Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn


Phượng Cửu dựa vào thân cây, khoanh tay trước ngực nhìn mọi người đang kinh hoảng, thần sắc mang theo vài phần cổ quái.

Được rồi, nàng cảm thấy nhóm luyện đan sư này sợ sắp chết rồi.

Kỳ thật nếu như đổi thành người khác, có được tu vi Kim Đan, do dù chỉ tu linh lực không có chút sức chiến đấu nào, cũng không đến nỗi không biết làm sao như vậy, mà những người này vừa nghe tiếng sói tru đã cảm thấy bản thân sắp chết ở dưới nanh vuốt của bầy sói, ngay cả ý chí chiến đấu cũng không có thì làm sao có được năng lực chiến đấu đây?“ Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? À, đúng rồi, lên cây, mau lên cây!”Nhìn một đám người bọn họ vội vàng nhảy lên cây, nàng không khỏi nhếch miệng cười:” Sói ở nơi này rất nhiều con biết trèo cây.

” Vừa dứt lời, liền thấy một đám người bọn họ cứng lại, sững sờ ở nơi đó nhìn nhau không biết nói gì.


“À hú!”Tiếng sói tru truyền đến lần thứ hai, ở cách xa mười mét đã có mấy con sói xông ra, mỗi một con đều cao hơn một mét, da lông màu xám, miệng sói khẽ nhếch lộ ra nanh sói bén nhọn nhỏ giọt nước miếng, ánh mắt hung tàn thị huyết chằm chằm nhìn bọn họ.

“ Sói, sói tới!”Nhóm người luyện đan sư sắc mặt trắng nhợt, có người nắm chặt kiếm trong tay, có người lại không tự chủ được mà run rẩy.

Chiến đấu sao, bọn họ thân là luyện đan sư tôn quý vẫn luôn khinh thường loại chuyện thô bỉ như thế này, để cho bọ họ đối phó với một chút linh thú thấp hèn thực lực tu vi thấp thì có thể, nhưng đối phó với ác lang khát máu đáng sợ này, mới chỉ nhìn thôi bọn họ đã thấy kinh hãi, làm sao còn có sức lực mà đi chiến đấy?Nhìn mọi người dưới tàng cây sắc mặt trắng bệch, Phượng Cửu cười tủm tỉm:” Các vị luyện đan sư, tuy ta chỉ là một tên tạp dịch, nhưng tốt xấu gì cũng là tu sĩ Trúc Cơ nha, hơn nữa ta không biết luyện đan, chủ yếu tu võ kỹ chiến đấu, đối phó với chỗ sói này nhưng thực ra dư dả.

”Vừa nghe lời này, mọi người ngẩn ra, trong mắt hiện lên kinh hỉ nhìn về phía Phượng Cửu:” Thực sự?”“ Đương nhiên.

” Nàng giương cằm lên nói.

“ Vậy ngươi nhanh đem bầy sói đuổi đi!”Nghe vậy, Phượng Cửu cười hắc hắc:” Đuổi bẩy sói đi là chuyện đơn giàn, chẳng qua, sự tình làm không công thế này! ’Nghe vậy, mọi người nhìn nhau, nói:” Ngươi đuổi được bầy sói đi, chúng ta mỗi người tặng ngươi một lọ đan dược!”“ Đan dược? Không muốn không muốn.

”Nàng lắc lắc đầy:” Ta không cần đan dược.

” Đan dược nàng tự mình có, hà tất phải lấy của bọn họ? Huống chi, đan dược của bọn họ nàng chưa chắc đã để ý.


“ Không cần?” mọi người sửng sốt:” Chúng ta tặng đan dược cho ngươi ngươi lại không cần? Ngươi ngốc sao! Ngươi có biết đan dược của chúng ta có bao nhiêu trân quý hay không?” Quả nhiên chỉ là một tên tạp dịch, ngay cả đan dược cũng không cần vậy hắn muốn cái gì?“ Không cần đan dược, vậy ngươi muốn cái gì?” Một người kinh ngạc hỏi.

“ Vàng bạc châu báu, ngọc thạch bảo vật đều có thể, chỉ cần không phải mấy thứ đan dược linh tinh.

” Nàng cười, hỏi:” Những thứ ta nói đó, các ngươi có sao?”Mọi người vừa nghe, một đám thần sắc cổ quái:” Ngươi thực sự muốn vàng bạc châu báu?”“ Ừm.

” Nàng gật đầu đáp lời.

“ Vậy trước tiên ngươi đem bầy sói đuổi đi, xong việc chúng ta cho ngươi.


” Một tên luyện đan sư trong đó nói.

Nào biết, Phượng Cửu hắc hắc nở nụ cười:” Cái này không có việc gì, bầy sói kia còn chưa tới gần đây đâu! Ta cảm thấy ta vẫn nên nhận vàng bạc trâu báu gì đó trước rồi đuổi bầy sói đi sẽ tốt hơn chút, cứ như vậy, lá gan của ta sẽ lớn hơn một ít, liều mạng hơn một ít, không phải sao?“ Chỉ là tình huống trước mắt chúng ta lấy ra ở chỗ nào được bây giờ? Ở đây không tiện!”Nghe vậy, Phượng Cửu vẫy vẫy tay:” Không có gì là không tiện, các ngươi đều lên cây, ta tới thu từng người một.

” Nói rồi, khẽ nhón mũi chân nhảy đến trước mặt một người gần nhất.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận