Tuyệt Sắc
áng sớm hôm nay, là ngày được nghỉ ngơi. Đặc biệt yên lặng khác với bình thường.
Ngay cả trong lúc ngủ mơ, đều không cảm giác được một tia tạp âm nào...
” Binh!” Một tiếng nổ, chấn động phòng ở, làm cho Phương Tý Thần từ trên giường nhảy dựng lên. Thanh âm lớn đến nỗi anh không biết đã xảy ra chuyện gì.
Thanh âm này hình như là truyền ra từ trong phòng cùa Phỉ...”Phỉ!!!” Cậu đang làm gì? Phương Tý Thần la to. Một bên chạy tới phòng của Phỉ.”Cậu đang làm gì?” Phương Tý Thần trừng lớn ánh mắt, thật sự là không thể tin được một màn trước mắt.
Muốn làm gì đây... người này đem nơi này thành phòng thí nghiệm sao?
Trên mặt đất nơi nơi đều là bình bình lọ lọ, mà cái người tên Phỉ kia, an vị trên mặt đất, đăm chiêu nhìn chất lỏng màu xanh.
“Ân... Không biết có hữu hiệu hay không. Tôi hẳn là đã khống chế được lượng dược liệu a.” Tiếp theo, cuối cùng hắn cũng đem ánh mắt chuyển đến trên người Phương Tý Thần.”Huh? Anh đến a?” Trong ánh mắt tràn ngập ý cười trào phúng.
A ~ không thể sinh khí... Phương Tý Thần trong lòng tự nói với mình.”Cậu thật quá phận... Cậu đang làm gì vậy a? Còn có mới sáng sớm đã làm phiền hàng xóm.!Làm như vậy là không đúng?” Vì cái gì... Ông trời lại đối với tôi như thế? Phái một cái sao chổi đến a!?
Cuộc sống luôn luôn đơn giản của Phương Tý Thần, bị con của hắn quậy đến thần kinh phân liệt. Từ khi hắn đến đây, cuộc sống của chính mình bị làm cho khẩn trương đi, thậm chí còn tiềm ẩn nguy cơ thật lớn.
“Anh đang tức giận...” Phỉ cũng không nhịn được mà hỏi. Đương nhiên rồi! Việc mà hắn đang làm, đương nhiên cũng không đáng lo. Bất quá hắn cũng không hiểu, vì cái gì Phương Tý Thần lại sinh khí như vậy. không phải là nổ một cái bình nhỏ, phát ra chút âm thanh nhỏ mà thôi! Có cái gì lớn lao đâu.
Đồ đáng ghét này, chính là nổ muốn động đất a!
Phỉ thu thập đồ vật này nọ bỏ vào trong túi, hướng cái nhìn có ý tứ về phía Phương Tý Thần.
Thuốc vừa tạo ra cần tìm người thử a!?
Phương Tý Thần bị ánh mắt kỳ lạ của Phỉ nhìn liền cảm thấy có điểm chột dạ, nhịn không được lui về sau từng bước.”Nhìn tôi như vậy để làm gì a?”
“Ha hả a... Không có việc gì. Anh có đói bụng không? Tôi đi mua đồ ăn cho anh!” Phỉ âm hiểm cười.
Ác ~ thật sự là trên trời rơi xuống trận mưa lông vũ a! Không nghĩ tới tiểu quỷ này cũng có lúc chăm sóc người khác.”Thật ngại, vậy làm phiền cậu!” Phương Tý Thần cảm động nói. Lại nhìn thấy giọng điệu tươi cười lạnh lùng của Phỉ.
Kết quả, bữa sáng ăn chính là đản bính.
“Ngươi đi đâu mua đản bính a?” Phương Tý Thần mặt nhăn mày nhíu, cổ hương vị này... là lạ a. Không thể nói rõ.
“Sao vậy? Không thể ăn sao?” chẳng lẽ thuốc làm thiếu vị gì?
“Không có, chính là cảm thấy... hương vị không giống bình thường.” Ăn thì cũng ngon! Chính là hương vị là lạ.
Phỉ thở dài nhẹ nhõm một hơi. Xem ra thuốc đã muốn thành công một nửa, kế tiếp, sẽ chờ xem hiệu quả.
Ân...”Tôi cảm thấy... Đầu choáng váng...” Phương Tý Thần thực cố gắng ăn xong đản bính, tùy tiện nói ra một câu. Anh cố gắng nhấc thân mình, nghĩ muốn đứng lên.
Không xong... là xảy ra chuyện gì?
“Không cần nghĩ, tôi đối với anh hạ dược.”Khuôn mặt Phỉ, hiện ra trước mặt anh. Thoạt nhìn rất không chân thật.”Chờ một chút anh sẽ hoàn toàn không có ý thức, tùy tiện tôi hỏi gì, ngươi cũng là ăn ngay nói thật.”
Này chính là... thứ thường hay xuất hiện trong tiểu thuyết” Thuốc nói thật”! Lần đầu tiên Phỉ làm thành công, hắn thật muốn biết uy lực của nó. Nếu như thành công, chính là thu được thật nhiều tiền a! Vì điểm ấy, hắn cảm thấy Phương Tý Thần hy sinh là đáng giá.
Đừng nói Phương Tý Thần , chỉ cần không phải hắn, thử nghiệm với ai đều không sao a!
Trong nháy mắt, ý thức của Phương Tý Thần càng ngày càng bạc nhược.
Cuối cùng liếc mắt một cái, chỉ nhìn thấy nụ cười gian của Phỉ...
Hoàn chương 5
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...