Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Bây giờ trong mắt bọn họ thì có thể nói không gì là Trương Phàm không làm được!

Đúng vậy, không gì không làm được!

Ngay cả tông sư còn có thể “sản xuất” hàng loạt mà!

Nếu là ngày trước, bọn họ còn chẳng dám nghĩ tới chuyện này, nhưng bây giờ đã thật sự xảy ra trên người bọn họ rồi, đây không phải không gì không làm được. thì là cái gì nữa?

Vậy nên bọn họ tin Trương Phàm có thể kị người kia khai ra.

Nhưng bọn họ không thể không cân nhắc kỹ lưỡng.

Nếu cho phép Trương Phàm sử dụng năng lực này trong quá trình thẩm vấn... Một khi Trương Phàm dính líu tới một số việc và một số người, xảy ra thiên vị, thế thì vấn đề sẽ phát sinh.


Trương Phàm cười hỏi: “Sao vậy? Không tin tôi à?"

“Không phải, cung phụng Trương.. Việc này, bọn tôi không quyết định được!” Khổng Vân Huy cười khổ nói:

“Nếu để xác định được thế lực của kẻ địch, đừng nói là cách này mà anh dùng bất cứ cách nào cũng được, miễn là có thể khiến đối phương khai ra! Nhưng khi xử lý kiểu vụ án như này, có được dùng cách này không thì thật sự chúng tôi không quyết định được! Thế này đi, tôi lập tức báo lên tổng cục, nói rõ tình hình, nếu tổng cục cho phép thì có thể! Nếu tổng cục không cho phép... Vậy chúng ta cứ làm theo cách thông thường đi!”

“Xin cung phụng Trương hiểu cho, không phải bọn tôi cứng nhắc mà thật sự cần tính toán lâu dài, thậm chí là nhìn nhận toàn cảnh chứ không thể chỉ tập trung vào một vụ án này thôi được!” Tần Kiến An cũng vội vàng giải thích, sợ Trương Phàm hiểu lầm.

“Được, các vị cứ xin phép đi!" Trương Phàm gật đầu, rời khỏi văn phòng của Khổng Vân Huy trước.

Mà vừa ra khỏi vẫn phòng, điện thoại của Trương Phàm đã reo lên.

Nhìn thoáng qua màn hình, Trương Phàm lập tức bắt máy: "Chúc tổng à!”


“Anh Trương, công ty của chúng ta đã đăng kí thành công, anh thấy lúc nào ký hợp đồng cổ phần được?” Chúc Tinh Tỉnh thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng Trương Phàm cũng nghe máy, cô đã gọi rất nhiều cuộc rồi.

“Đợi tôi trở về! Cô tới nhà của tôi đợi đi! Tôi sẽ gọi điện cho Lữ Hoa để anh ta dẫn cô vào!" Trương Phàm đã nhìn thấy cuộc gọi nhỡ và cả tin nhắn của Chúc Tinh Tinh, nhưng lúc đó hẳn đang đắm chìm trong niềm vui nghịch súng mới phát hiện nên không để ý tới, bây giờ nếu vẫn không để ý tới Chúc Tính Tinh sợ là cô sẽ nghĩ ngợi nhiều.

"Được rồi! Chuyện kia... Anh Trương à, 30% cổ phần kia của chúng tôi, có thể phải chia tiếp cho mấy người nữa không, anh không ngại chứ?” Chúc Tinh Tinh bấm bụng hỏi.

"30% cổ phần kia là của các côi Các cô sắp xếp thế nào là chuyện của các cô, dù các cô có mua cũng không cần báo với tôi! Nhưng mà... Nếu bán cho ai đó ngoài nhà họ Chúc các cô thì tốt nhất nói với tôi một tiếng!" Trương Phàm trầm giọng nói.

“Sẽ không bán đâu!" Chúc Tính Tinh quả quyết nói: "Chúng tôi sẽ luôn đứng chung chiến tuyến với anh!"

“Vậy thì tốt!” Trương Phàm gật đầu nói: "Tôi gọi cho Lữ Hoa luôn đây!”

Sau khi cúp điện thoại của Chúc Tỉnh Tinh, Trương Phàm lập tức gọi cho Lữ Hoa, dặn dò một số chuyện.

Tất nhiên là Lữ Hoa luôn miệng đáp ứng, nhưng khi Trương Phàm đang định cúp máy, Lữ Hoa lại vội vàng nói:

“Tiên sinh, tôi đã dùng hết ba viên luyện thể đan còn lại! Bây giờ đã là hậu kỳ tầng thứ hai, tôi cảm thấy chắc là hậu kỳ viên mãn rồi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui