Thiếu niên bị mọi người gắt gao vây quanh nhìn chằm chằm vào tờ ngân phiếu đang vung vẫy, âm thầm giơ ngón tay cái lên với ba người đứng sau bóng cây.
Chen chúc bên kia không còn nhiều nữa, náo nhiệt bên này hấp dẫn càng nhiều thiếu niên hơn, trong lúc nhất thời, hàng ngũ chỉnh tề bị tản ra, rất nhiều thiếu niên đều chạy vội đến tàng cây.
"Mộ Thần" tỏ ý có quá nhiều người muốn mua, mà trên tay hắn chỉ còn lại có bốn viên đan dược.
Lần này đám thiếu niên nhốn nháo rồi!
Đan dược quý như vậy, theo lý thì số lượng đan dược đã rất ít rồi, khó lắm bọn họ mới gặp được, bọn họ sẽ không tính đến chuyện bỏ qua!
Đan dược vốn được định giá là ba mươi vạn lượng, cuối cùng bị tranh giành điên cuồng quá nên lấy giá năm mươi vạn.
Đợi cho bốn viên đan dược kia bị càn quét hết, những thiếu niên không giành được chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi còn có đan dược khác nữa không, xin hãy bố thí cho bọn họ một ít?
Không sai, chính là bố thí...
Mấy chục vạn bạc đưa ra, bọn họ cũng cảm thấy đây là "Mộ Thần" bố thí cho bọn họ.
Loại đan dược này có thể thay đổi một đời của bọn họ, giống như của cải dư thừa của họ vậy, vốn không bận tâm một chút nào.
Nhưng sau đó, "Mộ Thần" trưởng lão tỏ ý đan dược của mình đã hết, bèn phất ống tay áo rồi cưỡi mây rời đi trong tiếng kêu rên của đám thiếu niên...
Khi mọi người nhìn theo bóng "Mộ Thần" rời đi, bao nhiêu người thương tiếc không dứt.
Nhưng không ai biết, bốn thiếu niên sau bóng cây đã cười vì đảo ngược được tình thế rồi.
"Tiểu Tà Tử! Chiêu này của ngươi thật lợi hại! Một viên đan dược bắt chẹt được năm mươi vạn lượng của bọn họ! Bốn viên đã thu được ngân phiếu hai trăm vạn lượng! Đây quả thực là buôn một lãi mười!" Kiều Sở cười ha ha nhìn đám thiếu niên vẫn lưu luyến không rời bóng dáng "Mộ Thần". Nếu bọn họ biết "Mộ trưởng lão" trong mắt họ thực ra chính là Hoa Dao đóng giả, không biết sẽ có cảm nghĩ thế nào.
Hoa Dao có khả năng điều khiển xương cốt, lại thêm khả năng dịch dung của Quân Vô Tà, hễ là người bọn họ từng gặp thì đều có thể bắt chước giống như đúc, huống chi là Mộ Thần tiếp xúc rất thường xuyên với bọn họ ở Khuynh Vân Tông!
"Ta thấy tiểu tử lúc trước đã cười nhạo chúng ta cũng giành được một viên, ha ha... Nếu hắn biết, năm mươi vạn lượng của hắn chẳng qua là mua được một viên đan dược bình thường, không biết có hộc máu không!" Kiều Sở càng nghĩ càng hả giận, Quân Vô Tà đưa ra chủ ý này rất tuyệt! Nếu người khác đưa ra loại đan dược nghịch thiên này, chỉ sợ không có ai tin, nhưng đan dược này lại là Mộ Thần am hiểu gân mạch nhất của Khuynh Vân Tông đưa ra, hiệu quả hoàn toàn khác rồi.
Không quan tâm đến thực tế Khuynh Vân Tông có bao nhiêu vết ô uế không thể chịu được, ít nhất trong mắt người trên đời, nó lại chính là một bảng hiệu chữ vàng lóe sáng!
Quân Vô Tà nhìn Kiều Sở mặt mày rạng rỡ, lạnh lùng nói: "Đó không phải là đan dược bình thường."
"Hả?" Kiều Sở ngây ngẩn cả người.
Phi Yên đứng một bên động não cực nhanh, hắn kinh ngạc nhìn Quân Vô Tà, nói: "Tiểu Tà Tử, đan dược kia thực sự có thể thay đổi gân mạch sao?"
Quân Vô Tà bình tĩnh gật đầu.
Nhóm Kiều Sở hít lấy một ngụm khí lạnh!
Không nói đến những thiếu niên đó của Hạ Tam Giới, ngay cả bọn họ, những người đến từ Trung Tam Giới này cũng chưa bao giờ nghe qua, thế gian thực sự có đan dược thay đổi gân mạch đó!
"Ngươi... Ngươi nói thật sao?" Kiều Sở trợn tròn mắt, vốn đang nghĩ là bán đan dược bình thường ra ngoài dưới mác đan dược nghịch thiên, không biết đan dược này lại là đồ thật!
Quân Vô Tà lạnh nhạt gật đầu.
"Ngươi nói gì chứ!" Kiều Sở khó có thể tin mà quát lên, tiếng thét kia trực tiếp khiến Hoa Dao vừa mới khôi phục dung mạo, đang chạy đến thì hoảng sợ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...