Phảng phất, đã có thể đoán được cuộc sống phía trước đầy bi thảm, rơi xuống trên người Phương Tý Thần.
Ai... Vì cái gì số mình hảo khổ a!?
“Anh có khỏe không? Tiền bối...?” Thanh âm đánh gãy suy nghĩ của Phương Tý Thần, giọng nói nhắc nhở bản thân anh đang ở công ty.
Thật đáng ghét a? Chính mình còn trẻ như vậy đã bị gọi là tiền bối.........
Bất quá không có biện pháp, tiểu muội vừa gọi ta là tiền bối là người mới vào gần đây, đối nàng mà nói, bất luận kẻ nào đều là tiền bối.
“Tôi không sao... Ân, cô muốn tìm tôi sao?” Không muốn nhưng cũng phải cười, càng tăng thêm vài phần phiền não. ngày thứ hai tốt đẹp này, không nên làm tâm trạng tốt đẹp của mình tan biến.
“Ân, ta... Đây là tài liệu dự án mới...” Nàng có chút ý tứ không tốt.”Quản lí nói hy vọng ngài có thể xem một chút... Còn có... thỉnh ngài chỉnh lí!” Nàng nhanh chóng nói câu công đạo cuối cùng, vội vàng chạy đi, biến mất ở chỗ rẽ.
Gì a?
Phương Tý Thần thật không hiểu tâm ý của tiểu hài nữ này, chỉ cảm thấy nàng đối với mình có thái độ là lạ, còn chưa hiểu được là chuyện gì.
Kỳ thật đây cũng không phải là lần đầu tiên, chính là Phương Tý Thần quá trì độn, chỉ cần có nữ sinh đối tốt với anh, anh liền không muốn làm rõ tình huống. Ai... không phải là đơn thuần, mà là ngốc?
Bất quá mà nói thẳng ra, lấy khuôn mặt làm nữ nhân khuynh đảo của Phương Tý Thần, hơn nữa một bộ dáng mê hoặc vô hại tươi cười, lại là người chính trực, sao lại không có nữ nhân chủ động có thiện ý thích anh! Hơn nữa về phần anh hơn người, việc làm ngày càng thuận lợi, lại nghe đồn hắn sẽ lên làm quản lí tiếp theo... Ai! Cũng khó trách bị nhiều người quấn lấy.
Hiện tại bản thân bị vùi vào một đống hồ sơ, tựa hồ đem không khí thoải mái hôm nay đánh bay đi mất. Bất quá, như vậy vận rủi cũng không buông tha anh a.
“Tý Thần! Có thể hay không a!? Tan tầm cùng nhau đi uống đi!” Đồng sự bước đến bên hỏi hắn.
“Không được, ” tưởng tượng về nhà sẽ gặp tiểu ác ma, nào có tâm tình đi uống rượu a!?”Các cậu tự mình đi đi! Tôi làm xong còn bận việc...” Vô lực mà từ chối, nhưng mà kỳ thật trong lòng anh cũng cần cồn an ủi.
“Nga ~~~” thật là đại sự.”Cậu có việc gì a? Không phài là hẹn với bạn gái đi?” Đồng nghiệp xúc động hỏi, ở trong này, ai cũng biết Phương Tý Thần là người cô đơn, chỉ có một mình, hẳn là không bận việc gì đi.
Lời này vừa nói ra, lập tức làm cho mọi người chú ý.
“Gì a!!! Cậu có bạn gái!? Sao lại không nói sớm???” “Xem đi! Tôi đã sớm biết ngươi có! Cậu nên thành thật thú nhận đi!”
Tiếng la bao phủ lời biện bạch mỏng manh của anh: “Các người hiểu lầm a ~~~~” thật là!!! Những người này... rốt cuộc các người đang nói gì a!? Tiểu quỷ chết tiệt! Đều là cậu hại tôi...
Lúc Phương Tý Thần còn không ngừng oán hận, mọi người đã sớm rút ra kết luận, khẳng định Phương Tý Thần đã kết giao một nữ nhân xinh đẹp, tất cả mọi người đang suy nghĩ.
“Tôi nói, các ngươi thật sự hiểu lầm!!!” Đôi khi, lời nói đáng giá ngàn vàng a..
Quan sát ánh mắt của mọi người, Phương Tý Thần nuốt tất cả những lời biện bạch muốn nói, anh cũng tin tưởng, từ nay về sau, anh cùng Phỉ không thể sống chung mái nhà.
Đáng chết! Anh muốn đem mọi khuất nhục hôm nay, đòi lại toàn bộ không phải, phải là đòi lại gấp bội trên người tên tiểu tử kia!
Hoàn chương 3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...