Tuyệt Thế Đường Môn

Hoắc Vũ Hạo điều khiển lúc đầu còn khó khăn trúc trắc nhưng sau khi quen dần thì động tác ngày càng mềm mại lưu loát.
Dù rằng nhìn kỹ thì động tác vẫn có hơi cứng ngắc, so với hành động của con người vẫn còn chênh lệch không ít, nhưng toàn bộ hoạt động của Kim Khí Nhân đều do một mình Hoắc Vũ Hạo dùng hai tay điều khiển qua những chiếc cần và nút thôi! Chỉ riêng việc giữ thăng bằng cũng đã khiến Hiên Tử Văn giật mình.
Thời gian dần trôi, sau gần mười phút hoạt động thì Kim Khí Nhân cũng bắt đầu dừng lại, nó làm động tác nữa ngồi xuống rồi dựng thẳng lưng lên.
Sau đó Hoắc Vũ dang hay chân hay tay vào chỗ trồng của tay chân Kim Khí Nhân, Hồn Đạo Khí Nhân Hình này lại bắt đầu hoạt động.
Từ các góc nhìn có thể thấy Hồn Lực trên người Hoắc Vũ Hạo phóng ra ngoài, toàn bộ cơ thể Kim Khí Nhân hoàn toàn được hắn điều khiên thông qua tay chân và Hồn Lực của chính bản thân hắn, độ linh hoạt của Kim Khí Nhân tăng lên rất nhiều.
Hoắc Vũ Hạo bắt đầu thử điều khiển Kim Khí Nhân rồi thi triển thân pháp Quỷ Ảnh Mê Tung bộ, lúc này Hiên Tử Văn có cảm giác như đang bị bóp cổ, tâm tình sôi sục khó chịu.
Ở ngoài xem náo nhiệt, trong nghề xem cách thức, tuy nhìn động tác của Kim Khí Nhân rất đơn giản, từ lúc bắt đầu đến giờ Kim Khí Nhân chưa hề dùng qua một đòn công kích nào nhưng Hiên Tử Văn biết vật này không hề đơn giản.
Bỗng nhiên hình trảnh trở nên mơ hồ, Tinh Thần Lực như thủy triều nhanh chóng rút mất.
- Không thể tin nào!
Khi Hiên Tử Văn từ hình ảnh thoát ra ngoài ( giống như xem phim 6d nhỉ - dg ) ngay lập tức bật thốt lên kinh hãi, cả người cũng bật đứng ngay dậy, Hồn Lực trong người phóng ra mạnh mẽ thổi bay những vật dụng kim loại xung quanh, Ngay cả Hoắc Vũ Hạo cũng phải lui lại vài bước mới đứng vững được.
Trên trán Hiên Tử Văn đã đầy mồ hôi, hai mắt thì đỏ lên như một chú trâu hiếu chiến nhìn chằm chằm vào Hoắc Vũ Hạo rồi gằn lên:
- Nói thật cho ta biết, cái này là giả đúng không!
Hoắc Vũ Hạo trả lời một cách bình tĩnh:

- Hiên lão sư, ngài là một vị hồn đạo sư cấp tám, khoảng cách đến cấp chín cũng rất gần rồi, vấn đề thật giả có lẽ ngài phân biệt được. Lúc nãy chỉ là hình ảnh trong tâm trí của đệ tử, đệ tử cũng không nói mình có khả năng sáng tạo ra vật có chi tiết đến thế đâu!.
Hiên Tử Văn vẫn nhìn hắn chằm chằm:
- Vậy những hình vẽ này từ đâu mà có, còn nữa, các góc nhìn khác nhau lúc nãy là sao?
Hoắc Vũ Hạo thản nhiên nói:
- Vấn đề này đệ tử xin được giữ kín vì nó liên quan đến bí mật Hồn Kỹ của đệ tử.
Hiên Tử Văn thở mạnh rồi lo lắng đi lại quanh phòng, những linh kiện xung quanh cũng vô tình bị đá văng đi.
Hoắc Vũ Hạo đã sớm đoán ra phản ứng của Hiên Tử Văn nên chỉ yên lặng ngồi trên ghế chờ đợi.
Trong phòng, hai người một động một tĩnh chờ đối phương lên tiếng.
Thời gian trôi qua, mồ hôi trên trán Hiên Tử Văn không giảm mà lại càng tăng, chảy xuống hai bên má, lưng áo cũng đã ướt đẫm.
Lúc này Hiên Tử Văn đang tiến vào trạng thái tập trung suy nghĩ, đầu óc không ngừng vận chuyển suy tư..
Chừng một khắc sau ( mười lăm phút – dịch giả ) thì Hiên Tử Văn dừng lại rồi quay sang nhìn Hoắc Vũ Hạo.
- Ngươi đã dùng bao nhiêu hạch tâm pháp trận?
Hiên Tử Văn run rẩy hỏi.

Hoắc Vũ Hạo trả lời nhẹ nhàng:
- Ba mươi hai.
- Không thể được! Sao lại ít vậy? Ngươi biết mà…không biết…mà không, ngươi biết mà…!
( loạn quá - dg )
Hiên Tử Văn vừa run rẩy vừa lẩm bẩm lại vừa nhìn chằm chằm vào Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười:
- Hiên lão sư, lúc này để tử xem như là một Hồn Đạo Sư cấp sáu, ngài nghĩ một Hồn Đạo Sư cấp sáu có thể dùng được bao nhiêu hạch tâm pháp trận để chế tạo ra món đồ kia? Hơn nữa thể tích, kết cấu và các phụ kiện trong ngoài của nó ngài đã thấy rõ, đệ tử cũng không gắn vào bất cứ một phụ kiện công kích nào… Ngài thử tính toán xem, thật sự Kim Khí Nhân này cần dùng bao nhiêu hạch tâm ma pháp?
Hiên Tử Văn im lặng một lúc rồi lại nói:
- Vậy ngươi làm cách nào mà không cần Hồn Lực vẫn khiến cho nó chuyển động được, thậm chí còn sử dụng được cả Hồn Đạo Khí phi hành?
Hoắc Vũ Hạo cũng không giấu diếm:
- Bình sữa! Đệ tử đã gắn thêm mười hai bình sữa cấp sáu. Hồn Lực trong bình sữa cũng sẽ thất thoát nhưng sẽ ít và chậm hơn nhiều so với các Hồn Đạo Khí khác.Theo lý thuyết thì chỉ cần nạp đầy đủ Hồn Lực cho mười hai bình sữa này thì cho dù không dùng Hồn Lực đệ tử cũng có thể dùng nó phi hành trong một canh giờ hoặc dùng để chiến đấu với nhịp độ cao trong vòng mười phút, tất nhiên để chiến đấu thì cần phải gắn thêm Hồn Đạo Khí công kích vào. Kết cấu bên trong và cách sử dụng thì không cần nói, chỉ cần Hồn Sư tiến vào xem một lúc rồi đưa Hồn Lực là có thể dùng, dù sao thì bình sữa cũng cần có Hồn Sư bổ sung Hồn Lực.
( Có lẽ là: kết cấu bên trong không quan trọng vì rất dễ dùng, chỉ cần Hồn Sư tiến vào làm quen một chút là dùng được, và Kim Khí Nhân này cũng cần Hồn Sư bổ sung Hồn Lực cho bình sữa – dg )
Hiên Tử Văn vẫn nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo:

- Vậy làm sao ngươi biết được ta có thành tựu về việc nghiên cứu thất thoát Hồn Lực từ bình sữa?
Hoắc Vũ Hạo sửng sốt
- Đệ tử không biết!
- Ngươi thật không biết?
Hiên Tử Văn càng thêm ngạc nhiên:
- Vậy tại sao ngươi lại dùng bình sữa làm động lực cho Kim Khí Nhân hoạt động?
Hoắc Vũ Hạo giương mắt nhìn:
- Vì đó là biện pháp duy nhất mà đệ tử có thể nghĩ ra. Hiên lão sư, không lẽ ngài nghiên cứu ra phương pháp ngăn bình sữa thất thoát Hồn Lực? Thật tốt quá!
Nếu Hiên Tử Văn thật sự làm được thì Kim Khí Nhân của Hoắc Vũ Hạo sẽ càng thực dụng hơn.
Hiên Tử Văn mau chóng thay đổi đề tài:
- Khoan nói về việc này, trước tiên nói cho ta biết làm sao để cho Kim Khí Nhân hoạt động, còn nữa, ngươi dùng cách nào để khiến nó giữ được thăng bằng? Những tiếp điểm như khớp tay, chân… ngươi khống chế bằng ma pháp trận thế nào? Rồi còn sự phối hợp giữa các ma pháp trận đó khi tất cả các tiếp điểm hoặc toàn thân Kim Khí Nhân hoạt động, tất cả những thứ đó ngươi đã làm thế nào để không xảy ra sai sót hoặc vấn đề?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Đệ tử đã suy nghĩ rồi, không nhất thiết phải dùng hạch tâm ma pháp trận cho tất cả những thứ đó.
-Vậy thì dùng cái gì?
Hiên Tử Văn vội hỏi.

Hoắc Vũ Hạo cười lớn:
- Hi hi, thật xin lỗi lão sư, chuyện này thuộc về bí mật của đệ tử!
Trán Hiên Tử Văn nhăn lại, thằng nhóc này lúc trước hỏi gì đáp nấy nhưng đến vấn đề mấu chốt lại chơi trò bí mật gì đó, rõ ràng là muốn nhử ta mà!
Thành tựu nghiên cứu về bình sữa của Hiên Tử Văn là về việc giữ kín khổng để Hồn Lực thất thoát trong bình sữa, Hiên Tử Văn cũng muốn từ đó áp dụng vào Hồn Đạo Khí Nhân Hình. Nhưng Kim Khí Nhân do Minh Đức Đường nghiên cứu ra thì lại có thể tích quá lớn, nếu chỉ dùng bình sữa, đừng nói đến bình sữa cấp chín không thể chế tạo, chỉ riêng bình sữa cấp tám cần cho nó hoạt động cũng phải hơn mười cái, mà mười cái này cũng chỉ có thể giúp Kim Khí Nhân di chuyển hơn nửa canh giờ. Nói cách khác, muốn cho Hồn Đạo Khí Nhân Hình này hoạt động liên tục thì cần phải có ít nhất mười cường giả Hồn Đấu La tám Hồn Hoàn đi theo luân phiên điều khiển bổ sung thì mới có thể hoạt động ổn định. Hơn nữa Hiên Tử Văn biết rằng Hồn Đạo Khí Nhân Hình của Minh Đức Đường không thể linh hoạt và thực dụng bằng Kim Khí Nhân của Hoắc Vũ Hạo.
Hiên Tử Văn không quá xem trọng công nghệ chế tác hay tài liệu mà vấn đề đáng quan tâm chính là nguyên lý làm việc của Kim Khí Nhân này, lúc nãy khi quan sát thì ít nhất có năm sáu phần Hiên Tử Văn không thể giải thích được.
Chỉ dùng ba mươi hai hạch tâm pháp trận là đã có thể hoạt động thậm chí không cần dùng Hồn Lực vẫn có thể hoạt động, chiến đấu hoặc phi hành chạy trốn… việc này vô cùng thực dụng
Tất cả những điều trên khiến cho tâm tư Hiên Tử Văn vô cùng chấn động, trong lòng cũng bứt rứt không yên:
- Được…được! Thằng nhóc này, xem như ngươi giỏi!
Hiên Tử Văn nhìn Hoắc Vũ Hạo một cách phức tạp, hắn biết Hoắc Vũ Hạo không hề nói dối. Những thứ phức tạp như vậy cho dù là qua vài thế hệ cũng chưa chắc có thể nghiên cứu thành công được, một tên nhóc như Hoắc Vũ Hạo thì cho dù là thiên tài cũng không thể hoàn thành trong hai năm. Điểm mấu chốt ở đây chắc hẳn có liên quan đến tông môn của hắn, nhưng vấn đề này làm sao hỏi được đây?
Hiên Tử Văn hiểu rõ Hoắc Vũ Hạo đang hấp dẫn mình, tuy ngoài miệng nói là không thu thập đủ mười loại Hồn Đạo Khí nhưng chỉ với hai món này thì hắn có thể bỏ qua được sao?
Hiên Tử Văn hít sâu rồi trầm giọng:
- Vũ Hạo, chúng ta nói chuyện một chút. Ta không cần phương pháp chế tạo cụ thể, ngươi chỉ cần nói một chút về nguyên lý hoạt động của Kim Khí Nhân này, ta sẽ trao đổi bằng phương pháp mật bế ( phong kín ) bình sữa mà mình vừa nghiên cứu thành công. Hẳn ngươi cũng hiểu rõ ý nghĩa của nghiên cứu bình sữa này, tác dụng của nó sẽ khiến Hồn Đạo Khí vượt thêm vài trăm năm! Ta vẫn chưa kể việc này cho nội đường biết, một khi ta làm xong tài liệu báo cáo thì chắc chắn nó sẽ trở thành nghiên cứu quan trọng nhất và cơ mật nhất của Minh Đức Đường! Đổi hay không đổi!
Hoắc Vũ Hạo thật sự có chút do dự, là một hồn đạo sư cấp sáu nên hắn hiểu rõ những điều Hiên Tử Văn vừa nói. Một khi phương thức mật bế ( phong kín ) bình sữa xuất hiện thì chắc chắngiới Hồn Đạo Khí sẽ có biến đổi to lớn. Lúc đó người bình thường cũng có thể sử dụng Hồn Đạo Khí! Mặc dù chi phí chế tạo có thể rất cao nếu đem vào ứng dụng trên Hồn Đạo Khí Nhân Hình thì sẽ giải quyết được vấn đề về động lực. Minh Đức Đường có thể chế ra Hồn Đạo Khí Nhân Hình như thế thì hẳn cũng sẽ chế tạo được bình sữa siêu…siêu lớn. Nghĩ đến đây Hoắc Vũ Hạo lại đổ mồ hôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui