Trời ạ, chọc vào ai không chọc lại có thể chọc vào Sở vương, Sở vương này chính là sát tinh nổi danh, ngay cả bệ hạ cũng cho hắn ba phần mặt mũi.
Hiện giờ Linh Tê mặc y phục của hắn, nếu hắn chủ động giúp đỡ thì tốt, nếu Linh Tê va gây chuyện với hắn...!Trời ạ, Mặc Nguyên Chính cũng không dám nghĩ tiếp.
“Nhanh...!Nhanh lên...! Hồi phủ… Hồi phủ...” Mặc Nguyên Chính nói một cách hữu khí vô lực.
Ngược lại Mặc Linh Tê cảm thấy kỳ quái, không phải chỉ có một bộ y phục, sao lại doạ khiến cho phụ thân này sốc vậy? Sở vương? Chẳng lẽ đại soái ca kia thật sự là Vương gia? Mình vừa rồi thuận miệng nói bậy! Đâu quản hắn là ai, dù sao để không phải đi đến gia miếu mới là tốt nhất!
Cuối cùng sự việc này cũng kết thúc.
Trong quán trà không xa, một nam một nữ ngồi đối diện nhau.
“Hoàng huynh, huynh có thấy không, nữ nhân kia thật lợi hại, đen cũng có thể nói thành trắng.” Nữ tử mặc một thân trang phục cưỡi ngựa màu đỏ, thoạt nhìn tư thế oai hùng hiên ngang, chính là Thất công chúa Bắc Cung Như Nguyệt của Bắc Lăng quốc, mà nam tử đối diện chính là nhị hoàng tử Bắc Cung Liệt của Bắc Lăng.
Bắc Cung Liệt mặc một thân cẩm bào màu xanh, thoạt nhìn khiêm tốn một chút.
“Một cô nương xấu xí mà thôi, xem tình huống có lẽ hôn sự của Thái tử đã được huỷ bỏ, muội có thể yên tâm.” Bắc Cung Liệt nhìn bóng lưng Mặc Linh Tê khẽ nhíu mày như có điều suy nghĩ.
Bắc Cung Như Nguyệt nâng cằm lên, vẻ mặt khinh thường: “Bổn công chúa chưa bao giờ để nàng vào mắt.”
Trải qua một buổi sáng giày vò, cuối cùng Mặc Linh Tê cũng trở lại Linh Tê viện của mình.
Mặc Linh Tê đứng ở giữa sân, tuy rằng có ký ức của nguyên chủ nhưng vẫn bị tình cảnh thảm đạm này doạ sợ...
Điều này cũng...!Thật hoang vắng...!Trong viện chỉ có ba gian phòng, một gian phòng ngủ chính, một gian dành cho hạ nhân, một gian chứa đồ đạc linh tinh.
Không có đến một phòng bếp nhỏ, cỏ dại trong sân mọc um tùm, lối đi có lẽ do người giẫm lên mà thành.
Mặc Linh Tê đẩy cửa tiến vào phòng, ngoại trừ một cái bàn tròn, một cái giường, một cái bàn trang điểm còn có một cái tủ, hơn nữa mỗi một thứ đều có cảm giác lung lay sắp đổ, chăn đệm trên giường đều là vải thô trắng, cũng may coi như sạch sẽ.
Cửa ra vào và cửa sổ đều vang lên tiếng kẽo kẹt, cả phủ viện rộng lớn nhưng lại để Đại tiểu thư ở một nơi không tốt bằng nơi của một nha đầu nhất đẳng.
Mặc Linh Tê cười khổ ngồi xuống, muốn rót cho mình một ly nước trước, nhưng ai biết khi nàng cầm lấy bình nước, ba một tiếng, chuôi ấm đun nước bị gãy, bình sứ rơi trên mặt đất vỡ toang.
Khóe miệng Mặc Linh Tê giật giật, nàng thật xui xẻo, đến cả cái bình cũng đối nghịch với nàng.
Dù thế nào đi nữa, phải tự lo liệu cho mình trước.
Mặc Linh Tê đi một vòng lớn trong viện, ngoại trừ một cái giếng có thể cho nước uống ra, không còn thứ gì có thể cho vào miệng nữa.
Cũng may trên người nàng còn có ngân phiếu năm trăm lượng hôm nay 'cướp bóc' được, Mặc Linh Tê vốn định thay y phục rồi giặt sạch, sau đó đi ra ngoài ăn một bữa ngon.
Nhưng nàng thật sự quá mệt mỏi, chỉ có lấy nước tắm rửa đã làm cho nàng mệt mỏi kiệt sức, nha đầu chết tên Tử Lan kia cũng không biết chạy đi đâu, Mặc Linh Tê chỉ có thể tự mình làm.
Đợi sắp xếp mọi thứ thập thỏa đáng, nàng liền đâm đầu ngã xuống giường ngủ thiếp đi.
Trong giấc ngủ, thần thức Mặc Linh Tê liền tiến vào không gian y tế bốn chiều.
Không gian y tế được thắp sáng bằng ánh đèn đỏ cho thấy các loại độc.
Mặc Linh Tê ngây ngẩn cả người, nàng không tiếp xúc với bệnh nhân hay chất độc, vậy mà không gian y tế kia nhắc nhở, chỉ có thể là bản thân nàng trúng độc.
Vèo vèo, không gian y tế nhanh chóng đưa ra số liệu phân tích độc dược.
“Thuốc độc mãn tính “bán phù dung”, thời gian trúng độc là hơn mười năm, độc tố sẽ không gây tử vong, chỉ theo thời gian tăng trưởng làm cho người nhiễm độc phát triển ban đỏ, đầu tiên là màu đỏ nhạt dần dần trở nên sâu đậm hơn, ban đỏ dần dần mở rộng.
Thuốc giải độc: thuốc độc phương cổ, có thuốc giải.”
Mặc Linh Tê hiểu, thì ra mình xấu không phải do vết bớt mà là bị người khác hạ độc, hơn nữa còn hạ mười năm, thế nhưng còn may mắn là có thể giải, Mặc Linh Tê dùng thần thức lấy Cửu Tinh Châm, ngoài ý muốn khi nàng phát hiện chỉ có tám chiếc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...