Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Đoàn người Quân Vô Tà theo Dạ Sát từng bước đuổi theo đám người Long Kỳ, sau khi băng qua một mảnh rừng lớn, bọn họ cuối cùng đã phát hiện hồ nước suối ẩn sâu ở trong rừng.

Mặt hồ màu trắng bạc phản chiếu chút ánh mặt trời, giống như vô số ngôi sao chiếu xuống nước, mặt nước dập dờn sáng lấp lánh, ở suối Linh Nguyệt không ít linh thú cấp thấp đều cúi đầu uống nước ở đây, thoáng chốc khí phách của đám người Quân Vô Tà truyền tới, những linh thú kia hoảng loạn chạy trốn, trốn sâu trong rừng mất dạng.

“Bên này là suối Linh Nguyệt? Nhưng... Ninh Hinh và những người Thụy Lân quân đó thì sao?” Kiều Sở ngẩng đầu nhìn quanh một lúc lâu, cũng không thấy cái bóng nào khác, ngoại trừ những linh thú chạy thục mạng kia, không có những thứ khác.

Quân Vô Tà nhìn về phía Dạ Sát, Dạ Sát bỗng nhiên nhíu mày.

“Sao vậy?” Quân Vô Tà hỏi.

“Mặc Xà đột nhiên chết, có điều trước khi chết, nó theo đám người kia xuyên qua suối Linh Nguyệt, mục đích của bọn họ dường như không chỉ đơn giản là suối Linh Nguyệt như vậy.” Dạ Sát lập tức hồi báo tin tức cho Quân Vô Tà.

Trong lúc mọi người ở đây đang nghi ngờ, đột nhiên, đất dưới chân bọn họ bắt đầu rung động dữ dội!

Cây cối cạnh suối Linh Nguyệt không ngừng lay động, linh thú cấp thấp trốn vào trong rừng dường như là cảm nhận được sự đe dọa mạnh mẽ, cuống quýt chạy trốn tứ phía, cảnh tượng yên bình trong nháy mắt sụp đổ!


“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Biến động liên tiếp làm cho Phi Yên lo lắng trong lòng.

Quân Vô Tà hơi híp mắt lại: “Đến nơi Mặc Xà chết.”

“Vâng!”

Đoàn người lập tức tăng tốc đi tới phía trước, nhưng mà theo sự tiến vào của bọn họ, một tiếng hét đinh tai nhức óc thình lình truyền tới tai của bọn họ!

Tiếng vang đó hùng hậu hơn bất kỳ tiếng hét nào bọn họ nghe được trước đây!

Chỉ cần nghe âm thanh kia cũng làm cho khí huyết bên trong cơ thể sục sôi!

Tiếng gầm từng đợt một truyền khắp bốn phía rừng rậm, cuốn lên từng đợt sóng lá cây dày đặc!


“Linh thú... cấp lãnh chủ...” Sắc mặt Phạm Cẩm trong nháy mắt trở nên trắng bệch, âm thanh kia quá lớn, làm cho hắn cảm thấy một dự cảm chẳng lành phút chốc bao phủ trong lòng hắn.

Hắn đã từng chứng kiến một con linh thú cấp lãnh chủ cùng phụ thân của hắn, ký ức đó vẫn in sâu trong lòng Phạm Cẩm, không có cách nào xóa đi.

“Ngươi nói cái gì?” Kiều Sở đột nhiên quay đầu muốn nhìn Phạm Cẩm.

Phạm Cẩm sắc mặt trắng bệch nói: “Đó là linh thú cấp lãnh chủ, tuyệt đối không sai... suối Linh Nguyệt vốn là khu vực trung tâm nhất ở rừng Linh Vũ, nước trong suối Linh Nguyệt đối với linh thú mà nói là đồ tẩm bổ tốt nhất, cho nên ở gần đây thường sẽ có linh thú cấp cao xuất hiện, mà linh thú cấp lãnh chủ... cũng không phải không có.”

Học viện Phong Hoa trên dưới chưa bao giờ có người từng săn bắt linh thú cấp lãnh chủ, đồn rằng, thực lực linh thú cấp lãnh chủ đã vượt xa cấp tử linh đỉnh cao của linh lực! Đừng nói là các đệ tử tham gia ngày săn linh, dù là các đạo sư trong học viện Phong Hoa bắt tay hành động, đụng phải linh thú cấp lãnh chủ cũng chỉ còn biết chạy trốn chối chết!

Phạm Cẩm có nằm mơ cũng chẳng ngờ, chính mình lại có một ngày có thể gặp lại linh thú cấp lãnh chủ!

“Nguồn gốc âm thanh, chính là nơi Mặc Xà chết.” Dạ Sát hơi dừng bước, tuyên bố với mọi người một tin khiến người ta khiếp sợ!

Mặc Xà của Dạ Sát từ lúc mới bắt đầu vẫn luôn âm thầm theo dõi từng bước đi của bọn người Long Kỳ, Mặc Xà đột nhiên chết vốn đã làm người ta sinh nghi, mà ở chỗ Mặc Xà chết lại còn có linh thú cấp lãnh chủ! Điều này có ẩn ý gì?

Ẩn ý này, đám người Long Kỳ bị Mặc Xà đi theo, rất có thể đã đối mặt chính diện với linh thú cấp lãnh chủ rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui