" Y nhi, nàng chuẩn bị xong chưa? " Nam Cung Hàn Thần trong bộ hỉ bào tân lang, ngày thường hắn đã yêu nghiệt đến không giống người phàm, hôm nay vận trên người bộ hỉ bào đỏ rực càng tôn lên sự tà mị, huyễn hoặc làm người ta si mê.
" Đã xong "
Cửa viện được mở ra, Hàn Nguyệt Băng Y đứng trước cửa phòng nhìn nam nhân y phục tân lang trước cửa, không thể chê bai nam nhân của nàng thật yêu nghiệt mà, nụ cười tươi xuất hiện trên môi nàng làm cho nam nhân ngoài cửa như bị đứng hình.
Nàng thật sự rất đẹp, nữ nhân này này là của hắn, nàng là nữ nhân của hắn trong lòng Nam Cung Hàn Thần kiêu gào, hắn muốn nói lớn cho thiên hạ biết Hàn Nguyệt Băng Y là nữ nhân của hắn, không ai có thể lấy nàng khỏi tay hắn, cũng chỉ có hắn mới xứng với nữ tử tài hoa tuyệt diễm như vậy.
" Y nhi, nàng thật đẹp " nắm bàn tay mềm mại không xương của nàng, có được nàng đời này còn mong gì thêm.
Hắn chỉ cần nàng, chỉ duy nhất một Hàn Nguyệt Băng Y.
" Chàng cũng rất mê hoặc " nụ cười trêu chọc của nàng làm cho hắn cũng vui vẻ theo.
" Đã đến giờ, chúng ta đi thôi " nắm tay nàng đi.
Chính tay hắn trùm khăn hỉ lên đầu cho nàng, lòng hắn giờ này hạnh phúc đến nhường nào.
" Nhất bái thiên địa "
" Nhị bái cao đường"
" Phu thê giao bái "
" Đưa vào động phòng "
Nghi thức xong, mọi người cũng nhanh chóng rời đi.
Trong phòng tân hôn của Tân lang và tân giai nhân, một màu đỏ rực khắp phòng toàn là chữ hỷ, hai người đồng thời nhìn nhau, uống xong rượu giao bôi, Hàn Thần nhìn Băng Y hai người cứ nhìn nhau trao cho nhau ánh mắt dịu dàng, nồng nàng, yêu thương.
" Y nhi, chúng ta cùng uống rượu hợp cẩn " Sau đêm nay nàng hoàn toàn thuộc về hắn, tuy hắn và nàng đã trở thành phu thê như hắn vẫn lo sợ nhưng hôm nay tất cả mọi người đều biết nàng là thê tử của Nam Cung Hàn Thần.
" Ân "
Nàng và nam nhân này bắt đầu từ hôm nay sẽ được buộc vào nhau.
Tay hai người đan vào nhau, uống rượu giao bôi chính thức thuộc về nhau, không ai chia cắt cũng không ai có thể chen chân vào.
" Y nhi , Y nhi! !.
.
nương tử , Y nhi từ hôm nay là nương tử của Nam Cung Hàn Thần, là nương tử của ta, hahahahahaha " nụ hôn rơi trên trán nàng, xuống hai mắt lung linh trong trẻo của nàng, đến đôi má đỏ hồng và cuối cùng dừng ở đôi môi đỏ mọng ấy.
Nụ hôn của hắn ngày càng sâu, ngày càng làm mạnh mẽ, ngày càng bá đạo hơn.
Nụ hôn của hắn mang theo tình yêu điên dại dâng hết cho nàng, yêu nàng là may mắn đời này hắn có được, có được nàng hắn lại càng may mắn, đời này hắn còn cầu gì đây.
Từng kiện y phục từ từ rơi xuống cho đến khi hai người không còn kiện y phục nào trên người, mình đã trần như nhộng.
" Y nhi, ta yêu nàng " nụ hôn của hắn rơi như thác trên thân thể nhỏ nhắn trắng ngọc của Hàn Nguyệt Băng Y, từng nụ hôn của hắn đều để lại trên người nàng.
" Thần, ta cũng vậy " nhìn nam nhân trên người nàng mang tình ý dạt dào nói lời yêu nàng, không cần hắn nói nàng cũng biết hắn yêu nàng.
Hắn hôn dọc từ vành tai của nàng xuống cổ, nụ hôn của Nam Cung Hàn Thần chỉ muốn lấy hết mật ngọt trên người Băng Y.
Theo bản năng Băng Y vòng qua ôm chặt cổ Nam Cung Hàn Thần, theo hướng Băng Y có thể nhìn thấy được thân thể của Nam Cung Hàn Thần tuy nhìn bề ngoài nam nhân này có chút gầy, nhưng không ai tưởng được thân thể bên trong lại là một cực phẩm vai rộng eo hẹp bụng sáu múi chuẩn hơn người mẫu thời hiện đại nữa.
Thật là một nam nhân cực phẩm trong cực phẩm, người này là nam nhân của nàng, nàng rất tự hào về nam nhân này.
" Nương tử, vĩnh kết đồng tâm, sinh tử mãi không rời, Y nhi được không? " giọng nói khàn khàn của hắn như ma chú làm say lòng nàng, đầu óc nàng giờ chỉ trống rỗng nên không cần suy nghĩ mà gật đầu.
" Đừng buông tay ta có được không? " tình yêu của hắn, đã sâu đến không còn kiểm soát được rồi.
" Ân! ! Kết tóc làm phu thê, vĩnh kết mãi không rời " đây là lời nàng hứa với hắn một khi nàng nhận định tuyệt sẽ không buông tay.
" Y nhi, ta yêu nàng "
! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
" Tiện nhân, tiện nhân, tại sao lại trở lại tiện nhân " Thủy Thiên Thanh như điên la hét trong phòng, tất cả đồ đều bị nàng đập đến không còn nhìn ra hình dạng.
Một tháng bỏ đi không tin tức, nam nhân đó lại một tháng không bước ra ngoài.
Nàng tưởng sự sủng ái của hắn với tiện nhân kia đã tận, nên hắn đuổi tiện nhân kia đi rồi.
Không ngờ, thật sự không thể ngờ, nàng ta lại trở lại còn thành thân với huynh ấy.
Tại sao, tao sao chứ !.
.
Nàng không cam tâm, nàng thật sự không cam tâm
Ánh mắt cay độc của Thủy Thiên Thanh ngày càng sâu, nội tâm ngày càng trở nên tàn nhẫn.
! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !.
.
Gần sáng, động tĩnh trong phòng mới yên tĩnh, trăng sáng đánh dấu cho đôi phu thê hạnh phúc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...