Túy Liên nói, khiến sắc mặt người Khuynh Vân Tông nháy mắt trở nên thập phần khó coi, đống thịt nát trên mặt đất kia, tuy rằng không được coi là có thực lực mạnh nhất trong số bọn họ, nhưng nắm tay của người nọ lại là một công kích tính mạnh nhất. Một người am hiểu dùng quyền như vậy, lại bị thiếu niên trước mắt dùng một quyền đánh nát xương tay! Bọn họ quả thực không dám tưởng tượng, nắm tay thiếu niên này rốt cuộc đáng sợ cỡ nào?!
Mặc dù là cường giả Lục Linh, cũng không có ai dám tiếp một quyền của Túy Liên.
Nhưng, mệnh lệnh Quân Vô Tà đã hạ, cho dù bọn họ muốn tránh, Túy Liên cũng sẽ không cho bọn họ cơ hội!
Chỉ thấy thân ảnh Túy Liên đã quay sang một tên đệ tử khác của Khuynh Vân Tông, người nọ hoảng sợ phát ra tiếng thét chói tai, "Giết hắn! Ôn tiền bối! Mau ra tay a a!"
Lúc người nọ hét lên, đáy mắt cường giả Lam Linh mang theo một sự mâu thuẫn, hắn vốn không có liên quan đến người Khuynh Vân Tông, lần này là vì có việc muốn nhờ, mới đáp ứng lời mời của tông chủ, gia nhập đội ngũ Thích Quốc trước. Nhưng, khi hắn đối mặt với Thụy Lân Quân lại không có ra tay, thậm chí ở thời điểm khi những người khác công vây Quân gia phụ tử, hắn cũng chỉ phóng xuất ra uy áp, cản trở tiến công của Thụy Lân Quân. Hắn chậm chạp không có ý động thủ, không phải là hắn không thể, mà là hắn không muốn.
Người có thể tu luyện đến Lam Linh, bất luận là thiên phú hay là tâm tính đều khác người thường.
Hắn sống gần trăm năm, có thể nói là đã nghe nhìn khắp thế gian, đối với thanh danh Quân gia cũng thoát khỏi tai. Thực lực Quân gia có lẽ không lọt vào mắt hắn, nhưng khí tiết người Quân gia lại khiến hắn thập phần kính nể, đây mới là nguyên nhân căn bản khiến hắn không muốn ra tay.
Nếu như người Khuynh Vân Tông có thể giải quyết vấn đề của bọn họ, như vậy hắn tự nhiên sẽ không quản nhiều. Tuy nhiên, hiện giờ tình hình lại đột nhiên biến đổi, đối mặt với đả kích liên hợp của Túy Liên và Hắc thú, Khuynh Vân Tông đã bỏ mình hai gã đệ tử, những cường giả còn lại được mời tới cũng không thể không tiến hành bao vây tiễn trừ Túy Liên và Hắc thú, nhưng nhìn xem thân thủ một người một thú, lập tức có thể biết được kết cục.
Ra tay hay là không ra tay?
Nhưng mà, sau khi suy nghĩ đến thương thế của người nọ ở trong nhà, hắn không tránh được thở dài, ánh mắt nhìn về phía Quân Vô Tà một bên.
Hắn nhìn ra được, người chân chính có thể chỉ thị được thiếu niên và Hắc thú, đó là tiểu nha đầu Quân gia này.
"Giao ra Hồn Ngọc, việc này kết thúc ở đây." Hắn nói với Quân Vô Tà.
Quân Vô Tà hừ lạnh một tiếng, tiến lên một bước nói: "Dám đả thương thân nhân của ta, nhục nhã thanh danh Quân gia ta, muốn kết thúc không dễ dàng như vậy. Hôm nay, ta tuyên bố ở chỗ này, không chỉ có đệ tử Khuynh Vân Tông ở trong Thích Quốc phải chết, ngày sau ta tất nhiên sẽ tự mình xuất hiện trước cổng chính Khuynh Vân Tông! Muốn trên dưới Khuynh Vân Tông, chó gà không tha!"
Cường giả Lam Linh khiếp sợ nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Quân Vô Tà, khí thế bá đạo như vậy, lại có thể xuất hiện từ trên người tiểu nha đầu này, mà lời tuyên bố cuồng vọng cực điểm kia, nàng cũng có thể nói ra!
Diệt tông môn lớn nhất thiên hạ? Nha đầu này không khỏi hơi quá cuồng vọng!
"Hậu bối không biết gì, ngươi có biết ngươi đang đối mặt với cái gì hay không?." Cường giả Lam Linh khẽ nhíu mày.
Giọng nói lạnh lùng của Quân Vô Tà vang lên: "Ngươi hẳn là nên hỏi người Khuynh Vân Tông một chút, bọn họ có biết bọn họ đang chọc phải ai hay không?"
Dứt lời, Quân Vô Tà lại nói: "Ta thấy rằng ngươi vẫn luôn không hề ra tay, lúc này rời đi, ta sẽ tha cho ngươi một mạng. Nhưng nếu hôm nay, tất cả những kẻ đã khiến ông nội ta và tiểu thúc ta bị thương, đều phải chết."
Cường giả Lam Linh hơi chấn động, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình sẽ có một ngày bị một tiểu nha đầu vừa mới đột phá Cam Linh uy hiếp.
Trong khi hắn đang rất khiếp sợ, Túy Liên đã đem tên đệ tử Khuynh Vân Tông kia đánh thành thịt nát!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...