Bất ngờ đầu tiên - Vương Di Di
Đông Đằng là một thiên tài y học
Thượng Giang Luật là tổng tài ưu tú
Bất kể là Đông Đằng hay Thượng Giang Luật
Cả hai đều thất bại trong tình yêu
(Thượng Giang Luật)
- Hàn ca ca, hôm nay chúng ta đi công viên giải trí đi. Tiểu Nhu chưa bao giờ được đi công viên giải trí. Nghe nói là rất vui a, cha tiểu Nhu chưa bao giờ dắt tiểu Nhu đi, chỉ có Ninh Sương muội mới được đi thôi, cả a di nữa, chỉ có tiểu Nhu là ở nhà, không được đi...
Phong Lam Nhu hào hứng nắm tay Vương Dật Hàn, cô chợt nhớ đến hình ảnh trong quá khứ, Phong gia dường như chỉ có ba thành viên trong gia đình, cô thì như là người thừa, họ hạnh phúc nhưng không có cô, họ vui vẻ thì cô chỉ có thể đứng một bên như một người xa lạ không hơn kém
- Phong Ninh Sương? Em nhớ được cô ta sao?
Vương Dật Hàn nắm chặt tay Phong Lam Nhu, hắn cau chặt mày, lại thở dài đau lòng ôm cô vào ngực
- Nhu nhi, em không cần nhớ đến khoảng thời gian đó nữa. Nếu em thích thì bây giờ đi cũng không muộn. Đi cùng Hàn ca ca chẳng lẽ không vui đến vậy ư? Sau này không được nhớ đến cô ta, cũng không được nhớ đến Phong gia. Bây giờ em là người Mộc hoàng tộc, không phải là người một Phong gia tép riu
"Xin lỗi Nhu nhi, anh không muốn em nhớ về quá khứ, một quá khứ đầy tội lỗi. Như hiện tại là tốt rồi, em sẽ rời bỏ anh đi mất. Xin em Phong Lam Nhu, quá khứ ấy hãy cứ mãi chôn vùi đi"
- Đi nào, hôm nay anh sẽ đưa em đến bất kì nơi đâu em thích
- Thật sao?
- Đúng vậy
...
- Hàn ca ca, chỗ này thật lớn a, cũng thật đẹp
Phong Lam Nhu ngạc nhiên nhìn khu vui chơi giải trí trước mắt, cả một công viên rộn rã tiếng cười, những gia đình hạnh phúc, những cặp tình nhân tay trong tay, cả những tiếng cười của những đứa trẻ
- Đừng đứng ngơ ra ở đây, chúng ta chơi cho thỏa thích không là có người nhận ra chúng ta đấy
Vương Dật Hàn bật cười, ánh mắt hắn ôn nhu sủng nịch. Phong Lam Nhu của hắn cười lên rất đẹp
"Nhu nhi, đừng bao giờ mang vẻ mặt lạnh lùng ấy nữa, em cười lên rất đẹp. Nụ cười của em hãy cứ nở trên môi đấy nhé"
- Hàn ca ca, chúng ta đi tàu lượn đi, nhìn thật thích a. Rất giống phi thuyền bay vào vũ trụ
Tàu lượn siêu tốc của thế kỷ hiện tại là tự do bay trên trời với tốc độ rất nhanh, cũng có thể uốn lượn nhưng giới hạn chỉ trong một quả cầu trong suốt khổng lồ. Phong Lam Nhu phấn khích kéo Vương Dật Hàn đi. Hắn nhếch môi cười
...
- Xin lỗi, các người không được đến đây
Một nhóm người mặc tây trang, nghiêm chỉnh chặn đường Vương Quang và Vương Di Di. Vương Di Di tức giận, quát lớn, một bộ dáng kiêu ngạo không để ai vào mắt
- Các người dựa vào đâu mà chặn đường còn cấm cản ta? Các người có biết ta là công chúa hay không? Là công chúa của đế quốc Y, đây là vương tử của nước Y. Một đám người chỉ là hộ vệ mà dựa vào đâu? Chỉ là những con chó trung thành của chủ mà thôi
- Công chúa? Vương tử? Nhưng đây là nước G, công chúa của nước G không phải cô
Thuộc hạ thân cận nhất của Vương Dật Hàn chán ghét bộ dáng khổng tước ngông cuồng của Vương Di Di. Nếu là một công chúa cao quý thì sẽ không bao giờ có hành vi không coi ai ra gì như thế này. Hắn ta hừ lạnh, chỉ là con của kĩ nữ thấp hèn thì sao có thể so sánh với thân phận của tân hậu? Người quá phận ở đây chính là cô ta
- Sao chứ? Ta và ca ca chỉ đến dự hôn lễ của cả hai nước thôi. Đây là chuyện hệ trọng của cả hai bên sao ta có thể không dự? Huống hồ Vương thái tử là anh trai của ta?
- Đừng Di Di, em nhiều lời vô ích thôi. Họ chỉ là những con chó trung thành thì mãi mãi vẫn chỉ trung thành với chủ nhân. Mà chúng ta không phải chủ nhân của họ, họ có thân phận nói chuyện với chúng ta sao? Không bằng coi như tiếng chó sủa đi
- Ngu ngốc
Thuộc hạ thân cận nhất của Vương Dật Hàn cười lạnh, hắn ta rút một khhẩu sủnga nhắm thẳng giữa mi tâm của Vương Quang
- Ngươi làm càn!! Ngươi xem quốc vương nước G và cả cha ta không ra gì sao?
- Thưa quý công chúa đáng kính, tôi chỉ là con chó trung thành với chủ nhân mà chủ nhân duy nhất của tôi là Vương thái tử chứ không phải cha ngài. Tôi có nổ súng thì dựa vào Vương thái tử có mối quan hệ sâu sắc với nước G sẽ thứ tội cho tôi thôi vì nước Y không bằng nước G và cả dựa vào thế lực của thái tử thì cha ngài sẽ không thể làm gì được đâu
- Ngươi...
- Di Di, thôi đi. Không được
Vương Quang nghiếnn răng quát, anh ta không thể làm gì được là ngăn cản cô ta nhất thời hồ đồ, nếu không mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối
Vương Di Di nắm chặt tay kìm chế cơn giận. Tên thuộc hạ thấy thế cười khẽ, hắn ta chính là cố ý khiêu khích bọn họ. Chỉ có khiêu khích một chút thôi mà hai người đã kích động như vậy thì sau này hẳn sẽ có hậu quả không lường trước được
- Các người đi theo chúng tôi
Vương Quang và Vương Di Di không thể làm gì khác hơn là đi theo bọn họ
....
- Vương Dật Hàn có hai mối thù ư? Xem ra phải lợi dụng rồi. Phong Lam Nhu à, em đúng la hồng nhan họa thủy mà
- Vương tử, ngài có gì căn dặn?
Dương Hàn Minh đút tay vào túi quần trầm mặc một hồi
- 1 ngày sau, đưa ra giao dịch với Vương Di Di, cô ta sẽ là bất ngờ thứ nhất
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...