Tuyệt Thế Vũ Thần

Hách Bằng mang mọi người đi vội, không gian mờ ảo xẹt qua trước mắt họ, nhưng mọi người phóng tầm mắt vẫn không nhìn thấy điểm cuối của Thần cung.

- Thần cung này, thật mênh mông.

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên không ngừng, trong lòng thầm nói, bay lâu như vậy nhưng không thấy biên giới, Thần cung rốt cuộc to lớn như thế nào, lấy hình thức như thế nào tồn tại trôi nổi trên trời như thế?

Những điều này, Lâm Phong đều nhìn không thấu, người của Thần cung sáng tạo ra nơi này, thực lực không biết mạnh đến bao nhiêu.

Đúng lúc này, ánh mắt của Lâm Phong rốt cục thấy điểm cuối, đương nhiên cũng không được gọi là cuối, ở trước mặt của hắn, có một chỗ không gian đóng kín, chỉ có thông đạo ở trung gian rộng 20m, phía trên lối đi này có một cánh cửa cực lớn, trên mặt có khắc vài cái chữ to: Bắc Thần cung!

- Thần cung chia làm bốn tòa, lấy tứ đại phương vị mà phân chia, Đông Nam Tây Bắc tứ Thần cung, Bắc Thần cung vi tôn, hiện tại ta muốn mang bọn ngươi tiến vào, chính là Bắc Thần cung, nơi trung tâm nhất trong Thần cung mênh mông, mặc dù là Tuyết hộ pháp, cũng không được bước vào trong đó.

Hách Bằng đối với đám người nói, lập tức bước chân bước ra, bước vào trong Bắc Thần cung.

Bao gồm cả Lâm Phong, thập ngũ cường, đều bước vào trong đó, trong Bắc Thần cung so với bên ngoài càng giống cung điện hơn, từng tòa cung điện mênh mông không gian nhỏ hơn một chút, hơn nữa, thỉnh thoảng sẽ thấy có chỗ tu luyện luyện tập võ nghệ, cưỡi ngựa, tiễn thuật, kiếm pháp, các loại thuật tu luyện, trong Bắc Thần cung nội, mọi người đều nhìn thấy.

- Còn bao lâu nữa sẽ tới?

Đế Lăng mở miệng hỏi một tiếng, tiến vào Thần cung này, đã chiếm không ít thời gian.

- Phía trước là tới.

Hách Bằng nhìn Đế Lăng liếc mắt một cái, nói:

- Thần cung, chính là Thiên Vực, các ngươi trước kia chỉ sợ đều chưa từng được biết, lần này coi như là cho các ngươi mở rộng tầm mắt, quan sát một phen, cũng được xem như một loại lịch lãm, hiểu rõ thêm thế giới to lớn, cường giả mạnh, để nghĩ lại thấy chính mình nhỏ bé, đừng tưởng rằng mình là Tuyết Vực thiên tài, liền tự cao tự đại, kỳ thật các ngươi cũng không được xem là thiên tài, ta đã thấy thiên tài, nhiều lắm.

- Ừm!


Đám người nghe được Hách Bằng nói đều rất không vui, nghe chói tai, giống như là đang châm chọc bọn họ vô tri, châm chọc bọn họ kiến thức nông cạn, không coi ai ra gì.

- Xếp hạng của ngươi ở Thần cung như thế nào?

Đế Lăng bị Hách Bằng châm chọc, đồng tử ngưng tụ, mở miệng hỏi.

- Ở Bắc Thần cung, thuộc thiên tư thượng đẳng.

Hách Bằng nói.

- Ngươi ở Thần cung, nơi có thiên địa nguyên khí nồng đậm, điều kiện tu luyện như thế, cũng chỉ có một điểm tu vi ấy, thượng đẳng thiên tư, thường thôi.

Đế Lăng lạnh lùng phun ra một câu nói, khiến Hách Bằng ánh mắt chợt lóe, quay đầu lại nhìn Đế Lăng cười lạnh một cái.

- Không biết trời cao đất rộng.

Hách Bằng thản nhiên nói, rốt cục ở trước mặt mọi người xuất hiện một tòa đại điện uy nghiêm rộng mênh mông, trước đại điện có một hàng người dường như đang đứng đó để đợi bọn họ, xem ra chỗ này hẳn là đích đến rồi.

Quả nhiên, chỉ thấy Hách Bằng bước chân lên, hạ xuống mảnh đất trống trước đại điện, nhìn người đứng trung tâm, hơi có chút cung kính nói:

- Cung chủ, người đã tới rồi.

- Vất vả.

Trung niên được gọi là cung chủ, đang mặc áo xanh thanh nhã, cũng không đẹp đẽ quý giá gì nhưng cùng khí tức phiêu nhiên kết hợp lại với nhau, bổ sung cho nhau, người này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, không có khí thế tuyệt thế sắc bén, cũng không có khí tức bá đạo của cường giả, khí tức nội liễm, chỉ mang theo một tia mờ ảo sâu không lường được.


Người này chính là Thần cung cung chủ, không biết tu vi mạnh bao nhiêu?

Trong lòng mọi người âm thầm suy đoán, hướng mắt nhìn trung niên, bọn họ không thể nhìn thấu người này.

- Rất vinh hạnh có thể có cơ hội nhìn thấy chư vị, thiên tài ưu tú nhất của Tuyết Vực, đã đi vào Bắc Thần cung, các ngươi đều là khách nhân của ta, ta cũng đã vì chư vị mà chuẩn bị tiệc tối, đón gió tẩy trần, sau phần dạ tiệc, sẽ đưa chư vị tiến vào Thần cung biên giới.

Bắc Thần cung cung chủ nhưng lại không có vẻ cao ngạo chút nào, rất bình dị gần gũi, dường như rất tôn trọng bọn họ.

- Tiệc tối?

Trong lòng Lâm Phong nói nhỏ, Thần cung lại vì bọn họ mà chuẩn bị tiệc tối, hắn càng ngày càng không rõ, Thần cung rốt cuộc là muốn làm cái gì đây.

Càng làm cho Lâm Phong có chút buồn bực chính là tại bên cạnh Bắc Thần cung cung chủ, giữa một hàng người kia, có một ít thiếu nữ trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp, khí chất phi phàm, thiên phú và thực lực cũng không yếu, nhưng ánh mắt của các nàng khi nhìn về phía bọn họ, khiến Lâm Phong cảm giác có vài phần không được tự nhiên.

Hắn có cảm giác, Thần cung này rất cổ quái.

Thần cung, rốt cuộc là muốn làm gì? Còn nữa, đại hội Tuyết Vực này dường như cũng bị Thần cung khống chế, mục đích của bọn họ khi tổ chức đại hội Tuyết Vực này là cái gì?

Chỉ đơn giản là muốn tìm ra ai là thiên tài xuất chúng nhất Tuyết Vực hay sao?

Vấn đề này trước đây bọn họ không suy nghĩ tới, nhưng ngay lúc này lại đồng thời cùng hiện ra trong đầu.

Phía sau bọn họ, bóng dáng từng bạch hắn nữ tử chớp động, đưa bọn họ đến bàn rượu và thức ăn, thức ăn và rượu được đặt thành hai hàng chỉnh tề trên một chiếc bàn dài hình vuông, mặt quay về hướng bắc.

- Tốt lắm, chư vị thanh niên thiên tài Tuyết Vực, mời vào chỗ đi.


Bắc Cung cung chủ làm tư thế mời, khách khí nói, lập tức mọi người đều vòng qua, nhìn cái gọi là tiệc tối đó, cả đám trong mắt lóe sáng lên.

- Đây là tiệc tối?

Chỉ thấy trên bàn kia, ngoại trừ bày biện thức ăn và rượu ra, còn có linh thảo, đan dược.

Lấy linh thảo làm thức ăn, lấy đan dược làm tiếc, dạ tiệc này có phải quá mức xa xỉ hay không, hơn nữa những linh thảo kia cũng không phải linh thảo bình thường, mùi thuốc bay lên từ đan dược, khiến cho bọn hắn cảm giác tinh thần sảng khoái.

- Thần cung...

Lâm Phong thở dài một tiếng, đây là của cải vốn có của thế lực cường đại, một buổi dạ yến, lấy linh thảo đan dược làm thức ăn, chuyện này người bình thường không thể nào tưởng tượng được, giống như hắn tu luyện, dò dẫm từng bước một, ở trong chiến đấu lĩnh ngộ, ở trong chiến đấu đột phá, ở trong nguy hiểm trưởng thành, ở trong nguy nan bùng nổ, trải qua vô số lần đau khổ và suy sụp, không ngừng truy cầu võ đạo.

Nhưng ở thế lực khủng bố như Thần cung này, bọn họ chỉ cần kinh nghiệm của bề trên chỉ điểm, cùng thế hệ luận bàn, tu luyện hùng mạnh công pháp võ kỹ, ngẫu nhiên đi ra ngoài lịch lãm, sau đó lấy đan dược linh thảo tu luyện, bọn họ dễ dàng được thành tựu mà người bình thường phải cố gắng hết sức mới có, thậm chí còn cao hơn rất nhiều.

Đây là sự khác biệt, sinh ra bất đồng, cảnh ngộ bất đồng, giống như những giai cấp trong xã hội vậy.

Đương nhiên, Lâm Phong cũng sẽ không tự coi nhẹ mình, trên con đường võ đạo, giữa những khó khăn, nguy hiểm, sẽ không ngừng có người bị loại bỏ, mà những người có thể chính thức vượt qua, tuyệt đối là tinh anh chân chính, nếu có một ngày bọn họ cũng có cơ duyên, có cảnh ngộ, tu luyện lợi hại công pháp võ kỹ, và tương chiến với những thiên tài sống an nhàn sung sướng, tuyệt đối sẽ vượt trội hơn hẳn.

Tuy nhiên Lâm Phong đương nhiên cũng sẽ không phủ nhận, một ít thế lực cường đại, bọn họ bồi dưỡng ra được cường giả tinh anh, tuyệt đối không phải trưởng thành trong nhà kính, mà sẽ thả cho bọn họ đi trải qua tử vong ma luyện chân chính.

Tóm lại, người của thế lực lớn, có xuất phát điểm tu luyện rất cao, chiếm ưu thế, còn lại phải xem trưởng bối của bọn họ sẽ tôi luyện bọn họ như thế nào mà thôi.

Mà những cường giả xuất thân bình thường, bước tiến của bọn họ cũng rất vững vàng, từng bước một, chỉ cần có một ngày bọn họ đi đến đỉnh cao, sẽ là ngạo khí lăng vân.

So sánh với thanh niên của Thần cung, Tuyết Vực thiên tài bọn họ, giống như dân đen vậy, hiện tại Thần cung ban cho bọn họ kỳ ngộ, bọn họ nhất định phải bắt lấy để trưởng thành chính mình.

- Mời.

Bắc Thần cung cung chủ nhìn thấy mọi người có chút sững sờ, lên tiếng lần nữa, mọi người lúc này mới đều ngồi vào vị trí.


Bắc Thần cung cung chủ ngồi ở chủ vị, thiếu nữ xinh đẹp động lòng người, ngồi ở bên cạnh của hắn, mặt khác còn có vài tên thực lực cường đại thanh niên Thần cung cũng tới dự yến tiệc.

- Ta đối với chư vị thiên tài tuấn kiệt còn chưa quen thuộc, không biết có thể tự giới thiệu một lượt không?

Bắc Thần cung cung chủ cười nói một tiếng, khiêm tốn nói, không có nửa điểm khí thế ép người

- Đế quốc Thương Thiên, Đế Lăng.

Ngồi ở gần bên cạnh Bắc Thần cung cung chủ, Đế Lăng là người đầu tiên mở miệng nói.

- Thương Thiên Huyết, Đế Lăng, không tồi.

Bắc Thần cung cung chủ khẽ gật đầu, lập tức đã biết.

- Nước Tuyết Nguyệt, Đoàn Vô Đạo.

- Vô Đạo thái tử, nước Tuyết Nguyệt chính là nước phụ thuộc, có thể xuất ra thiên tài như Vô Đạo Thái Tử, thật đáng quý.

Bắc Thần cung cung chủ tựa hồ đối với thiên tài bọn họ, rõ như lòng bàn tay.

- Đế quốc Hắc Vũ, Huyết Sát.

- Đế quốc Ngọc Lan, Lăng Tiêu.

Mọi người lần lượt giới thiệu chính mình, mà Bắc Thần cung cung chủ mỗi khi có người nói xong đều có thể điểm ra xuất thân của bọn họ, cho đến khi Lâm Phong mở miệng.

- Nước Tuyết Nguyệt, Lâm Phong.

Lâm Phong giới thiệu cũng rât đơn giản, nhưng lúc này đây Bắc Thần cung cung chủ lại không thể tiếp lời, mà là sửng sốt, nước Tuyết Nguyệt, Lâm Phong?

Trong những tin tức mà hắn lấy được, chưa từng có một thiên tài nào như vậy, nói cách khác, Lâm Phong không lọt vào tầm mắt của Thần cung, nhưng hiện tại, lại đang ngồi ở chỗ này, trước mặt hắn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui