Tuyệt Sắc Nô Bộc

Ba ngày sau sáng sớm  một trận tiếng rên rỉ khó nhịn từ phòng ngủ của Paul Ruffram truyền ra.

” Ưm…… Không được……” Mang theo tiếng khóc nức nở, hai tay Paul Ruffram nhanh cầm lấy chăn giường,khóe miệng không khống chế được chảy nướt bọt, chỉ thấy hắn không ngừng vặn vẹo chiếc mông trắng noản nhưng không cách thoát khỏ tay ma vương.

Ma vương hướng tới cánh mông tuyết trắng kia cắn một ngụm,” bốp ” một tiếng, một cái tát đánh xuống,trên mông tròn mềm mại liền để lại một ấn ký đỏ tươi. Hắn bám riết không tha,đem một chuỗi trân châu lớn đẩy vào chỗ sâu trong thân thể Paul Ruffram.

” Hưm, rốt cục đều bỏ vào.” Ma vương hài lòng nhìn huyệt động phấn hồng cố hết sức đóng mở, chỗ hoa tâm mơ hồ có thể thấy được trân châu bóng loáng kia phản xạ sáng bóng, hắn lại dùng đầu ngón tay vào bên trong đẩy nhẹ, đưa tới Paul Ruffram lại nhịn không được một trận rên rỉ.

“Bảo bối, đại ca Ancicen của ngươi vừa mới lập gia đình. Đây là lễ vật ta muốn tặng chị dâu của ngươi. Ngoan,nhớ mang theo nó.Anh trai của ngươi đã ở trong đại điện chờ.” Ma vương mỉm cười, tay chân lanh lẹ cầm lấy một bộ y phục quăng lên người trần như nhộng của Paul Ruffram,sau đó liền kéo thân thể suy yếu kia ra khỏi phòng ngủ.

Đi ra khỏi phòng Paul Ruffram vịn lên vách tường, khó khăn đi từng bước một. Mỗi khi di động một chút,trân châu trong cơ thể hắn sẽ rất không thành thật ở dũng đạo vận động. Trân châu cực lớn áp làm cho hắn nhịn không được từng trận  run rẩy.

” Nhanh lên đi. Ngươi không phải rất muốn nhìn thấy người thân của mình sao?” Ma vương nheo mắt đắc ý nhìn tiểu tử  đáng thương thở hổn hển đi theo phía sau hắn.

Mắt thấy đại điện cách đó không xa, hai chân Paul Ruffram mềm nhũn, liền quỳ xuống trước sàn nhà:” Bệ hạ…… Lấy…… Lấy ra…… Được không?”

Ma vương đang cầm khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Paul Ruffram,đầu ngón tay nhẹ nhàng ma xát đôi môi kiều diễm ướt át, dùng giọng khàn khàn bao hàm dục vọng nói:”Tiểu miêu khêu gợi, muốn lấy ra sao……”


“Ta cái gì đều nguyện ý…… Không cần…… để  các anh trai nhìn thấy cái dạng này của ta……” Paul Rufframđưa  hai tay che khuôn mặt, nước mắt tuôn rơi theo khe hở chảy xuống dưới.

Ma vương thương tiếc hôn nhẹ lên nước mắt Paul Ruffram, nhân từ  ôm Paul Ruffram đang đứng không vững vào bên cạnh đại điện.Tiểu tử đáng yêu kia, ánh mắt gợi cảm ướt át, mỗi lần đều làm hắn nhịn không được muốn chọc cho hắn khóc. Paul Ruffram của ta, cảm giác trêu cợt ngươi thật sự là rất thú vị.

Đang là thời gian nghỉ ngơi, đầu Paul Ruffram liền cảm thấy trống rỗng. Dựa vào mặt trên vách tường bên cạnh đại điện,cư nhiên là một tấm  thủy *** thật lớn. Hai anh trai của hắn đang nghiêm chỉnh ngồi trên ghế lớn. Paul Ruffram kinh hãi, vặn vẹo thân thể, muốn tránh thoát trong ngực ma vương nhảy xuống.

Ma vương đưa hắn phóng tới bàn ăn,cởi quần hắn, bốp bốp đánh mấy cái tát:”Không được lộn xộn. Từ trong đại điện nhìn ra đây chỉ là một cái gương thường.”Khi nói chuyện hắn còn vỗ vào hai mông Paul Ruffram,vươn đầu lưỡi liếm lên tiểu huyệt của hắn:” Ngoan, đem chuỗi hạt kia nhả ra ngoài”

Chỉ thấy hạt châu mượt mà kia, từ theo tiếng rên rỉ rất nhỏ của Paul Ruffram lộ ra. Ma vương kéo Paul Ruffram về phía mình,khuấy động phân thân đứng thẳng của hắn, trêu tức nói:” Có thoải mái như vậy không? Nhìn vật nhỏ *** đãng của ngươi kìa, đã nhanh áp lên bụng.”

Hắn mạnh mẽ kéo hạt châu trong cơ thể Paul Ruffram lập tức lôi ra,hài lòng nghe một âm thanh mãnh liệt kích thích la lên. Lập tức liền đem chính mình thật lớn đút vào vào chổ hư không trong cơ thể Paul Ruffram.

Ma vương bế Paul Ruffram lên, thân thể hai người còn chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ, ôm hắn tới trước mặt gương,để cho hai chân hắn mở ra, chính mình từ  sau lưng mãnh liệt đâm vào:” Xem, anh trai của ngươi đang ở cách vách trước gương sửa sang lại nhung trang.Làm ở trước mặt bọn họ có phải đặc biệt có cảm giác hay không?” Paul Ruffram khóc kêu lắc  đầu, vô lực để ma vương đùa nghịch. Thẳng đến ma vương đem dịch thể chính mình phun ra ở trong cơ thể hắn.

” Tốt lắm. Ngươi ngay tại nơi này nghỉ ngơi một chút đi. Chờ một chút, ta sẽ dẫn ca ca của ngươi đến bên này gặp ngươi.” Ma vương sửa sang lại quần áo chính mình, lấy tay sờ vào phân thân không được bắn phóng,ra lệnh nói:” Không có sự cho phép của ta, không được hoàn chuyển đi ra. Nếu dám không nghe lời ngươi sẽ biết hậu quả như thế nào!” Nói xong liền quay đầu đi.


Ngã xuống đất Paul Ruffram nhìn cửa lớn đóng lại, nhịn không được khóc lớn lên.Vì sao hắn phải đối với ta như vậy? Vì sao bị ngược đãi như vậy nhưng cơ thể của hắn vẫn có phản ứng? Hắn thật là thấp hèn như vậy sao? Paul Ruffram nhìn mặt tường thủy *** kia, ma vương đã đi vào đại điện. Không! Hiện tại không phải lúc để khóc!

Paul Ruffram lau nước mắt trên mặt, khó khăn đứng lên đem quần áo chính mình mặc chỉnh tề. Tựa vào cái bàn bên cạnh từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, ôm ngực, hết sức bình ổn hô hấp bối rối chính mình. Paul Ruffram nhanh chóng trấn định xuống, không được khóc! Nhất định không thể làm cho các anh trai phát giác vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Nửa giờ sau, ma vương cùng hai anh trai của hắn đi vào đại điện cách vách. Paul Ruffram đứng thẳng ở đại sảnh cách đó không xa, sắc mặt ửng đỏ, vẻ mặt phức tạp nhìn hai anh trai hắn đã lâu không gặp.Nửa kích động nửa đau buồn. Nửa là vui sướng, nửa là lo lắng. Màu xanh biếc trong ánh mắt tràn ngập một tầng mờ mịt. Hắn mở miệng nghẹn ngào gọi một tiếng

“Anh……”, liền nói không nên lời một câu.

Thấy dáng vẻ Paul Ruffram,thân là anh hai Paul Rad không khỏi một trận đau lòng. Em trai bảo bối của hắn từ nhỏ sống an nhàn sung sướng,anh trai bất đắc dĩ đưa hắn vào Huyết Mệnh Thành, cũng không biết hắn rốt cuộc là bị ủy khuất và thống khổ như thế nào. Tuy rằng sớm có nghe phong phanh Paul Ruffram cùng ma vương ký kết khế ước làm nô bộc ấm giường cho hắn, nhưng mà Paul Rad luôn hy vọng có may mắn, hy vọng đều hắn nghe chỉ là tin đồn mà thôi. Em trai hắn long tự trọng rất cao tuyệt không dễ khuất phục như thế. Mà đại ca Ancient chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái,sau đó mặt như cũ không chút thay đổi đi theo phía sau ma vương.

Ma vương đi đến bên người Paul Ruffram,vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:” Ancient, nhà các ngươi dạy  Paul Ruffram thật ngoan, từ sau khi hắn đi vào tòa thành làm cho ta tăng không ít niềm vui.” Hắn đưa tay hình như  có ý giống như vô tình xẹt qua trước ngực Paul Ruffram, cách quần áo lướt qua chiếc vòng bấm ở nhũ tiêm Paul Ruffram.Hài lòng nhìn gương mặt nhỏ nhắn xuất hiện một tầng đỏ ửng.

Ma vương nhẹ nhàng cười cười:” Huynh đệ các ngươi mấy người khó được gặp mặt, nhất định có rất nhiều lời muốn nói. Ta sẽ không phiền các ngươi. Paul Ruffram, hãy tiếp đón hai anh trai các người thật tốt.”


Ma vương lại đưa lưng về phía hai người bọn họ, ôm Paul Ruffram vào trong ngực thân thiết vỗ vỗ lưng hắn, ở bên tai hắn thấp giọng nói:” Đã mềm đến rớt sao? Không biết bảo bối ngươi chịu khổ sở như vậy. Buổi tối hôm nay ta sẽ bồi thường ngươi nha.” Dứt lời  khẽ hôn trên mặt tiểu mỹ nhân  một cái sau đó xoay người rời đi.

Trong cung điện rộng lớn chỉ còn lại có ba anh em Paul Ruffram. Một trận yên lặng……

Paul Rad đánh vỡ trầm mặc, chỉ thấy hắn đi đến bên người Paul Ruffram trìu mến sờ sờ đầu của Paul Ruffram:

” Tiểu bảo bối…… Ở trong này chịu không ít khổ nha……”

Paul Ruffram chỉ cảm thấy mũi đau xót, hắn cố nén nước mắt mỉm cười nói:” Không, không có……”

“Đứa bé này……” Paul Rad nhẹ nhàng ôm Paul Ruffram vào trong ngực:” Đều là anh trai vô dụng. Bảo vệ không được em……” Paul Ruffram lẳng lặng rúc vào trong ngực Paul Rad, nhanh cắn môi,một chữ cũng nói không nên lời. Hắn sợ nhất mở miệng nước mắt sẽ không chịu khống chế chảy xuống.

“Tốt lắm, Paul Rad, chúng ta không còn nhiều thời gian cần phải đi……” Ancient than nhẹ một tiếng, vỗ vỗ bả vai Paul Rad.

” Anh hai…… Các ngươi nhanh như vậy rời khỏi sao?” Paul Ruffram xoa xoa nước mắt khóe mắt, rốt cục có thể nói ra.

“Xem ra những người đó nói đều là thật sự. Chúng ta không nhanh đi, chẳng lẽ ở lại chỗ này bị người ta nhạo báng sao?” Ancient lạnh như băng nói.

” Sỉ nhục…… Cười?” Paul Ruffram há miệng thở dốc, giật mình nhìn Ancient.


“Ancient! Đã bảo là không nói!” Paul Rad cau mày.

Paul Ruffram nhìn nhìn sắc mặt âm trầm của Ancient, lại nhìn nhìn vẻ mặt khó xử của Paul Rad, cúi đầu:” Là em làm cho gia tộc hổ thẹn sao?”

” Hừ! Ngươi còn có mặt mũi nói.Trong Huyết Mệnh thành, ai chẳng nói em là nam sủng của ma vương?!” Ancient rốt cục nhịn không được bạo phát. Đến Huyết Mệnh Thành dọc theo đường đi này, hắn nghe rất nhiều chuyện liên quan đến Paul Ruffram,làm cho hắn nghẹn cả bụng.

Anh vẫn là trách cứ em! Em thật mất hết mặt mũi! Paul Ruffram khổ sở ôm chặt đầu mình, cảm giác thiên toàn địa chuyển.

” Ancient, Paul Ruffram là vì ai mới đến nơi này chịu tội? Được lắm, hắn đã thật không tốt bị…. Anh có thể nói ít vài câu không.” Paul Rad chạy nhanh đi phía trước vịn bả vai của Paul Ruffram.

” Chịu tội? Ta xem nó hưởng thụ thật sự nha. Nếu không tại sao hằng đêm ở trên giường rên rỉ nha?” Ancient kéo Paul Rad lại bên người, bỏ lại một câu ” Paul Ruffram ngươi có biết liêm sĩ hay không!”, liền hướng đại môn đi đến.

” Ancient! Anh hai!” Paul Rad bị Ancient túm giãy không được, liền quay đầu lại khó xử nhìn Paul Ruffram lớn tiếng nói:” Tiểu bảo bối,phải tự chăm sóc chính mình. Em chờ, anh…… sẽ nghĩ biện pháp đưa em đi.”

Đại môn Rầm một tiếng, thân ảnh Ancient và Paul Rad liền biến mất ở ngoài cửa. Paul Ruffram kinh ngạc nhìn cửa lớn,như tượng điêu khắc đứng hồi lâu,sau đó chậm rãi quỳ trên sàn nhà, ngón tay kháp chặt vào nhau, trên mặt cười như không cười, giống như khóc cũng phải  khóc:” Ta hưởng thụ thật sự  sao? Ha ha, ha ha ha ha……”

Tiếng cười bi thương không ngừng vang vọng ở trong đại sảnh trống rỗng ……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui