Tuyệt Sắc Nữ Thần

- “ Đúng vậy, lại là tôi!”

- “ Tại sao anh lại ở đây?”

Yến Nhi gãi gãi đầu thắc mắc một cách khó hiểu. Trần Phong nhẹ nhàng bước tới nhưng những bước của hắn đi một cách điệu đà hoa lệ như đang múa bale vậy. Trần Phong áp sát Yến Nhi khiến nàng liền dùng hai tay giữ lấy thanh đỡ của cầu thang, nâng cằm nàng lên, hắn khẽ nói:

- “ Đương nhiên anh ở đây rồi, đây là nhà của anh cơ mà!”

- “ Nhà của anh? Vậy sao ta lại ở đây?

Trần Phong ồ một tiếng sau đó liền quay sang nhìn thằng Văn Huy ( Nhất Tinh) vẫn đang nhai ngồm ngoàm mấy đồ ăn vặt, tức giận lấy chiếc dép đang màng ném thẳng vào mặt, cười gượng gạo:

- “ Bạn hiền, mình hỏi bạn nhé vợ ở nhà chồng thì cần lý do không?”

Văn Huy nuốt nốt miếng bánh trong miệng, mồ hôi lạnh tuôn ra không ngừng sau gáy, từ khi theo ngài đến giờ, hễ ngài hạ giọng như này đảm bảo có thằng ass nở hoa. Văn Huy lắp bắp trả lời:

- “ Không cần.. không cần lý do lý trấu nào hết!”

Trần Phong khẽ nháy mắt sau đó lại tiếp tục nâng cằm Yến Nhi:


- “ Lý do em ở đây á, chỉ cần bốn từ: Em là vợ anh!”

- “ Ngươi nói bậy bạ, từ khi nào, chắc chắn ngươi đã giở trò dụ ta đến đây, nói ai sai ngươi làm việc này!”

- “ Chỉ hai từ thôi: your father!”

Yến Nhi nhẩm nhẩm một cách ngu ngơ, liền đỏ mặt quay sang hỏi hắn:

- “ Your father cái gì, ta không biết tiếng lào, ngươi nói tiếng người đi!”

Trần Phong rơi cái hàm xuống thẳng đất, giờ là thời nào còn không biết tiếng anh nữa, bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên, Văn Thi nhanh nhẹn mở cửa ra, một trung niên cực kỳ quen mặt bước vào vác theo một bịch hành lý quá cỡ.

Yến Nhi vừa nhìn thấy liền chạy nhanh xuống lao đến ôm lão trung niên sau đó liền chu mỏ chỉ vào Trần Phong:

- “ Cha, tên đó ức hiếp con!”

Trần Phong chửi thề mấy câu trong lòng, đậu phộng ta ức hiếp cô khi nào nhiều lắm ta mới chỉ ức cô chứ chưa có hiếp đâu nha. Ta mà hiếp thì phê bá cháy rồi còn đòi hỏi.

- “: Con rể à, ta mang một ít đặc sản của vùng Sa Pa lạnh lẽo cho con đây!”

Nói rồi lão lấy từ trong túi quần một bịch ni lông bốc mùi nồng nặc đưa lên trước mặt, còn Yến Nhi khuôn mặt ơ bơ phờ chưa hiểu mô tê chuyện gì.

Quán rượu Sau Hè,

Trần Phong nhấp nhấp ly rượu một cách chậm rãi, sau khi để bố vợ giải thích mọi việc cho lão bà thì hắn cũng đã kiếm cớ chạy ra ngoài, hắn lại chẳng muốn đôi co nhiều với phụ nữ làm gì, chỉ tổ mệt óc.

Hắn hiện tại đang vô cùng đau đầu vì thính giác của hắn liên tục tiếp thu những từ ngữ cực kỳ khó chịu, đập bàn mạnh một phát, khẽ quát:

- “ Đậu phộng nhà chúng mày, chúng mày diễn cảnh ân ái cũng phải vừa vừa phải phải thôi chứ, rên to thế bố ai chịu nổi!”

Thanh niên mặc comple xám quen thuộc bước ra với một chai rượu trên tay, liên tục lắc lắc cái tay cười nói:


- “ Anh em hôm nay đến nhận nhiệm vụ hay là lại đến lĩnh thưởng!”

- “ Ta đâu có ngày nào cũng đi săn mấy tên rảnh chó đấy đâu? À mà đồ đâu?”

Lời nói của hắn vừa dứt liền có một cô nương bước vào, trên người mặc bộ Âu phục cực kỳ lộng lẫy, thu hút vô số ánh nhìn của bao nhiêu người trong quán và hắn cũng không ngoại lệ, nhưng sự chú ý của hắn vừa chuyển dời sang vòng ba đõn đà của cô ta thì thần thức liền phát hiện một con số 8 nằm trong túi xách nhỏ nhỏ của cô ta.

- “ Còng số 8, cảnh sát?”

Từ khi hắn trùng sinh vào thân thể này có hai loại người hắn ghét nhất mà cô gái chính là loại người thứ hai – người của chính phủ. Lý do hắn ghét á? Đơn giản vì chính phủ ban hành bộ luật một chồng một vợ khiến hắn vô cùng đau óc.

Cô nàng bước tới ngồi bên cạnh hắn gọi một ly Gin lên, châm một điếu thuốc, dùng bờ môi đỏ mọng hút một hơi sâu, Trần Phong khẽ cười, cô gái này không biết hút sao còn cố hút làm gì cơ chứ. Cô gái khẽ hô khụ khụ, sau đó nốc nhanh ly Gin trên bàn, sau dó còn mạnh miệng gọi thêm ba ly nữa.

Thanh niên mặc comple xám đưa ba ly rượu cho cô gái cảnh sát sau đó bước đến đưa cho hắn một gói nhỏ nhỏ màu trắng. Hắn khẽ cười bóc bao ra bỏ vào ly của hắn:

- “ Cảm ơn chú nha! Mà thuốc này có cấm phát hành không? Tôi sợ bị công an bắt!”

Cô gái vừa nhìn thấy hành động của hắn mặt mày liền xị xuống một cách nghiêm trọng, nhận thấy một lão hán mặt mày dị hợm đang mời rượu mình, liền cao giọng chảnh chó:

- “ Xin lỗi tôi đã có người uống chung!”

Sau đó liền ôm lấy tay Trần Phong, một phút đê mê bỗng chợt tràn đến khiến hắn không ngờ được, tay mình đang nằm giữa hai quả ….

Lão hán trực tiếp ngồi xuống đưa một xấp tiền ra trước bàn:


- “ Đi theo anh, số tiền này sẽ là của em!”

Cô gái tức giận hừ lạnh một tiếng nắm lấy cốc rượu của hắn nuốt thẳng vào miệng, sau đó đung đưa bàn tay hắn:

- “ Anh à đi thôi!”

Dứt lời liền kéo hắn lên thẳng tầng hai, nhưng mới vừa khuất tầm nhìn của mọi người xung quanh liền kéo hắn vào một căn phòng trống dùng còng tay khóa tay hắn lại, mạnh miệng:

- “ Ngươi đã bị bắt vì nghi ngờ buôn chất cấm! Ngươi có thể chọn quyền im lặng hoặc mời luật sư nhưng những lời nói của ngươi sẽ là bằng chứng chống lại ngươi trước tòa! Ngươi có nhận tội không?”

Trần Phong đéo hiểu được chuyện gì đang xảy ra trong tâm trsi cô ta nhưng nhìn cô ta mặt mày đỏ ửng lên hắn liền cười gian:

- “ Tôi nhận tội, tôi đã vận chuyển thuốc cấm! Tôi vận chuyển..“

Trần Phong tiến đến khẽ nói vào tai của nữ cảnh sát mặt đỏ bừng đang quằn quại khó hiểu:

- “ Thuốc kích dục!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui