, độc tính sẽ thành tương khắc, nếu mà phối hợp phân lượng không đúng, truy mệnh tán sẽ có mùi, làm cho người ta phát hiện, truy mệnh tán sở dĩ khó giải độc, là bởi vì trình tự bỏ năm loại hoa độc, cỏ độc và trùng độc đều khác nhau, nhưng cũng chính vì điểm này, trước để cái gì, để bao nhiêu phân lượng đều là những yêu cầu đòi hỏi phải rất cẩn thận, đó là lí do làm cho độc dược từ từ bị thất truyền theo thời gian.
Chỉ cần trúng truy mệnh tán, đồng thời trong lúc đó thân thể bị trúng độc khác sẽ làm tổn hại năm bộ vị quan trọng, dẫn đến độc tố không cách nào bức ra ngoài cơ thể, chỉ có thể truyền từ trên người lão vương phi sang Phượng Kính Dạ, cho nên Lâu Hướng Vãn mới nhận định là cố ý hạ độc Phượng Kính Dạ.
“Nếu như chính Minh Dung hạ độc, vậy mục đích chắc là để trả thù Mộc Mộc, nhưng bây giờ lại liên lụy đến Phượng Kính Dạ, Kính Dạ trúng độc nên mạch tượng suy yếu, sẽ phái cháu trai của Vương hoàng hậu là Vương Hạo nắm giữ ấn soái xuất chinh, khiến Vương gia nắm giữ được binh quyền, giờ xem ra cả hai gia đình đang cùng liên thủ với nhau.” Phượng Sở Thiên nhìn Lâu Hướng Vãn, còn Tư ngự y đã đi nghiên cứu chế thuốc giải, “Mộc Mộc, Hoa Thiên Thiên cùng một số người khác đều bị Vương hoàng hậu giam giữ ở Thiên Lao Hình Bộ.”
“Cái gì?” Thoáng chốc Lâu Hướng Vãn từ từ đứng dậy, kinh ngạc nhìn về phía Phượng Sở Thiên, không thể tin được chỉ vì mình mà liên lụy nhiều người bên cạnh, mặt liền tái nhợt, không hề nghĩ Hoa Thiên Thiên cùng Đoàn Tử đang ở trong thiên lao chịu đựng cực hình tra tấn? Lâu Hướng Vãn siết chặt tay, chợt nhớ tới Dịch Quân Hàn, “Quân Hàn đâu? Cũng bị nhốt luôn hả?”
“Đúng, tất cả người có liên quan tới ngươi đều bị đem nhốt vào Thiên Lao.” Đối với điểm này Phượng Sở Thiên thật bất lực, việc Vương hoàng hậu làm là hợp tình hợp lý, hơn nữa đã bẩm báo với phụ hoàng, nhưng nhiều năm nay phụ hoàng cứ mãi lo luyện đan, hôm nay nghe nói tới chuyện này, cũng rất ít tình cảm, trực tiếp để Hình Bộ đi tra rõ.
“Không nên ngốc nghếch, ngươi ra mặt chỉ có con đường chết.” Tả Ngôn lạnh lùng mở miệng, tuy thái độ không tốt, nhưng vẫn nhìn ra là đang quan tâm cho an toàn Lâu Hướng Vãn, “Đó không phải muốn lừa ngươi ra mặt, bọn chúng có thể đồng lõa với nhau, giam giữ ngươi ở Thiên Lao không bao giờ thả ra.”
Đầu Lâu hướng Vãn cứ vang lên ong ong, nàng biết ý trong lời nói của Tả Ngôn, lúc trước mình bị Lôi Bôn đưa ra ngoài, là vì tránh để bị bắt, nếu không sẽ khó thoát khỏi cái chết, mọi chuyện cứ chờ vương gia tỉnh lại, mới có thể xoay chuyển, nhưng cứ trơ mắt nhìn Đoàn Tử, Thiên Thiên còn có Quân Hàn bị giam giữ ở trong thiên lao như thế. Lâu Hướng Vãn làm không được, biết rõ không thể làm nhưng nàng vẫn không thể đứng ở một bên, mặc kệ Vương hoàng hậu hay Minh Gia có hận mình đến thấu xương, nhất định sẽ trút oán hận lên trên người Đoàn Tử cùng Thiên Thiên, vết thương của Quân Hàn chưa lành hẳn, hắn cũng vừa tỉnh lại chưa được bao lâu, lúc này lại bị nhốt vào đại lao của Hình bộ.
“Nếu do Vương hoàng hậu và Minh Dung hạ độc, thái tử, người hãy thay ta đem tin này truyền ra ngoài, dùng ta đổi lấy thuốc giải, cũng đổi lấy an toàn cho Thiên Thiên và Đoàn Tử.” Ánh mắt Lâu Hướng Vãn vô cùng tinh ranh, ánh sáng hoàng hôn phản chiếu xuống, lộ ra thần sắc bình tĩnh cùng khuôn mặt tinh xảo Như Ngọc.
Phượng sở Thiên và Tả Ngôn đều ngẩn ra, cùng hướng về phía Lâu Hướng Vãn, nếu Phượng Kính Dạ chịu cắt đứt tình cảm với Lâu Hướng Vãn, thì đây chính là biện pháp tốt nhất, chẳng những có thể thả người vô tội ra mà còn lấy được thuốc giải, hơn nữa chỉ cần Phượng Kính Dạ tỉnh lại, nhất định có cách bảo vệ an toàn cho Lâu Hướng Vãn, nhưng điều khó giải quyết nhất chính là thời gian để tra rõ kẻ hạ độc, trong khoảng thời gian này, Lâu Hướng Vãn sẽ bị giam ở đại lao của hình bộ, không ai dám bảo đảm không xảy ra chuyện gì, hình bộ thượng thư Trương đại nhân, là người nhà của Minh Gia, sau khi cưới trưởng nữ của Minh Gia, thì mới thăng chức hình bộ thượng thư, nếu như Lâu Hướng Vãn vào đại lao hình bộ, e rằng sẽ phải chịu không ít đau khổ.
“Chẳng lẽ điện hạ cùng Tả thượng thư, còn có vương gia, ba người hợp lại không thể bảo vệ được mạng ta sao?” Không muốn Phượng Sở Thiên cùng Tả Ngôn do dự, Lâu Hướng Vãn liền cười cười, tuy bản thân hơi mạo hiểm, nhưng chỉ cần người của vương gia có thể nhanh chóng tra rõ chuyện hạ độc, thì mình mới có thể an toàn đi ra ngoài.
“Được, cứ làm vậy đi!” Phượng Sở Thiên mở miệng đồng ý, hơn nữa nếu dựa vào chuyện quốc sự, không thể kéo dài bệnh của Phượng Kính Dạ thêm nữa, bằng không biên quan xuất hiện tình huống gì, nhất định Vương gia sẽ thừa cơ hội để Vương Hạo lên nắm giữ ấn soái xuất chinh, vì thế Phượng Kính Dạ phải bình yên vô sự. Còn về mặt tình cảm, Phượng Sở Thiên cũng hy vọng Phượng Kính Dạ vô sự, chỉ cần người còn có chút hy vọng, thì tình cảm cũng sẽ không mất đi.
Chỉ là Tả Ngôn không mở miệng nói gì, chỉ đứng im một bên nhìn Lâu Hướng Vãn, không đồng ý cũng không phản đối. Đêm hôm đó, một phong hàm được đưa tới Minh Gia, Minh thừa tướng liền lập tức phái người vào hoàng cung thương lượng cùng hoàng hậu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...