Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

"Rốt cuộc các ngươi là ai?" Nội tâm Tần Nhạc bị nỗi sợ vô hạn thay thế. Kha Tàng Cúc lại bị đánh tráo trong vô thức! Rốt cuộc bắt đầu từ lúc nào? Rốt cuộc Kha Tàng Cúc mà ông ta nhìn thấy bị thiếu niên trước mắt này thay thế từ lúc nào?

Ông ta lại không hề có một chút phát giác nào!

Nỗi sợ bị người lừa gạt này khiến Tần Nhạc cảm thấy nổi da gà.

"Người đến lấy mạng ngươi!" Quân Vô Tà nghiêng đầu, thưởng thức vẻ mặt sợ hãi của Tần Nhạc.

Thiên hạ đệ nhất đại tông, nỗi sợ của tông chủ Khuynh Vân Tông không phải là bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy.


Nhưng nàng tin cho đến trước khi Tần Nhạc chết, sự sợ hãi này vẫn sẽ duy trì tiếp tục cho đến khi ông ta mang theo phần sợ hãi này xuống địa ngục!

"Khẩu khí thật là lớn! Trong khoảng thời gian này, luôn là ngươi đóng giả Kha Tàng Cúc? Đề nghị hành hạ đệ tử khác đến chết cũng là ngươi đề ra phải không?" Tần Nhạc cắn răng nói, cùng lúc kinh sợ, trong lòng ông ta lại dâng lên một sự vui mừng!

Nếu như ngay từ đầu Kha Tàng Cúc chính là người khác đóng giả, vậy thì ông ta có thể đẩy mọi tội danh này lên người đó, các trưởng lão sẽ không oán hận ông ta lần nữa!

Ôm tâm trạng như vậy, trong lòng Tần Nhạc lại cảm thấy hơi vui mừng!

"Là ta đề ra đó." Quân Vô Tà như cười như không nhìn Tần Nhạc.

"Các ngươi thật độc ác! Lại muốn mượn điều này để khiêu khích quan hệ nội bộ của Khuynh Vân Tông! Các trưởng lão, các ngươi nghe thấy rồi đấy, mọi thứ xảy ra trước đây đều là hành vi của mấy tên xấu xa này! Chúng ly gián các người để nắm quyền Khuynh Vân Tông, để đạt thành bí mật chúng không thể nói với người khác!" Tần Nhạc mau chóng nắm lấy cơ hội cuối cùng, đẩy hết toàn bộ tội danh ra ngoài.

Quả nhiên, sau khi thân phận Hoa Dao được phơi bày, các trưởng lão nhanh chóng hồi tỉnh lại trong sự kinh ngạc. Tất cả những chuyện này lại xảy ra đột nhiên như vậy! Chuyện khó tưởng tượng lại xảy ra trước mắt họ, sau khi ý thức được Kha Tàng Cúc bị người khác giả mạo, ý hận trước kia họ đối với Tần Nhạc đã biến mất không ít.

Các trưởng lão cũng không phải là kẻ ngốc, đương nhiên biết trong lúc này, họ nên cùng phe chống lại kẻ thù!


"Ta nói Kha trưởng lão không thể làm ra chuyện điên rồ như vậy! Thì ra là hành vi của các ngươi! Các ngươi thành thực nói rõ, rốt cuộc các ngươi làm gì Kha trưởng lão rồi?" Tần Nhạc thấy nộ khí của các trưởng lão đã giảm đi không ít, gấp rút muốn di chuyển sự thù hận.

Bất luận những người này có lai lịch gì, hôm nay họ đều đừng mơ rời khỏi Thanh Vân phong này!

Tần Nhạc cười nhạt trong lòng, ba thiếu niên này quả nhiên vẫn quá non nớt. Thì ra họ chỉ cần không lộ ra thân phận, tiếp tục dùng bộ dáng của Kha Tàng Cúc tiến hành khiêu khích. Dưới sự phẫn nộ của các trưởng lão, Tần Nhạc sẽ khó chịu vô cùng.

Nhưng khi ông ta khó ứng phó nhất, mấy tên ngốc này lại công bố đáp án, đánh tan hận ý dâng cao của trưởng lão khác trong chớp mắt!

Tần Nhạc thật là sắp cười chết rồi, ngay cả ông trời cũng đang giúp ông ta!

Quân Vô Tà thu dáng vẻ âm thầm đắc ý của Tần Nhạc vào đáy mắt, ý cười trên mặt càng nồng đậm: "Kha Tàng Cúc? Các ngươi sẽ nhanh chóng được gặp, gặp lại trong địa ngục."


Tần Nhạc hơi kinh ngạc trong lòng: "Các ngươi giết hắn rồi sao?"

Bản lĩnh của Kha Tàng Cúc, Tần Nhạc cực kỳ rõ. Cho dù là cường giả Thanh Linh cũng chưa chắc là đối thủ của hắn. Tuy hắn không có linh lực nhưng thủ đoạn dùng độc lại cực cao!

Ba thiếu niên này sao có thể giết một người toàn thân là độc chứ?

"Đúng vậy." Quân Vô Tà không hề che giấu.

Tần Nhạc hơi híp mắt lại nói: "Các ngươi lại dám giết hại trưởng lão của Khuynh Vân Tông, tra tấn đệ tử của Khuynh Vân Tông đến chết! Còn mưu toan khiêu khích quan hệ giữa ta với các trưởng lão! Hôm nay, tất cả các ngươi đừng mơ sống sót rời khỏi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui