[Twilight Đồng Nhân] Bạn Trên Mạng Là Ma Cà Rồng

Trong thành Volterra, Caius vội vàng đi xuyên qua con đường tối đen dưới lòng đất, sắc mặt của ông âm u như bầu trời mù sương của thị trấn Forks. Chiếc áo choàng cũ phồng lên theo mỗi bước đi bị rách lỗ chỗ khiến Caius trông thảm thiết chẳng khác gì ăn mày.

Đám thị vệ trốn trong bóng tối của gia tộc Volturi đều làm như không nhìn thấy gì —— hiển nhiên là hai vị trưởng lão Marcus và Caius lại đánh nhau rồi.

Coi đó, dù cho là vị trưởng lão trầm tính sáng suốt nhất như Marcus nhưng khi đã làm cha rồi thì cũng sẽ mắc phải cái tật nghi thần nghi quỷ, lý trí cũng bay sạch không sót lại chút gì —— bề ngoài chật vật của Caius là minh chứng tốt nhất.

Về phần bọn thị vệ tại sao lại có hành vi như chim cút thế kia thì… Aiz, chúng ta cần phải thừa nhận, lừa mình dối người không phải là tật xấu đặc trưng của nhân loại, ma cà rồng cũng vậy thôi.

Caius dừng chân, tiếng bước chân rất nhỏ nhưng vẫn quanh quẩn trong thông đạo một chút rồi mới biến mất. Chiếc áo choàng rách nát trên người không thể làm giảm đi vẻ lạnh lùng của vị trưởng lão này, giọng nói của Caius vẫn sắc lạnh như băng tuyết: “Electrolux?”

Bọn thị vệ núp trong bóng tối dùng ánh mắt kịch liệt đưa đẩy với nhau, rốt cục vị đội trưởng đội thị vệ đáng thương không thể không vì thân phận của mình mà đứng ra ( Đội trưởng thị vệ: Chết tiệt! Cho ta từ chức đi ! Cứ trừ lương của ta đi ! Ta khinh! Cái đám chết tiệt không có lương tâm này ! Chúng hộ vệ: Amen! Bọn tôi sẽ tiếp tục thỉnh thoảng phạm lỗi để không bao giờ lên chức đội trưởng !).

Vị đội trưởng đội thị vệ cố gắng chịu đựng áp lực tỏa ra từ người Caius, dùng tư thế cung kính mà nói: “Công tử Electrolux đã đi rồi.”

“Từ khi nào?”

Ánh mắt của Caius khiến cho viên đội trưởng cảm thấy áp lực khủng khiếp, trong lòng nước mắt tuôn như mưa: “Khi Đức ngài với Đức ngài Marcus đang đánh…trao đổi.” Áp lực khiến cho viên đội trưởng thiếu chút nữa lỡ lời may mà vòng lại kịp, không thể không cảm tạ Clairol đã cực lực đề cử cuốn 《  Nghệ thuật nói chuyện 》 cho họ.

Đội trưởng đội thị vệ cảm thấy người Trung Quốc thật sự là quá giảo hoạt! Làm hại hắn cũng giảo hoạt theo!

Caius vuốt lên ống tay áo bị xé toạc của mình trầm ngâm rồi hỏi: “Người cuối cùng tiếp xúc với nó trước khi nó đi là ai?”


Đội trưởng thị vệ khẽ giật thột một cái trong lòng nhưng lại không thể không trả lời: “Là công tử Atlas.”

Quả nhiên khi hắn vừa nói xong câu đó thì ánh mắt Caius lập tức nheo lại đầy nguy hiểm.

Nói đến đây cần phải giới thiệu sơ qua thân phận của Electrolux.

Electrolux là đứa con mà Marcus và Clairol cố gắng hơn một trăm năm mới sinh được. Theo như Carlisle nói thì dù cho Clairol có được khả năng đặc biệt và Marcus… khụ khụ, cũng rất cố gắng, thì ma cà rồng muốn sinh ra hậu duệ vẫn rất khó khăn. Về phần Clairol vì thế mà chịu khổ cùng với lời thề tuyệt đối sẽ không thỏa mãn nguyện vọng của Marcus là sinh cho ông một đứa con gái thì đây không phải là vấn đề mà chúng ta nên quan tâm.

Bất quá, nói ngắn gọn thì Electrolux chính là em trai của Atlas ; về phần cái tên của Electrolux thì cách đây rất lâu, khi Electrolux còn chưa được thụ thai thì Atlas đã mãnh liệt đề nghị cái tên này.

( Atlas: hừ hừ, ai bảo mấy người đều cười nhạo tên tôi ! Ít nhất thì bây giờ tôi cũng có thể cười nhạo được người khác!

Edward: khụ, anh tin là mọi người tuyệt đối không có ý cười nhạo em đâu.)

Khác với Atlas, Electrolux chính là đứa trẻ được sinh ra dưới ánh mắt của vô số ma cà rồng. Chính vì vậy, khi bạn tủ lạnh nhỏ béo béo tròn tròn cong cái mông bắn nước tiểu ra cũng có thể khiến cho một đám ma cà rồng “Ôi chao ôi chao ôi chao” mà xuýt xoa.

Cũng như vậy, khác với một người “con lai” như Atlas, là một ma cà rồng bẩm sinh nên Electrolux phát triển ít nhiều cũng có chút bất đồng —— có thể nói, nếu như Atlas sinh ra giống con người hơn thì Electrolux là một ma cà rồng bẩm sinh.

Nhưng khiến cho tất cả ma cà rồng cảm thấy kinh dị nhất chính là, khi Electrolux dần dần lớn lên, mọi người mới phát hiện đứa bé này đúng là tuyệt thế —— hai cái danh hiệu ma cà rồng vô dụng nhất thế giới và ma cà rồng mạnh nhất thế giới này treo ở trên đầu Electrolux không hề ngoa chút nào!


Là một ma cà rồng trí tuệ hơn nữa rất say mê học hỏi những điều mới lạ, Carlisle giải thích như thế này:

“Có lẽ là do các anh đấy Marcus. Như chúng ta đều biết, thời gian mà Electrolux trưởng thành ngắn hơn con người nhiều, mà quãng thời gian sống cuộc đời của con người thì lại quyết định khả năng siêu nhiên của một ma cà rồng sau này, cho nên tôi nghĩ nhất định là mọi người đã bỏ rất nhiều công sức ra muốn kích thích khả năng của thằng bé đúng không?”

Dù cho thời gian đã trôi qua hơn một trăm năm nhưng Carlisle vẫn là một người đàn ông đẹp trai với nụ cười nhẹ nhàng bên môi, thời gian không cách nào lưu lại bất kỳ dấu vết nào trên gương mặt của ông, hoàn toàn không ai có thể nhìn ra được tuổi thật của Carlisle là bao nhiêu.

Marcus không thể không điểm điểm lại.

Đúng vậy, khi Electrolux còn rất nhỏ, tất cả ma cà rồng nhà Volturi đã không ngừng dùng khả năng của mình mà kích thích nó, đương nhiên là những thứ gây nguy hiểm đều không được dùng đến.

Bất quá, nghĩ đến điều này, Marcus không thể không quay sang trừng Aro làm cho Aro uỷ khuất chớp chớp mắt, “ưm” một tiếng trốn phía sau Demetri —— khiến cho gương mặt của Marcus nháy mắt vặn vẹo, nhưng đừng hy vọng ông bỏ qua! Chính là người này, luôn nóng vội muốn biết khả năng đặc biệt của Electrolux, làm hại thằng bé trở thành một kẻ “vô dụng”

Carlisle nhẹ nhàng xoa tay: “Cho nên, đại khái chính là như thế, bởi vì trong khi đang trưởng thành phải chịu rất nhiều siêu năng lực kích thích nên năng lực của cậu bé mới bị biến dị thành như vậy —— mô phỏng lại năng lực của người khác.”

“Ai, không phải! Con dám thề là cái đó không phải chỉ là mô phỏng thôi đâu!” Emmett đau khổ ôm ngực, dường như vẫn còn cảm thấy đau đớn.

Emmett không thể nào quên cú đấm lần trước tên nhóc kia chạy đến khiêu chiến mình để lại, còn mạnh hơn cả mình lẫn Felix cộng lại —— lúc ấy anh hoàn toàn không thể ngờ được tên nhóc kia lại chơi anh như vậy, dám lôi Felix đến giấu ở gần đó rồi phục chế lại sức mạnh của cả Felix lẫn sức mạnh của anh, sức mạnh đặc biệt của cả hai người gộp lại khiến cho Emmett ăn đủ.

Khi đó Emmett cho rằng dù cho tên nhóc kia có sao chép lại năng lực của anh thì chỉ bằng vào chút kinh nghiệm ít ỏi của nó thì làm sao thắng nổi anh ? Phải biết rằng cùng một khẩu súng nhưng ở trong tay một tay súng chuyên nghiệp sẽ khác hẳn khi nó ở trong tay một đứa trẻ!


Chính là, sự thật đã chứng minh, khả năng đặc biệt của Electrolux chẳng những có thể sao chép lại khả năng đặc biệt của kẻ khác mà còn phóng đại lên gấp mấy lần. Điều này khiến cho Emmett sau khi trúng chiêu nằm bẹp dí mấy ngày, hiển nhiên anh chàng to con đã quên mất bộ dáng vô sỉ của mình khi cười nhạo đối phương là đồ vô dụng —— ha ha, theo cách nói của Rosalie thì chính là nếu như ngày nào Emmett không bị ai đánh cho một trận thì xương cốt của anh chàng đều ngứa.

Nghe đến đây thì chắc hẳn nhiều người sẽ nói khả năng này của Electrolux không phải rất mạnh sao ? Tại sao lại gọi cậu bé là vô dụng?

Ha ha, nhất định là ngươi không để ý, khả năng của Electrolux chỉ có thể sao chép chứ không phải là hấp thu!

Điều này cũng tức là nếu như ở gần cu cậu không có ma cà rồng nào sở hữu khả năng đặc biệt mạnh một chút thì Electrolux cũng chẳng mạnh hơn người bình thường là bao nhiêu —— đương nhiên, coi như đây là cái giá phải trả khi sở hữu được một siêu năng lực gần như là nghịch thiên như vậy đi.

Mà không phải bất kỳ ma cà rồng nào trên thế giới này cũng đều có khả năng đặc biệt cả!

Nói cách khác, nếu như có ai có thù không đội trời chung với cái tủ lạnh nhỏ này thì chỉ cần trực tiếp gọi mấy ma cà rồng không có khả năng đặc biệt đến đánh thì rất dễ dàng là có thể đem cái tủ lạnh nhỏ này tháo ra thành từng cái linh kiện một mà cu cậu có chết cũng không thể phản kháng lại.

Việc này khiến cho ông bố ngốc Marcus không thể không ngày ngày nơm nớp lo sợ, chỉ sợ trong lúc mình không để ý thì cậu con trai bảo bối sẽ bị ai vặn gãy cổ mất —— có trời mới biết tại sao đứa con có cả cha lẫn mẹ đều là ma cà rồng lại giống hệt anh nó có máu lẫn thân nhiệt bình thường!

Không lẽ là vì nó vô dụng đến mức bề ngoài thì là ma cà rồng mà bên trong lại giống con người sao? Không lẽ đây là một sự khinh bỉ ngầm của ông trời dành cho ông sao ?

Ông bố ngốc rất sợ hãi, mỗi ngày đều trợn to hai mắt dùng khả năng đặc biệt của mình mà cảnh giới bốn phía để xem có kẻ địch nào của con trai mình xâm nhập không.

Đương nhiên, kẻ địch thì chưa bắt được nhưng bạn tủ lạnh nhỏ dần dần trưởng thành đột ngột rẽ ngoặt từ một đứa bé đáng yêu thành một thằng nhóc lưu manh, vô liêm sỉ!

Ôi trời ơi! Tại sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy chứ a a a! Marcus rốt cục cũng tiến vào thời kì tiền mãn kinh (← Clairol nói) hận không thể ôm đầu mà gào thét.

Đương nhiên, từ đó về sau, Marcus và Caius cứ năm ngày lại đánh ba trận trở thành tiết mục giải trí thường ngày của Volturi, không ít đám thị vệ lén lút chỉ điểm cho đám hậu bối mới chuyển hoá thành ma cà rồng: “Coi đó, các người có phúc đến thế nào, phải nhìn cho kỹ một chút trận chiến của các trưởng lão, tuyệt đối sẽ rất tốt cho các người!”


Cũng vì vậy, khả năng chiến đấu của đám thị vệ, hộ vệ của nhà Volturi tăng lên vù vù.

Bất quá, trẻ con đều có thời kỳ phản nghịch, ngay cả là trẻ con ma cà rồng cũng vậy, huống hồ ma cà rồng lớn nhanh hơn con người nên dù bề ngoài của Electrolux đã là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi nhưng thực tế tuổi thật của cậu bé chỉ mới được mười tuổi.

Vì vậy, sự bảo vệ nghiêm mật của Marcus không những không thể bảo vệ được cho con trai mà ngược lại còn làm cho Electrolux sinh ra tâm lý phản nghịch, luôn thỉnh thoảng trốn nhà đi.

Thật ra thì chuyện này cũng không có gì lớn, cuộc sống ma cà rồng nhàm chán đến cực điểm nên gần đây niềm vui thú duy nhất của các ma cà rồng nhà Volturi chính là xem hai bố con nhà này tìm tới tìm lui. Chỉ xui xẻo cho Atlas bị lôi vào trận chiến vớ vẩn này —— đừng quên khả năng của Atlas chính là gì!

Đương nhiên, Atlas rất vô tội, cậu đã hết sức tránh xa cậu em trai của mình rồi nhưng dù sao thì cũng chỉ có ngàn ngày làm tặc chứ không có ngàn ngày phòng cướp, ai bảo chỉ cần cậu đứng gần Electrolux một khoảng cách nhất định thì sẽ bị thằng nhóc này lập tức sao chép lại năng lực ngay, cậu đâu thể nào khống chế được chuyện này chứ!

( Edward: ai, mình với Atlas đã đi du lịch vòng quanh thế giới suốt bao nhiêu năm, không biết còn phải đi vòng quanh thế giới đến khi nào mới thôi.)

Cho nên mới nói, khi Caius vừa nghe thấy người cuối cùng mà Electrolux gặp chính là Atlas thì biết là xong đời rồi —— rõ ràng, Atlas đã gọi điện thoại đến chào từ biệt ròi mà.

Đúng vậy, điện thoại, bây giờ ma cà rồng rốt cục cũng đã tân tiến hơn nhiều, mỗi người đều mang theo điện thoại trên người, tiện lợi biết bao nhiêu!

Về phần Electrolux, cu cậu hiện đang bị lạc trên con đường nhân sinh rồi..

Ai bảo cậu nhóc sợ bị anh mình tóm được nên vừa mới sao chép được khả năng của Atlas xong liền lập tức xài luôn?

Đây là…đâu?

Electrolux chớp mắt, ngơ ngác nhìn xung quanh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui