Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
“Lần hợp tác trước của chúng ta cũng coi như là vui vẻ!” Trương Phàm nhìn Hoa Hưng cùng Hoa Vân hỏi: “Giải quyết vấn đề hiện tại của kem mọc tóc, hai người định hợp tác như thế nào?”
“Trực tiếp đưa cổ phần công ty thuốc cho tiên sinh Hoa Vân vội vàng nói.
“Bao nhiêu?” Trương Phàm hỏi.
“Tiên sinh thấy bao nhiêu là thích hợp ạ?” Hoa Vân hỏi.
“Do tôi định đoạt sao?” Trương Phàm cười như không cười nhìn Hoa Văn Xương.
Hoa Vân nghiêm túc nói: “Do anh định đoạt!”
“Xưởng dược bây giờ của hai người có giá trị bao. nhiêu?” Trương Phàm tò mò hỏi.
“Xưởng dược vẫn chưa đưa ra thị trường, nhưng có giá trị khoảng ba tỷ năm trăm triệu đến bốn tỷ cỡ đó!” Hoa Vân nói.
“Tám mươi phần trăm!” Trương Phàm nghĩ nghĩ rồi nói.
Hắn vốn chỉ định lấy năm mươi mốt phần trăm là được rồi.
Dù sao còn phải cho người nhà họ Hoa cầm lái, hắn cũng không thời gian kinh doanh hay quản lý.
Nhưng bây giờ Hoa Văn Xương đã chơi như vậy, vậy thì có nhiều nhược điểm, coi như là dạy dỗ và trả giá cho sai lầm của Hoa Văn Xương.
Đồng tử của Hoa Văn Xương hơi co rút lại... Tám mươi phần trăm! Ông ta không nghĩ tới 'khẩu vị' của Trương Phàm lại cao đến trình độ này.
“Có thể!” Hoa Hưng không đợi Hoa Vân đáp lời, ông liền trực tiếp đồng ý.
Đương nhiên, chủ yếu ông là vì sợ Hoa Văn Xương lúc này lại nói ra cái gì đó không đúng.
Bởi vì mắt thấy Trương Phàm đã bỏ qua khâu nhận sai của Hoa Văn Xương... Cũng không thể ở thời điểm mấu chốt này lại xảy ra gợn sóng gì.
Hơn nữa, nếu kem mọc tóc có thể không phục lại dáng vẻ trước đó.
Giá trị thị trường của xưởng dược tăng trưởng gấp trăm lần tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề nào, dù chỉ còn lại có hai mươi phần trăm cổ phần công ty, nhưng tài sản của nhà họ Hoa cũng sẽ nhiều hơn so với bây giờ rất nhiều.
“Vậy thì tôi sẽ cho mấy người một cơ hội nữa! Chuẩn bị tốt tất cả đi, đưa tới cho tôi ký tên!” Trương Phàm cười cười, hắn cũng không nhìn Hoa Văn Xương một cái, trực tiếp dẫn Lữ Hoa đi vào viện.
Hoa Văn Xương chờ Trương Phàm đi vào viện, lúc này ông ta mới chậm rãi đứng lên.
“Đi, đi về thôi!” Hoa Hưng rốt cuộc vẫn đau lòng con trai mình, ông tiến lên đỡ một chút.
Hoa Vân lập tức đi qua đỡ.
Hoa Văn Xương không nói chuyện, đi theo Hoa Hưng và Hoa Vân lên xe, xe khởi động, rất nhanh liền rời đi.
Chờ đến khi rời đi thật xa, Hoa Vân lúc này mới mở miệng phá vỡ sự im lặng trong xe: “Bố, con cũng không nói chuyện lúc trước, dù sao đều đã qua rồi! Tiên sinh vốn muốn lấy bao nhiêu cổ phần, chúng ta bây giờ cũng không cần suy đoán bất cứ thứ gì! Tám mươi phần trăm cổ phần của nhà máy dược, phải đưa cho tiên sinh! Bố có ý kiến gì không?”
“Bố không có ý kiến!” Hoa Văn Xương trầm giọng nói.
“Có cũng nhịn xuống cho tôi!" Hoa Hưng trầm giọng nói: còn chưa chết, cổ phần của xưởng dược bố nhiều nhất đúng không? Tất cả đều do bố định đoạt... Cho Trương Phàm tám mươi phần trăm cổ phần, lập tức bắt đầu thủ tục đi!”
“Kem mọc tó..” Hoa Văn Xương lại nhịn không được nói.
“Bố, bố cứ tin tưởng tiên sinh đi! Bố không hiểu sự thần kỳ của tiên sinh! Thì đừng có nghỉ ngờ tiên sinh có giải quyết được vấn đề kem mọc tóc hay không? Đây vốn dĩ là tiên sinh cố tình lấy ra để khảo nghiệm chúng ta! Lúc trước bố còn cam tâm tình nguyện nhảy xuống như vậy!”
“Nếu không, làm sao có nhiều chuyện như bây giờ chứ!”
Hoa Vân vẫn không nhịn được mà càu nhàu.
“Tám mươi phần trăm...” Hoa Văn Xương nhắm mắt lại, nhưng lại đột nhiên mở to: “Nếu như ký hợp đồng, cho cổ phần, kem mọc tóc lại không thể khôi phục! Cho. dù bố có liều cái mạng này cũng phải khiến cho cậu ta phải chết!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...