" Vị tỷ tỷ này , như vậy sẽ không hợp quy tắc cho lắm .......!" nữ nhân không biết xấu hổ , tuy quốc gia này nam nữ yêu nhau có thể cùng nhau hẹn hò , trao đổi tính vật trăm năm.
Nhưng cũng có giới hạn của nó , nhưng trực tiếp công khai tiếp xúc như vậy thì .
" Tỷ tỷ , ta có muội muội lúc nào ta không hay vậy ! " nàng làm ra vẻ khó hiểu .
" Ta nhớ là , mẫu thân ta chỉ có một mình ta là nữ nhi , vậy đâu ra muội muội này vậy ? " giọng nói nhẹ nhàng của nàng , cũng không thiếu phần châm biếm , chê cười......
Còn nữ nhân đang ra vẻ tươi cười nhưng lòng vặn vẹo , khó coi cực kỳ.
Nữ nhân chết tiệt , nàng Thủy Thiên Thanh cao quý , ngạo nghễ , gọi một tiếng tỷ tỷ với nàng ta là nể mặt biểu ca có mặt tại nơi đây nếu không ngay cả nhìn nàng cũng chán ghét chứ đừng nói là gọi một tiếng tỷ tỷ như vậy.
Vậy mà nàng ta còn ra vẻ chơi cười như vậy , làm cho nàng mất mặt như vậy trước hạ nhân trong phủ Hàn vương nhất là trước mặt biểu ca của nàng .
" Ngươi ...........!" tức giận đã làm cho nàng lộ ra đuôi hồ ly của nàng ra .
" Thần , ta mệt mỏi .......!" tiếng nói yêu kiều của nữ nhân trong lòng làm cho Nam Cung Hàn Thần say mê .
" Ta đưa nàng vào phòng ! " hắn vừa nói xong tiểu nhân nhi trước mặt liền nằm trên lưng hắn , đầu tựa vai tay hoàng vào cổ hắn .
" Biểu ca như vậy sẽ không hợp lễ ......!"
" Lễ sao .....!ngươi có thấy ta tuân theo lễ giáo chưa " Hắn quay đầu nhìn nàng , ánh mắt ấy lại không giống như lúc nhìn nữ nhân kia , không còn sự ấm áp , không còn sủng nịnh , không còn sự ân cần chăm sống nữa mà chỉ còn sự lạnh lùng , kinh bạc và lãnh khốc như ban đầu .
" Nhưng .....................!" tại sao lại như vậy chứ , nàng có gì không bằng kẻ quái dị đó.
về tài sắc nàng không thua kém bất cứ ai , tại vì sao sự dịu dàng ấy sủng nịnh ấy lại không phải của nàng mà là một người quái dị xấu xí như vậy , nàng không cam lòng thua kẻ quái dị ấy , nàng thề nhất định sẽ có một ngày nàng sẽ đạp nữ nhân ấy dưới chân mình , nhìn nàng và biểu ca ân ái thân mật như thế nào .
Cứ như thế hai người cứ đi vào trong phủ trước sự kinh ngạc của người trong phủ .
Bọn họ vừa thấy gì , những hình ảnh khiếp sợ mà họ tự cho là suốt đời này không thể thấy được đó là ..............
Vương gia của bọn họ tính tình lạnh lùng , lãnh khốc lại có mặt dịu dàng , sủng nịnh như vậy .
Nhưng sự dịu dàng ấy lại dành cho một nữ nhân , lại là một nữ nhân xấu xí quái dị.
Cả kinh thành này hay nói là cả nước hay tứ quốc đều biết Hàn vương điện hạ ghét nhất là nữ nhân lại gần mình , ánh mắt chán ghét khi nhìn các nàng nhưng chúng nữ nhân lại càng thêm điên cuồng thầm mến ngài.
Có một lần đó trong phủ , một nô tỳ hạng nhất trong phủ không biết sống chết thoát y trèo lên giường Hàn vương kết quả là không như ý nàng mà rước vào mình một kết cục thảm vô cùng , nàng ta bị cắt đứt tứ chi đã đành còn bị treo lên cổng thành với dạng lõa thể suốt ba ngày ba đêm với tình trạng dở sống dở chết và hết ngày thứ ba bị quăng vào rừng làm mồi cho sói ăn.
Hàn vương ra tay vô cùng tàn độc nhưng cũng vì đó mà làm tấm gương cho mọi người biết khi chạm vào điểm mấu chốt của hắn sẽ lãnh hậu quả như thế nào .
Có đôi khi mọi người nói Hàn vương thích nam nhân chứ không phải nữ nhân .
Nhưng hôm nay mọi người thấy được sự sủng ái vô hạn của Hàn vương điện hạ ấy từ một nữ nhân , lại là một nữ nhân xấu xí .
Khẩu vị của Hàn vương phải nói là quá nặng .
Từ giờ trong phủ không còn bình yên và lạnh lẽo như trước nữa mà sẽ rất náo nhiệt .
" Hừ.......!" nỗi nhục này nàng sẽ trả lại .
............................
" Trêu hoa ghẹo nguyệt , hừ " Hàn Nguyệt Băng Y nàng cũng có ngày bị người khác nhìn ngó nam nhân của nàng , thật không thích chút nào .
" Chứng tỏ là , nàng chọn được một phu quân tốt " thấy tiểu nhân nhi trên lưng phồng má , chu môi lại có thể dễ thương như vậy , hắn bây giờ muốn hóa thành sói để ăn con cừu non này mất .
" Xì..........!Dẻo mồm , dẻo miệng " nghe thấy giọng điệu trêu cợt của hắn làm nàng phì cười .
" Chỉ dẻo mồm với Y nhi của ta mà thôi ! " nhìn nàng cười lòng hắn cũng đang cười theo .
Hắn đưa nàng đến trước cửa viện của mình và đã tu sửa lại tất cả mọi nơi trong viện , và đích thân hắn đề " Hàn Nguyệt viện " trên bản.
Hắn đã tốn mọi tâm tư dành cho nàng , từng lối vào là những hàng thanh trúc nàng yêu thích và những khóm hoa xinh đẹp ven lối vào , có ao nuôi cá và những tòa núi giả , những cây cổ thụ có những dây leo dài chen chút trong những cành cây .
Có thể làm được như thế này không biết hắn đã tốn bao nhiêu tâm tư , tiền tài.
Tất cả thứ này đều dành cho nàng sao .
" Nàng thích không ? " thấy nàng ngạc nhiên và tỏa ra yêu thích như vậy làm cho hắn cực nhọc mấy tháng đều xứng .
" Thích , rất thích......" giờ nàng cảm động như thế nào , chỉ có nàng biết được .
Hắn thật sự vì nàng làm nhiều như vậy sao .
" Tất cả đều do ta dựa theo sở thích của nàng mà làm ra chỗ này.
"
" Nàng thích là tốt rồi ! " thấy nàng vui như vậy hắn cũng rất hài lòng vì thành quả mấy tháng làm ra cho nàng .
" Thần , chàng tốt với ta như vậy sao ? " lúc này nàng đã đứng trước mặt hắn , nhìn vào đôi mắt chân thành ấy lòng nàng rung động mãnh liệt .
" Không tốt với nàng , thì ta tốt với ai "
" Ngốc " giọng nói trầm ấm nhưng lộ ra vẻ yêu chiều , sủng ái chỉ dành riêng cho một mình nàng.
" Thần , chàng thật tốt " nàng ôm hắn , chủ động tựa đầu vào ngực hắn .
" Y nhi , ta làm mọi chuyện tất cả vì nàng , ta nguyện ý.
" hắn vòng tay ôm eo nữ nhân mình yêu thương vào gần mình hơn .
Hai người gần sát bên nhau , không một kẻ nào có thể chen ngang , phá hoại tình cảm của hai người .
Tứ Y từ lúc giờ vẫn không lên tiếng , nhìn thấy hai người thân mật như vậy cũng đồng thức thời rút lui.
Các nàng biết cô gia sẽ tốt với tiểu thư nhà các nàng nhưng cũng không ngờ rằng lại tốt với trình độ này , các nàng càng thêm yên tâm .
Hai trái tim chung một nhịp đập , chung một hơi thở .
Không ai có thể chen chân vào , không ai có thể cắt đi nhân duyên ấy .
Nhưng liệu tình cảm này có thể đi tới đâu , khi sóng gió ập đến .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...