Tuyệt Thế Đường Môn

Hoắc Vũ Hạo dùng sức lắc lắc đầu, trên mặt không thể nén lại vẻ kích động. Hải Thần các, chính là Hải Thần các a! Hắn thật không ngờ bản thân có thể tiến vào Hải Thần các sớm như vậy.
Trên thực tế, khi thảo luận vấn đề để Hoắc Vũ Hạo tiến vào Hải Thần các, toàn bộ túc lão không một ai nghi hoặc phản đối, dù cho Hoắc Vũ Hạo mới chỉ mười bảy tuổi.
Mà Hoắc Vũ Hạo có thể tiến vào Hải Thần các, không phải vì có quan hệ với Mục lão, mà hoàn toàn vì cống hiến của hắn đối với học viện.
Một ngàn ba trăm bảy mươi sáu bản vẽ! Đây là phương pháp chế tạo của một ngàn ba trăm bảy mươi sáu loại hồn đạo khí! Những bản vẽ này, nâng hồn đạo hệ của Shrek học viện lên một nấc thang mới.
Học viện Sử Lai Khắc không thiếu tiền, tất cả mọi người đều thừa nhận, kim loại quý hiếm là quan trọng nhất khi sự phát triển của Hồn Đạo Khí gặp phải bình cảnh. Một phần là vì tài lực, một phần cũng nhờ quan hệ.
Học viện Sử Lai Khắc gần như khống chế hoàn toàn đại lục, có được thương hội bản thân, những thương hội này đã sớm thẩm thấu đến Nhật Nguyệt đế quốc. Kim loại quý hiếm tuy thuộc về vật tư chiến lược, rất khó mua được, nhưng là vẫn có biện pháp mua.
Hai năm nay, theo Hoắc Vũ Hạo không ngừng truyền về bản vẽ, cả Hồn Đạo Hệ Sử Lai Khắc tiến một bước dài. Tuy còn chưa thể so với Học viện hoàng gia Nhật Nguyệt, nhưng có thể tiết kiệm đại lượng thời gian.
Bản vẽ Hoắc Vũ Hạo truyền về, hiện đều đã tiến vào tàng thư lâu Hải Thần các, được che giấu đi, trân trọng thành một phần lịch sử của Học viện Sử Lai Khắc. Mà Hoắc Vũ Hạo cũng trở thành anh hùng của học viện.
Tiên Lâm Nhi ccười khẽ:
-Vũ Hạo, đây là ngươi đáng được hưởng. Chuyện này chỉ mình ngươi biết thôi, chúng ta còn chưa thể đối ngoại tuyên bố, một phần là để bảo vệ ngươi. Một phần khác là vì đệ tử học viện. Đợi sau lần đại tái cao cấp Hồn Sư học viện kết thúc, ngươi có thể chính thức tốt nghiệp nội viện.
Hoắc Vũ Hạo ngẩn ngơi:
-Nhưng mà đệ tử còn chưa hoàn thành nhiệm vụ giám sát đoàn.
Ngôn Thiểu Triết khẽ cười:
-Đệ đã hoàn thành rồi, mà là gấp mười lượng công việc. Sư phụ chúng ta trước khi qua đời đã nói về phương hướng phát triển tương lai của đệ. Học viện không thể trở thành chế ước, mà phải là hậu thuẫn cho đệ. Nhóm của đệi không phải muốn tạo dựng lại Đường Môn sao? Đó mới là vũ đài phát triển của đệ, nhưng là lần đại tái này đệ phải cầm ngôi vị quán quân về. Chúng ta đều tin tưởng đệ có thực lực này, mấy năm nay khắc khổ học tập Hồn Đạo Khí, tu vi của đệ không hạ thấp đấy chứ?
Hoắc Vũ Hạo tự tin nói:
-Đệ tử đã có năm Hồn Hoàn.

( Biên: vì chương trước NTT đã nói sửa lại xưng hô cho đúng môn quy - HVH và NTT cùng một thầy, lúc này HVH chưa quen nên vẫn tạm xưng là đệ tử, còn NTT gọi HVH là đệ )
Ngôn Thiểu Triết kinh ngạc:
-Năm Hồn Hoàn rồi à, nhanh như vậy sao?
Đối với đệ tử khác, mười bảy tuổi có năm Hồn Hoàn thì tốc độ đã rất nhanh, huống hồ Hoắc Vũ Hạo còn có cực trí Vũ Hồn! Tu luyện cực trí vũ hồn gian nan cỡ nào chứ, không ngờ trong hai năm ngắn ngủi, hắn đã xông đến năm mươi cấp. Đối với Ngôn Thiểu Triết, đây là kinh ngạc thật lớn.
Tiên Lâm Nhi hi hi khẽ cười:
-Vũ Hạo, ta cảm thấy ngươi có thể làm vật cát tường của học viện đó.
-Vì sao vậy?
-Tiểu quái vật! Ngươi là người ta thấy hợp với hai chữ quái vật nhất trong đám đệ tử.
Ngôn Thiểu Triết nói:
-Đi thôi, chúng ta cũng ăn chút gì, sau đó lên đường. Hiện tại đối với chúng ta, bình an quay về học viện là quan trọng nhất.
Đúng, bình an quay về học viện mới là quan trọng nhất!
Ăn một bữa trưa đơn giản, Phàm Vũ nhận lệnh củaNgôn Thiểu Triết r dẫn Dạ Hiểu Thắng, Thái Đầu và những đệ tử khác quay về trước. Ngôn Thiểu Triết, Tiên Lâm Nhi và Hoắc Vũ Hạo nghỉ ngơi một lát nữa rồi chạm rãi ra khỏi Phong Diệp thành, lúc đi cũng rất từ tốn, mục đích chủ yếu là kéo cự ly với những người phía trước.
-Nếu gặp địch nhân, ngươi bảo vệ Vũ Hạo, ta phụ trách tấn công.
Tiên Lâm Nhi nói với Ngôn Thiểu Triết.
Ngôn Thiểu Triết cau mày nói:
-Lâm nhi a! Tính tình của ngươi, đến chết cũng không đổi! Loại chuyện này còn tranh với ta sao?

Lông mi Tiên Lâm Nhi nhướng lên, nói:
-Ta già sao? Ngươi nhìn lại mình đi.
-E hèm, trước mặt trẻ em đừng nói lung tung.
Ngôn Thiểu Triết lúng túng nói.
Tiên Lâm Nhi hừ một tiếng:
-Còn trẻ em cái gì? Vũ Hạo chính là sư đệ ngươi, vậy chúng ta ngang hàng. Tuổi tác vĩnh viễn không thể trở thành nhân tố ảnh hưởng bối phận.
-Ta nói không lại ngươi. Ngươi chủ công thì chủ công, ta ở bên cạnh phụ trợ, được chưa?
Bất kể lúc nào, đối mặt với Tiên Lâm Nhi, khí chất gian xảo của Ngôn Thiểu Triết đều bị ảnh hưởng.
Tiên Lâm Nhi nói:
-Như vậy còn được. Thật lâu không hoạt động rồi. Hy vọng Kính Hồng Trần đem thêm một ít người thực lực mạnh chút, đừng để ta phí công mong chờ.
Hoắc Vũ Hạo ở bên cạnh cũng cười thầm, bộ dáng của hai vị viện trưởng không chút khẩn trương a! Đây là biểu hiện của có thực lực! Chính mình còn chưa thấy bọn họ chiến đấu, chỉ là không biết Kính Hồng Trần sẽ phái ai tới. Hồn Đạo Sư mạnh mẽ? Hay viễn trình hồn pháo? Nhưng là lấy cảm giác với nguy hiểm của hai vị viện trưởng, trừ khi sử dụng Định Trang Hồn Đạo Đạn pháo cấp chín, nếu không rất khó uy hiếp bọn họ. Mà làm như vậy thì quá rõ ràng, chí ít bề ngoài Minh Đức đường cũng không muốn xé phá da mặt với học viện Sử Lai Khắc. Giữa đôi bên còn chưa có thù hận khắc cốt ghi tâm. Nếu là Bản Thể tông, Kính Hồng Trần mới không nhìn tất cả ra tay.
Đi chừng một giờ, Ngôn Thiểu Triết nhìn sắc trời rồi nói:
-Chắc cũng đủ rồi, chúng ta tăng tốc thôi!
Ba người mở ra phi hành Hồn Đạo Khí, đằng không lên, bay về hướng Học viện Sử Lai Khắc. Cùng theo hai vị viện trưởng, Hoắc Vũ Hạo bvừa bay lên còn chưa kịp điều chỉnh thân thể và khí lưu thì Hồn Lực của Ngôn Thiểu Triết đã phóng ra đã bảo hộ cả ba người bên trong. Lực thúc đẩy là Hồn Đạo Khí của ba người, tốc độ nhanh vô cùng. Lấy thực lực Phong Hào Đấu La của hai vị viện trưởng, không đến hai canh giờ, bọn họ sẽ quay lại Sử Lai Khắc.
Trong lòng Hoắc Vũ Hạo thầm nghĩ , nếu thật sự phải chiến đấu thì mình không thể trở thành gánh năng cho hai người.

Từng giây từng phút trôi qua, khoảng cách với Học viện Sử Lai Khắc càng lúc càng ngắn, sau nửa canh giờ, bọn họ đã tiến vào đế quốc Thiên Hồn.
-Không tới sao? Thật uổng công ta mong chờ.
Tiên Lâm Nhi có chút tiếc nuối nói.
Ngôn Thiểu Triết nhăn mặt:
-Bọn họ không đến còn không tốt sao? Bình an quay về học viện mới là quan trọng nhất. Lâm Nhi, bệnh hiếu chiến của ngươi không sửa được à.
Tiên Lâm Nhi lườm hắn một cái:
-Ngươi quên Phong Hào của ta sao?
Ngôn Thiểu Triết cười nói:
-Sao có thể quên chứ? Vũ thần đấu la. Dám tự xưng như vậy, ngươi là người đầu tiên. Nữ vũ thần bay lượn lưu lại ký ức khó quên cho bao nhiêu người đó.
-Chỉ có ngươi là không nằm trong số đó đúng không?
Tiên Lâm Nhi hừ một tiếng.
Ngôn Thiểu Triết nói:
-Lâm Nhi, đừng nói như vậy được không. Chúng ta đều là người đã có gia đình, ngươi còn không buông tha được sao? Mọi người đều lớn tuổi rồi, hòa bình ở chung không phải tốt sao?
Tiên Lâm Nhi quay đầu đi chỗ khác:
-Không nói với ngươi nữa.
Đang nói chuyện đột nhiên thần sắc hai người hơi biến. Hoắc Vũ Hạo rõ ràng cảm giác được, hai cỗ Hồn Lực ba động kinh khủng hướng đến mình, hắn cũng hạ ý thức nhìn hướng phương xa.
Hôm nay khí trời rất tốt, nhưng lúc này, ở nơi xa, tảng lướn mây đen bay đến bọn họ với tốc độ kinh người. Mà mây đen không ngừng mở rộng, khí thế như núi lớn dần áp tới.
Tiên Lâm Nhi hừ lạnh một tiếng, toàn thân hơi lắc chui ra khỏi vòng bảo hộ Hồn Lực của Ngôn Thiểu Triết. Phi hành Hồn Đạo Khí cũng theo đó hạ thấp, trôi nổi giữa không trung.

Ngôn Thiểu Triết nói với Hoắc Vũ Hạo:
-Vũ Hạo, đệ cứ đứng sau người ta quan chiến ( xem chiến đấu - biên ) là được rồi!
-Vâng.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu.
Tốc độ mây đen càng lúc càng nhanh, cự ly càng gần càng có thể nhìn thấy nó to lớn như nào. Mây đen kia không ngờ dần tụ thành hình hổ, thanh âm gầm gừ cuồn cuộn vang giữa trời:
-Ngôn Thiểu Triết, còn nhớ bạn già này không?
Hai mắt Ngôn Thiểu Triết híp lại:
-Trương Bằng, không ngờ ngươi chưa chết Hôm nay là đến để lão phu đưa tiễn ngươi sao?
-Ngôn Thiểu Triết, miệng ngươi vẫn thối như vậy, hôm nay ta muốn xem, là ai tiễn ai.
Đầu hổ khổng lồ phát ra tiếng gầm đinh tai nhức óc, uy áp khủng bố phô thiên cái địa (che lấp đất trời - biên) áp đến ba người.
Ngay lúc này, Tiên Lâm Nhi cũng hành động, nàng ngửa lên trời huýt dài, thân hình chợt lóe đã lao lên không. Hỏa diễm mạnh mẽ phát ra từ người nàng, nhan sắc hỏa diễm không ngờ lại là thanh sắc. Mà thân thể Tiên Lâm Nhi dần hóa khổng lồ, nháy mắt nàng đã biến thành cao hơn năm thước, trên người cũng thêm một tầng khải giáp thanh sắc.
Khải giảp này như lân phiến che phủ toàn thân nàng, Hoắc Vũ Hạo cũng không biết năm tuổi Tiên Lâm Nhi, nhưng từ trò chuyện giữa nàng và Ngôn Thiểu Triết, có thể thấy vị viện trưởng này niên kỷ cũng không nhỏ. Nhưng giờ nhìn vào Tiên Lâm Nhi phóng ra giáp trụ, thêm vào chín cái Hồn Hoàn hai hoàng, hai tử, năm hắc toàn bộ thăng lên, thân thể phóng lớn của nàng trẻ hơn không ít, phảng phất thiếu nữ hai mươi, lại thêm khí tức anh vũ tràn đầy chiến ý.
-Vũ Thần Đấu La Tiên Lâm Nhi?T
Giọng nói trầm thấp đột nhiên biến thành quái dị:
-Hai ngươi không phải đã chia tay sao? Sao ngươi còn cùng một chỗ với ngụy quân tử Ngôn Thiểu Triết này?
(Biên đọc nãy giờ đã nghi nghi, quả thật 2 người này có gian tình )



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui