“Vậy sáng mai hẹn ở cao tốc đường sắt, tôi đi đón anh!" Khổng Vân Huy cười ha hả, ông không có bất cứ ý kiến gì về quan hệ giữa Trương Phàm và nhà họ Trương hết.
“Được! Không còn việc gì nữa thì tôi về trước đây!” Trương Phàm quay người rời đi, chỉ là trong ánh mắt hiện lên lạnh lẽo.
Thanh cảng ư, trong ký ức của hẳn, có rất nhiều điều liên quan tới Thanh cảng.
Chờ đi, chờ khi đan dược dùng để luyện thể tiếp theo xuất hiện, chờ khi một lượng lớn Đại Bổ Đan được tiêu thụ đủ lớn thì sẽ tiến về di tích trên núi Côn Luân xem, xem rốt cuộc cha mẹ còn sống không.
"Cung phụng Trương, anh tính khi nào đưa luyện thể đan và Cửu luyện đoàn thể lên hệ thống đối của cục?” Trên đường về, Quý Hải Phàm hỏi.
Dù sao Quý Hải Phàm cũng là người do tổng cục phái xuống, góc nhìn của ông khác Khổng Vân Huy và Tần Kiến An rất nhiều.
“Đợi bớt bận đã! Dù sao thí nghiệm bên phía Lữ Hoa vẫn chưa hoàn tất!" Trương Phàm vừa cười vừa nói:
“Chẳng phải ông cũng hi vọng có thể có được một kết quả chuẩn xác sao?"
“Cũng phải!" Quý Hải Phàm rất muốn nói thí nghiệm của Lữ Hoa đạt tới trình độ như bây giờ là đã ổn rồi, nhưng nhìn Trương Phàm nói như vậy, rõ ràng là chưa muốn đưa luyện thế đan và Cứu luyện đoàn thể lên hệ thống đổi điểm, ông cũng không thể thúc ép.
Phía bên tổng cục, không chỉ mình Lương Dũng nhắc đi nhắc lại ông mà các lãnh đạo khác cũng đã dặn dò nhiều lần, nhất định phải chú ý tới cách làm việc khi ở cùng Trương Phàm, tuyệt đối không được khiến Trương Phàm có cảm giác bọn họ đang ép buộc hắn.
Vậy nên trước khi nói chuyện hay làm việc gì, Quý Hải Phàm đều phải cân nhắc trước.
Nếu không phải tò mò về Trương Phàm, Quý Hải Phàm đã xin đổi cho người khác bảo vệ Trương Phàm rồi... Dù sao thì ông cũng thích giao cho ông mục tiêu nhiệm vụ đi trấn áp triệt để chủng loại kia.
“Đúng rồi, tông sư Quý, tôi cần người, khi nào có thể tập hợp?” Trương Phàm hỏi.
“Trong vòng ba ngày!" Quý Hải Phàm nói: "Thủ tục của bọn họ đã được hoàn tất, nhưng dù sao cũng là người ở khắp mọi nơi, thế nên đã cho phép bọn họ về thăm nhà một chuyến, ba ngày sau sẽ tập hợp tại Nam Tuyền!"
“Được!” Trương Phàm gật đầu. Hai mươi binh vương từ các đội lính đặc chủng khác nhau, tố chất cơ thể không bắng Lữ Hoa trước khi sử dụng luyện thể đan là chắc chắn, nhưng vẫn mạnh hơn người bình thường nhiều.
Chắc dùng chín viên luyện thế đan là có thế đạt tới hậu kỳ tầng thứ hai của Cửu luyện đoàn thể.
Hai mươi người cần khoảng sáu mươi triệu phí bồi dưỡng!
Ôi, so với lợi nhuận có thể thu được từ sản nghiệp của ba nhà trong tương lai, những thứ này quá đáng giá.
Đương nhiên, nếu phía bên Lữ Hoa vẫn có thể tiếp tục tiến bộ, chứng tỏ luyện thế đan còn có hiệu quả hơn nữa, và rồi tiền chất lên người bọn họ sẽ gấp biết bao lần.
Chẳng mấy chốc xe đã tới đại viện ở phía Tây.
Nhưng mà điều khiến Trương Phàm bất ngờ là hắn lại thấy Tô Nhược Tuyết đứng trước cửa...
Trương Phàm thoáng ngây ra.
Thật ra mới gặp Tô Nhược Tuyết cách đây không lâu, tính ra là hơn nửa tháng.
Nhưng trong khoảng thời gian đó đã xảy ra quá nhiều chuyện, cho nên cứ giống như đã lâu lắm rồi không nhìn thấy Tô Nhược Tuyết.
Trương Phàm dừng xe, đi thắng tới trước Tô Nhược Tuyết.
Cô ta đã rước rất nhiều mối thù vẽ cho Trương Phàm, nhà họ Trần, Hậu Tục của Thánh Võ tông và cả nhà họ Tẽ... Quả thật đã khiến Trương Phàm gặp chút rắc rối.
Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, khả năng quấy phá của Tô Nhược Tuyết vẫn không ảnh hưởng tới hắn.
“Chúng ta hủy hôn đi, tôi đã viết sẵn giấy rồi! Anh ký tên là được!" Tô Nhược Tuyết lạnh lùng nói.
Cô ta biết Trương Phàm đang chèn ép nhà họ Trần.
Nhưng với mối quan hệ của cô ta, cô ta không biết được Trương Phàm còn chạm trán với Thánh Võ tông, mà lại không chịu thiệt chút nào, càng không biết Trương Phàm đã gia nhập cục võ quản, hơn nữa còn là cung phụng, và càng không biết cục võ quản coi trọng Trương Phàm nhường nào.
Nói trắng ra, dù sao thì Tô Nhược Tuyết cũng không phải là Cổ Võ Giải
Mối quan hệ của Cổ Võ Giả không dính líu tới mối quan hệ của người bình thường, có giao thiệp nhưng cũng thuộc hai phía độc lập.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...