Tuyệt Thế Cường Long


Chương 254
“Công ty của tôi bị anh ta đập thành cái dáng vẻ này rồi mà anh chỉ dựa vào một câu nói nước sông không phạm nước giếng đã đòi cho qua sao?”
Tề Đẳng Nhàn nghe thấy lời Vương Báo nói thì cười to, hơi lắc lắc đầu.

Triệu Cường cũng cả giận nói: “báo ca, anh có ý gì? Em bị đánh thảm như vậy mà chuyện này chỉ tính thế thôi sao?”
Vương Báo sửng sốt, không nghĩ tới hai bên đều không muốn chuyện này kết thúc qua loa như vậy, ngược lại còn miệt mài theo đuổi tiếp tục muốn đôi co khiến cho lòng hắn cực bất đắc dĩ.

“Người anh em, tình thế bức người!”
“Mày nhìn cho rõ xem, người của tập đoàn hướng thị tới nhiều như vậy, mà thuộc hạ của tôi cũng không rảnh tay đến thế….



“Đã thế tên này còn là người cuồng bạo lực nữa! Nếu không có ai ra tay bảo vệ chúng ta, mà chúng ta còn bị hắn bắt được, mày đã nghĩ tới hậu quả chưa?”
Vương Báo không thể không kéo Triệu Cường tới một bên thấp giọng khuyên bảo, trong lòng cũng cực kỳ nghẹn khuất, từ trước tới nay luôn là Vương Báo anh ta bắt nạt uy hiếp người khác, giờ lại muốn nhận thua có bao nhiêu khuất nhục!
Triệu Cường nghe thấy lời này thì trực tiếp hất tay Vương Báo ra, cười lạnh nói: “Tôi còn tưởng báo ca anh là dạng đàn ông đỉnh thiên lập địa như nào cơ, không nghĩ tới lại là một tên hèn nhát như thế này?!”
Sắc mặt của Vương Báo không vui, có chút bực bội, không nghĩ tới Triệu Cường lại không nể mặt mũi anh ta như vậy.

“Còn mẹ nó em trai của thiếu gia tập đoàn hổ môn sao? Trình độ cũng chỉ như này?”
“Không làm được thì nhận thua?!”
“Để loại người như anh xưng anh gọi em với tôi đúng là sỉ nhục của Triệu Cường này!”
“Từ nay về sau, anh không xứng làm anh em với tôi!”
“Anh nhận thua nhưng lão tử không chịu! Hôm nay không chơi chết tên họ Tề kia, tôi sẽ không phải họ Triệu!”
Triệu Cường vốn dĩ không hề nghĩ tới chuyện một điều nhịn chín điều lành, nhất quyết một hai phải đòi sống chết với Tề Đẳng Nhàn.


Sắc mặt Vương Báo khó coi gật đầu: “Được được được, Triệu Cường anh đã không nghe khuyên bảo thì tôi đây cũng lười nói tiếp, sống chết mặc anh!”
Nói xong lời này, Vương Báo vung tay lên dẫn theo thuộc hạ rời khỏi tianlai capital.

Công ty không phải do người của Vương Báo đập nên Tề Đẳng Nhàn cũng không nói nhiều, vẫy vẫy tay để mấy nhân viên an ninh của tập đoàn hướng thị tránh ra một con đường, thả đoàn người của Vương Báo ra ngoài.

“Họ Tề kia, đừng tưởng rằng Vương Báo nhận thua thì mày có thể làm gì được tao! Loại người giống như Vương Báo này tới đây chính là để ném mặt mũi của tao!”
“Hôm nay tao sẽ để mày nhìn cho rõ xem phú nhị đại chân chính là như thế nào!”
“Đừng tưởng rằng mày có thể đánh là thích làm gì thì làm, tao ngược lại muốn nhìn thử xem liệu mày có thể đánh được với súng hay không!”
Triệu Cường hung tợn nói, lại một lần nữa rút điện thoại của mình ra.

Thuộc hạ của Triệu Cường nghe thấy hắn kiên định như vậy thì nhịn không được lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.

“Đây con mẹ nó mới là triệu tổng chứ, nhất định không chịu thua, chỉ có anh ta được phép dẫm đạp người khác chứ nào có chuyện người khác dẫm ngược lại anh ta?”
“Tên Vương Báo kia trứng thối nhưng triệu tổng thì không, họ Tề kia, mày cứ chờ triệu tổng chơi chết mày đi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui