Sự đột ngột này làm Tâm Thủy cho là mình đang mê mang trong tưởng tượng của bản thân nên không chút do dự quay lại nhìn Thần Y nói ra chân tâm của hắn, “Thần Y, ta yêu đệ.” Cho dù chỉ là mơ nhưng hắn vẫn muốn một lần cuối cùng nói ra tình cảm của mình.
Thần Y đang ôm Tâm Thủy, nghe bảo bối tỏ lời cũng ngạc nhiên không kém nhưng rất nhanh y nở nụ cười cúi xuống hôn lên bờ môi đã hồi phục màu hồng tự nhiên, như kẹo đường luôn hấp dẫn y, “Ta cũng yêu em, bảo bối của ta.”
Môi y miết nhẹ môi hắn, mút lấy chúng rồi dùng đầu lưỡi đánh dấu mùi vị chính mình lên viên kẹo đường thơm ngon này. Sự ướt át từ đôi môi khiến Tâm Thủy mơ màng vì thế dễ dàng cho Thần Y thành công mở làn môi xinh đẹp ấy, tiến vào trong công thành đoạt dất. Tâm Thủy không có kinh nghiệm cứ thế bị Thần Y chiếm thể chủ động, tùy ý tàn sát trên môi hắn. Chiếc lưỡi đinh hương mềm mại bị quấn lấy chỉ có thể đi theo hướng dẫn của Thần Y.
Tâm Thủy vì hôn quá sâu mà thiếu dưỡng khí trở nên mềm nhũn dựa vào Thần Y, khuôn mặt ửng đỏ đầy mị hoặc. Thần Y rời môi Tâm Thủy kéo ra một sợ chỉ bạc. Tâm Thủy có lại dưỡng khi thì thở dốc, toàn thân hắn nóng lên, dần dần chuyển hồng. Nhìn dáng vẻ người trong lòng đang động tình mà càng thêm yêu mị, Thần Y cho rằng lý trí của hắn không thể chịu đựng được nữa. Y thổi hơi vào lỗ tai mẫn cảm của Tâm Thủy thì thầm, “Ta muốn em, cho ta được chứ?”
Tâm Thủy không nghe rõ những gì Thần Y nói mà chỉ gật đầu theo bản năng. Thân thể hắn đang rất nóng, hắn rất muốn Thần Y giúp hắn tỏa nhiệt. Nhận được đáp ứng từ ái nhân, Thần Y trải các nụ hôn sâu lên cơ thể Tâm Thủy, hai tay cũng không rảnh rỗi bắt đầu vuốt ve trêu chọc cơ thể Tâm Thủy.
Y lột áo trong của Tâm Thủy lộ ra cảnh xuân xinh đẹp mê người, dùng một tay nắm lấy một nụ hoa đang e lệ trên ngực hắn miết nhẹ trêu chọc. Tay còn lại sau khi vuốt ve cơ thể Tâm Thủy thì đi xuống hạ thân, nắm lấy hạ thể đã cứng rắn, chăm sóc nó.
“Ưm…ha…a…a…Thần…Y…” Tâm Thủy cảm nhận sự tệ dại từ từng cái chạm của Thần Y mà rên rỉ. Thần Y đặt Tâm Thủy nằm xuống một nữa chiêm ngưỡng sự yêu mị từ cơ thể đang ửng hồng của hắn. Không biết từ đâu lấy ra một lọ cao dược đổ vào ngón tay, Thần Y cúi xuống hôn lên đôi môi không ngừng rên rỉ của hắn. Cái hôn sau của y thành công hấp dẫn sự chú ý của Tâm Thủy, tiện lợi cho ngón tay y trượt vào lỗ nhỏ bí ẩn của hắn, nhẹ nhàng ôn nhu mà khuếch trương.
Tâm Thủy cảm nhận được dị vật mát lạnh xâm nhập vào phía sau hắn, làm dịu đi sự nóng bỏng đang tra tấn hắn. Thần Y rất kiên nhẫn làm tốt công đoạn chuẩn bị cho Tâm Thủy. Đây là lần đầu của bảo bối, y không muốn chính mình làm tổn thương hắn. Khi đã vào được đến ba ngón tay, Thần Y ra sức khơi gợi tất cả những điểm mẫn cảm mà y biết trên cơ thể của Tâm Thủy, dời đi lực chú ý của hắn.
“Á…ư…a…Thần…Thần Y…cái…đó…căng…căng…quá…” Thần Y tiến vào khiến thân thể dù đã có chuẩn bị của Tâm Thủy vẫn cảm thấy khó chịu. Lỗ nhỏ tự động siết lại, khít khao bao lấy côn căn thô to.
“Bảo bối thả lỏng, thả lỏng, em cứ như vậy ta sẽ phát điên mất.” Thần Y không ngừng an ủi vuốt ve Tâm Thủy, cố gắng khiến hắn có thể chấp nhận y. Tâm Thủy cũng dần dần thích ứng với cảm giác được lấp đầy mà thả lỏng cơ thể. Nhận ra bảo bối đã thả lỏng, Thần Y tiến công chậm rãi, tìm kiếm vị trí khiến ái nhân có thể thoải mái, cho đến khi chạm phải một chỗ khiến Tâm Thủy run rẩy thét lên.
“Là nơi này?” Thần Y mừng rỡ, sau đó mỗi cái tiến vào của y đều mạnh mẽ chạm vào nơi ấy. Y chạy nước rút trên thân thể của Tâm Thủy, không ngừng đâm chọt làm Tâm Thủy phải khóc lóc cầu xin.
“Thần…Thần Y… chậm…chậm thôi…a…ha…ha…ưm…thật thoải…mái…”
Tâm Thủy không biết mình đã ra đến lần thứ mấy, hắn ôm lấy cổ Thần Y đang vận động chủ động hôn lên tai y, “Thần Y, ta yêu đệ.” Lời thầm thì này thành công một lần nữa kích thích Thần Y. Tâm Thủy có thể cảm nhận thấy hạ thể Thần Y lớn thêm một vòng. Y ôm lấy ái nhân hôn sâu hắn cùng không ngừng đẩy nhanh tốc độ.
Sau đó y xoay người Tâm Thủy lại, để hai tay hắn chống đỡ trên gối mềm, còn mình thì ở phía sau thúc mạnh. Một tay cũng không quên nắm lấy hạ thể đang rỉ bạch trọc của Tâm Thủy mà vuốt ve cùng trêu đùa hai hòn ngọc bên dưới. Tâm Thủy không còn sức lực nữa, cũng chẳng biết được đây là lần thứ mấy nữa. Hắn chỉ nghe thấy Thần Y ghé vào tai hắn ái muội, “Tâm Thủy, hãy ra cùng ta.” Rồi y thúc đẩy nhanh hơn cho đến khi cả hai cùng bắn ra.
Tâm Thủy mệt mỏi ngủ thiếp đi trong vòng tay ấm áp của Thần Y. Thần Y thỏa mãn ôm ái nhân trong lòng, sai người đổ một bồn nước nóng. Y đã phải nhịn rất lâu rồi nên lần này thuận lợi làm y rất hài lòng. Bế bảo bối trong tay, y giúp hắn tẩy rửa thân thể sạch sẽ, thuận tiện tắm rửa rồi dùng chăn bao bọc người trong lòng, lại bế Tâm Thủy trở lại giường. Hai người trần truồng ôm lấy nhau trong chăn ấm thiếp đi hạnh phúc.
Hoàn Chính Văn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...