" Nương nương , hắn đã về đến rồi " ánh mắt của Lý Phi Loan trở nên dữ tợn , thâm độc , không có sự dịu dàng hòa ái như mọi người nhìn thấy .
" Cứ để hắn sống tốt một thời gian " tay Lý Phi Loan nắm chặt lại thành nắm đấm , nếu để hắn cứ như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến ngôi vị của Hiên Nhi .
Nhưng Hiên nhi của nàng quá thiện lương , quá xem trọng người huynh đệ này , nếu có một ngày hắn biết được nàng ra tay với Nam Cung Hàn Thần sẽ như thế nào ?.
Nhưng nàng cũng sẽ không buông tha cho hắn , trừ khi hắn chết nàng quyết không ngừng , muốn trách là trách hắn là nhi tử duy nhất của tiện nhân kia .
" Nương nương , sứ giả của ba nước đến nghị hòa , khoảng hai ngày đường sẽ tới " Ba nước nghị hòa , chuyện này hết sức quan trọng nếu như Hiên nhi của nàng có thể liên hôn một trong tam cường thì địa vị lại càng vững vàng hơn với ngôi vị .
" Ta biết , ngươi lui ra đi " nàng muốn xem người nào có thể giành ngôi vị với hoàng nhi của nàng.
....................
" Hoàng thượng , ba nước đồng loạt đến nghị hòa , trong đó ắc hẳn có dị tâm ..." ba nước cùng lúc nghị hòa , chuyện này phải quá trùng hợp đi .
" Bùi ái khanh nói đúng , trong này nhất định có nội tình ....!" người ngồi trên ngai vàng đó là phụ hoàng của Nam Cung Hàn Thần và là hoàng đế của Thiên Mạc Nam Cung Tuyệt, mày cương nghị, đôi mắt có chứa một nỗi u buồn nhưng cũng uy nghi , từng đường nét điêu khắc như tạc tượng , tuổi chừng hơn tứ tuần nhưng khuôn mặt lại không thấy già theo năm tháng , trái lại với khuôn mặt tưởng chừng như không già ấy lại có một mái tóc tuyết trắng làm người phải khiếp sợ.
" Chuyện này cứ để trẫm tín , các khanh cứ lui ra đi " hắn rất mệt mỏi
" Thưa bệ hạ , thần có chuyện cầu ....!" Tể tướng Lý Hùng Phong ông cũng đồng thời là đương triều quốc trượng phụ thân thân sinh của Lý hoàng hậu .
" Nói ...........!" hắn làm hoàng đế bao nhiêu năm , truyện tranh đấu giữa chốn cung đình này hắn đã thấu hiểu , về tâm tư của vị quốc trượng này hắn không hiểu sao .
" Hàn vương đến nay vẫn chưa lập phi ............!" ông chưa nói hết câu thì
" Chuyện đó ta đã có quyết định , quốc trượng lui ra đi ! "
" Nhưng .....!"
" Trẫm phải nghỉ ngơi ..............!"
Giọng nói lạnh nhạt , giống như nước lạnh tạt vào mặt tể tướng .
Tuy hắn là tể tướng quyền cao vạn trượng nhưng cũng không có trọng lượng nào trong mắt Nam Cung Tuyệt , làm cho tể tướng ngậm bồ hòn làm ngọt cáo lui .
" Lý Đức .........!"
" Hoàng thượng , có nô tài .....!" nhìn hoàng thượng từ lúc nhỏ đến lúc trưởng thành , hắn hiểu rõ tính tình ngài ấy , nhìn ngày hắn không khỏi thở dài , hơn 10 năm ngày chưa một lần cười thật lòng mình .
" Hàn nhi về rồi sao ? " người con trai này làm hắn rất yên tâm nhưng cũng là người hắn bận lòng nhất , tuy người ngoài nhìn vào tình cảm hai người khá tốt nhưng chỉ có hắn mới hiểu Hàn nhi luôn hận hắn , hận một người làm cha như hắn .
" Vâng , điện hạ về phủ ngày hôm nay còn đem theo một nữ nhân , nhìn thái độ của điện hạ rất xem trọng nữ nhân này " khi hắn nhận được tin tức này cũng kinh ngạc không kém , người điện hạ này không hề tiếp xúc gần gũi với nữ nhân , xem nữ nhân như ôn thần mà tránh xa ra nhưng hôm nay lại ôm một cô nương vào phủ thái độ ôn tồn dễ chịu .
" Ta biết rồi , ngươi lui đi " nữ nhân ấy chắn là người mà Hàn nhi xin chỉ nghị hòa cùng Kỳ Nguyệt , thư nghị hòa này lại rất ít người biết , ngay cả các trọng quan triều đình cũng không một ai biết không thôi sẽ ngay ra một hồi sóng gió trong triều , nếu như nghị hòa cùng công chúa cao quý hay các tiểu thư hiểu Tứ Thư Ngũ Kinh hay Cầm Kỳ Thư Họa đều tinh mà đây lại chỉ định cho một phế vật vô tài vô mạo .
Không gian tĩnh lặng , ánh trăng xuyên qua cửa sổ vào thư phòng , Nam Cung Tuyệt hắn nhìn lên bầu trời đầy sao sáng .
" Khuynh nhi , nàng ở đó có cô đơn không ? " nhớ đến những kỷ niệm ngày xưa , làm lòng hắn vừa vui vừa khổ
" Hà nhi của chúng ta đã trưởng thành rồi , nhưng hắn hận người làm phụ hoàng này " hắn cười khổ
" Cũng đúng .....! " một người làm cha như hắn không bảo vệ tốt thê nhi thì làm sao có tư cách làm phụ thân đây .
Nhớ năm đó hắn là tân đế vừa lên ngôi , anh tuấn tiêu sái làm điên đảo hàng vạn thiếu nữ.
Lúc đó hắn hậu cung ba ngàn đã có một nhi tử đầu lòng cùng chính phi , nhưng hắn lại tùy tâm sở dục , không yêu bất cứ nữ tử nào chỉ lo trị nước nhưng hắn tính không bằng trời tính .
Trong một lần hắn ' vi phục xuất tuần ' thì nghe được tiếng hát thanh thoát như chim yến của một người , hắn không biết sao cứ từ bước đi về phía tiếng hát kia , nhưng điều hắn thấy là một cô nương đang ngồi bên dòng sông vừa hát vừa nghịch nước , phút giây thấy được tiểu cô nương thanh thuần ấy.
Tiểu cô nương này khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi , một thân quần áo lụa nhẹ nhàng , khiến cho nàng cần thêm nhẹ nhàng sinh động , khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng càng tôn lên vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành , tóc đen nhánh vấn thành một búi xinh đẹp hoạt bát , khuôn mặt xinh đẹp khéo léo mê người , một đôi mắt to tròn trong suốt .
Khắc ấy hắn như bị hút mất hồn ............................
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...