Tuyệt Thế Đường Môn

Nhưng mà, tuy Tuyết Nữ đã tồn tại ở một dạng mới, nhưng dù sao đây cũng là thế giới của đại lục Đấu La, cô không thể hoàn toàn thoải mái ở thế giới bên ngoài. Cho nên, mặc dù cô đã hóa thành dạng cơ thể sống, nhưng dung hợp với Hồn Sư mới là lựa chọn tốt nhất.
Nếu đổi là người khác, tối đa chỉ có thể tăng thêm một Hồn Hoàn. Vậy thì năng lượng của Tuyết Nữ sẽ dần dần bị trôi đi. Nói một cách đơn giản, tựa như khi Hồn Sư hấp thụ Hồn Hoàn được hóa thành từ Hồn Thú, Hồn Sư không thể nào hấp thụ hết tất cả mọi kỹ năng của Hồn Thú, mà chỉ có thể chọn cái thích hợp nhất với mình. Còn Tuyết Nữ lại khác, bản thân Tuyết Nữ là một cơ thể sống, đương nhiên cô sẽ muốn bảo tồn toàn bộ năng lực của mình. Mà cái cô có thể làm chính là thông qua Hoắc Vũ Hạo để hoàn thành ước nguyện này, đấy là lý do vì sao cô lại chiếm nhiều vị trí Hồn Hoàn đến vậy.
Điều kiện tạo thành Hồn Linh Tuyết Đế rất đặc biệt, căn bản không thể làm thêm phiên bản phục chế nào nữa. Cho dù sau này Hoắc Vũ Hạo thông qua câu thần chú khế ước mà Y Lai Khắc Tư lưu lại để chế tạo Hồn Linh, cũng phải chịu thua. Đừng nói là Hồn Sư không có đủ lượng Tinh Thần Lực để dung hợp cùng Hồn Thú, chỉ riêng lượng năng lượng mà Hồn Thú cần để nén lại cũng đã là một quá trình cực kỳ nguy hiểm không thể tưởng tượng nổi nữa rồi. Huống chi, còn cần phải có một cường giả hy sinh thần thức của mình để hoàn thành quá trình này, điều này làm sao có thể đây?
Bề ngoài, thực lực của Tuyết Đế sẽ bị hạn chế nương theo Hoắc Vũ Hạo, nhưng xét về mặt sâu bên trong, thì cô lại có thể bộc lộ ra được thực lực mạnh mẽ của mình.
Hồn Hoàn màu cam ánh kim thứ ba thứ tư lần lượt xuất hiện, hai cái Hồn Hoàn này cũng giống như hai cái Hồn Hoàn ban đầu, tổng cộng bốn cái Hồn Hoàn màu cam ánh kim lần lượt dao động theo tần số y hệt Hồn Hoàn màu đỏ của Băng Đế. Bắt đầu từ giờ phút này, Hoắc Vũ Hạo đã chính thức trở thành cường giả bậc Hồn Vương. Hắn một lần phụ thêm bốn cái Hồn Hoàn, nhưng hắn lại không thể khống chế được bốn cái Hồn Hoàn ấy, vì chỉ có Tuyết Nữ mới có khả năng khống chế này.
Dao động vô cùng mãnh liệt của Hồn Lực và sóng Tinh Thần Lực dần dần ổn định lại, quá trình dung hợp của Tuyết Đế và Hoắc Vũ Hạo còn muốn dễ dàng hơn trong tưởng tượng nhiều. Thậm chí bản thân Hoắc Vũ Hạo còn không kịp cảm nhận được gì nhiều, hắn chỉ có cảm giác bản thân mình càng lúc càng có nhiều năng lượng hơn thôi.
Nhưng tích tắc sau, cảm nhận của hắn càng lúc càng rõ ràng hơn, hắn nhận ra ảnh hưởng của bốn Hồn Hoàn mang đến cho mình không hề nhỏ. Chẳng những Hồn Lực tăng lên một lượng lớn mà bất kể khung xương hay kinh mạch, Tinh Thần Lực, tất cả đều tăng lên toàn diện.
Liên tục phụ thêm bốn cái Hồn Hoàn đối với Hồn Sư mà nói, sự tăng phúc nhiều như thế nào chỉ cần nghĩ là biết. Hiện giờ, cường độ Hồn Lực của Hoắc Vũ Hạo dù so với cường giả bậc Hồn Đế cũng không thua kém bao nhiêu.
Hoắc Vũ Hạo có thể cảm nhận được, tuy hắn không thể khống chế bốn cái Hồn Hoàn ấy, nhưng những gì chúng mang đến cho hắn tương đương với Hồn Hoàn bậc ba vạn năm. Đấy là do trong quá trình dung hợp, Tuyết Nữ đã chọn cấp bậc phù hợp nhất với khả năng chịu đựng của hắn, chứ thật ra bản thân cô vẫn còn rất nhiều dư âm. Có điều, một mình chiếm bốn vị trí, xem ra cô bé đã khá hài lòng. Những Hồn Hoàn này có thể lớn dần theo thời gian là chuyện không phải bàn cãi nữa. Nhưng mà, Hoắc Vũ Hạo khá là bất mãn với chuyện một mình Tuyết Nữ chiếm bốn vị trí Hồn Hoàn, thế mà lại không mang cho hắn bất cứ một kỹ năng nào.
Đứa bé này quá bá đạo, sau này vũ hồn Băng Đế của hắn phải làm sao đây? Hắn thiếu đến tận bốn Hồn Kỹ, ưu thế của Vũ Hồn Song Sinh tuột dốc không phanh a.
Nhưng giờ hắn cũng không đành lòng trách mắng cô bé đáng yêu ấy được, hắn tin chắc dù lúc này Băng Đế có tỉnh lại, cũng sẽ không có ý kiến gì. Bất kể là Tuyết Đế có trở thành hình dạng gì, đây cũng là sức mạnh của Tuyết Đế.
Đỏ và bốn cam ánh kim, năm cái Hồn Hoàn lơ lửng xung quanh Hoắc Vũ Hạo, hơi thở cuồng dã mang hơi hướm cổ đại từ vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt đã biến mất. Thay vào đó là một khí tức cao quý, dịu nhẹ, khiến người ta không cảm nhận được có chút gì khác thường.

Bản thân Hoắc Vũ Hạo không hề cảm nhận được mình đã mạnh lên bao nhiêu, nhưng hắn cảm giác của hắn về hai vị Tông Chủ trước mặt lại thay đổi hoàn toàn. Với tu vi của họ, lẽ ra Hoắc Vũ Hạo phải cạm nhận được áp lực lẫn nguy hiểm. Nhưng giờ lại chẳng còn.
- Hi hi hi.
Một tiếng cười trong trẻo vang lên, sau đó từ trong Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo chui ra một ảo ảnh màu vàng. Đây còn không phải Tuyết Nữ thì là ai?
Việc cô bé lại xuất hiện không khỏi khiến hai vị Tông Chủ vui mừng khôn xiết, Thái Thản nói:
- Nhóc con, không phải ngươi hóa thành Hồn Hoàn rồi sao?
Hoắc Vũ Hạo thay Tuyết Nữ trả lời vấn đề này, hắn gượng cười nói:
- Cô bé không phải hóa thành Hồn Hoàn, đấy chỉ là cách cô bé “chiếm địa bàn” trên người ta thôi. Bốn cái Hồn Hoàn ấy là nơi chứa đựng năng lượng của cô bé. Cô bé có thể thông qua bốn Hồn Hoàn ấy mà khôi phục năng lượng mà mình tiêu hao. Bốn Hồn Hoàn này theo một ý nào đó cũng chẳng phải là Hồn Hoàn gì, càng không có liên quan gì đến ta.
- I i a a.
Tiểu Tuyết Nữ dường như nghe thấy trong lời Hoắc Vũ Hạo nói có chút miễn cưỡng, nên nhìn hắn lắc đầu với vẻ bất mãn, sau đó, ánh sáng màu cam ánh kim trên người cô bé tức thì trở nên mạnh mẽ, Hoắc Vũ Hạo cũng lập tức hiểu được ý của cô bé.
Ngay sau đó, bốn cái Hồn Hoàn trên người Hoắc Vũ Hạo lóe sáng, tiểu Tuyến Nữ đưa cánh tay nhỏ xíu trắng nõn của mình lên, chỉ về phía Thái Thản. Ngay lập tức, một tia sáng màu xanh lam bắn ra từ ngón tay út của cô bé, tia sáng sau khi thoát khỏi đầu ngón tay của Tuyết Nữ liền bắt đầu khuyếch tán ra bên ngoài, bao phủ lấy cả người Thái Thản.
Và kết quả, Thái Thản “bé bỏng” lại một lần nữa bị biến thành băng, hắn ta ngay cả ý định phản kháng cũng không kịp thực hiện.

- Hi hi hi.
Tiếng cười khanh khách trong trẻo lại vang lên, cô bé còn vẫy vây tay với vẻ thích thú nữa.
Lần này, thời gian Thái Thản vùng vẫy để phá băng ra rõ ràng chậm hơn ban đầu một chút.
- Lạnh chết ta mất, con bé kia, ngươi lấy lão phu làm thí nghiệm sao? Còn nghịch ngợm nữa coi chừng ta đánh mông ngươi đấy.
Thái Thản sau khi phá băng còn rùng mình thêm một cái.
- Ta hiểu rồi.
Hoắc Vũ Hạo đột nhiên vui mừng hét to, dọa hai vị tông chủ giật mình suýt ngất.
- Thằng oắt, lại đến ngươi. Ngươi hét cái gì đây? Ta không đánh cô bé không có nghĩa là không đánh ngươi nhé.
Thái Thản gầm gừ, trừng mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo với vẻ căm tức.
Hoắc Vũ Hạo lại giống như không nghe thấy có người uy hiếp mình, kích động nói:
- Ta đã hiểu được điểm ảo diệu của Hồn Linh rồi. Tuy Tuyết Nữ chiếm bốn vị trí Hồn Hoàn của ta nhưng đây cũng đại diện cho bốn năng lực của cô ấy. Mà điểm ảo diệu ở đây chính là cô ấy có thể đem năng lực của mình chứa vào trong Hồn Hoàn, đồng thời cũng có thể thông qua Hồn Hoàn mà khôi phục năng lượng tiêu hao của mình. Và tất cả đều không có quan hệ gì với ta.

- Không quan hệ với ngươi mà ngươi mừng cái gì?
Thái Thản nghi ngờ nói.
Hoắc Vũ Hạo đáp:
- Cái không có quan hệ gì với ta có nghĩa là trong lúc cô bé sử dụng năng lực của mình thì cũng không làm tiêu hao Hồn Lực hay Tinh Thần Lực gì của ta, lượng tiêu hao giảm đi ấy tương đối là khá nhiều. Hơn nữa, cũng không cần ta phải điều khiển. Vậy là trong cùng một thời điểm, ta và cô bé đều có thể cùng sử dụng kỹ năng của mình, thậm chí chúng ta còn có thể phối hợp vô cùng thuận lợi, có thể xem là tâm ý tương thông.
Hai đại Tông Chủ đều là cường giả đỉnh cấp, cả hai nghe đến đây làm sao còn không theo kịp vấn đề nữa.
Ngưu Thiên nói:
- Nói như thế, có sự tồn tại của cô bé thì khi ngươi chiến đấu, sức chiến đấu tương đương với hai người sao?
Hoắc Vũ Hạo lắc đầu nói:
- Cũng không hẳn là khoa trương đến thế, nhưng ta đoán, ít nhất Tuyết Nữ có thể giúp ta tăng 30% sức chiến đấu. Bất kể là phụ trợ hay trợ giúp ta tấn công. Nhưng chúng ta cần phải phối hợp quen tay mới có thể thoải mái bổ trợ cho nhau.
Trên gương mặt Ngưu Thiên lộ rõ vẻ vui mừng lẫn sợ hãi.
- Ta nghĩ mọi chuyện không chỉ đơn giản như ngươi nói. Cô bé đã có liên hệ với ngươi, lại có thể suy nghĩ độc lập, thậm chí còn có khả năng rời khỏi ngươi mà phát huy năng lực. Sự tồn tại này đã hoàn toàn vượt xa một Hồn Hoàn bình thường. Đây chính là cái dạng mà ta nghĩ nhờ vào nó mới có thể thay đổi mối quan hệ giữa Hồn Thú và Hồn Sư, thay đổi phương pháp tu luyện của Hồn Sư ở đại lục Đấu La này. Những việc kế tiếp ngươi phải làm chính là nhanh chóng làm quen với cô bé, hơn nữa còn phải thấu hiểu mọi đặc điểm của cô bé, để có thể tiến hành phối hợp với cô bé một cách dễ dàng hơn.
- Ừm.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, lòng hắn tràn đầy cảm giác phấn chấn. Hồn Linh, một tồn tại hoàn toàn mới, hoặc nên nói đây sự xuất hiện của nó đã mang đến rất rất nhiều vấn đề cho hắn tìm hiểu, khám phá.

Hắn quay sang nhìn Tuyết Nữ đang vun vẩy đôi chân nhỏ trên đầu vai mình, lòng không khỏi có chút nhu hòa, thầm cảm thán, ai có thể ngờ, cường giả từng đứng đầu trong Tam Đại Thiên Vương vùng cực Bắc nay lại hóa thành cái dạng này đây?
Một đỏ, bốn vàng cam, năm cái Hồn Hoàn lượn lờ quanh cơ thể Hoắc Vũ Hạo, càng làm hắn thêm phần tin tưởng vào thực lực của bản thân mình.
- Tuyết Nữ, ngươi có thể trở về không?
Hoắc Vũ Hạo thử dò hỏi.
Tuyết Nữ gật đầu, gương mắt đáng yêu phúng phính sáng bừng lên, “vèo” một cái, cô nàng hóa thành một luồng sáng màu cam vàng chui vào cơ thể Hoắc Vũ Hạo thông qua Vận Mệnh Nhãn, biến mất không còn.
So với Băng Đế và Thiên Mộng Băng Tằm, Tuyết Nữ có phần hơi khác biệt, sau khi cô nàng chui vào cơ thể Hoắc Vũ Hạo, liền giống như cá gặp nước, tự do bay nhảy lượn lờ, hết ở Tinh Thần Hải thứ hai lại chui sang Tinh Thần Hải thứ nhất, cứ như cô bé muốn đi đâu cũng được vậy. Hoắc Vũ Hạo chỉ có thể cảm nhận được cô bé đang ở đâu chứ không thể chủ động khống chế được nàng. Nhưng chỉ cần hắn muốn thì có thể liên hệ với Tuyết Nữ bất cứ lúc nào. Thật là hòa hợp, y hệt với dạng phụ tử tương thông vậy.
- Haiz, đừng gọi cô bé quay về. Mau gọi cô bé ấy ra cho ta xem xem. Thật là đáng yêu quá mà. Ta thực muốn mấy cái Hồn Hoàn của mình cũng có thể biến thành như thế.
Thái Thản vừa xoa xoa tay, vừa nhìn Hoắc Vũ Hạo, nói với vẻ không cam lòng.
Ngưu Thiên tức giận trừng mắt nhìn người huynh đệ của mình đã bị vẻ đáng yêu của Tuyết Nữ mê mẫn hoàn toàn.
- Ngươi muốn bị đóng băng đến thế sao? Đừng có nói mê nữa. Đi thôi, để Vũ Hạo nghỉ ngơi đã. Đợi hắn và Tuyết Nữ thân thiết với nhau, có thể phối hợp, thì ngươi còn sợ không được gặp cô bé ấy sao?
Ngưu Thiên vừa nói vừa kéo người huynh đệ của mình ra khỏi phòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui