Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Bọn họ vốn cho rằng nữ nhân này là tiểu tam, không ngờ sự thật là thế này, mà nam nhân bọn họ cho là trọng tình trọng nghĩa, thật ra là người âm hiểm ngoan độc, vì mục đích của mình mà không tiếc hủy hoại một đôi uyên ương....

"Cha!"

Thân thể Hạ Lộ Lộ run lên, kinh hô một tiếng, đây không phải là sự thật, cha ưu tú như vậy, muốn dạng nữ nhân gì mà không có, tại sao phải tính kế người khác chỉ vì có được nữ nhân này?

Nhưng thời điểm nàng quay đầu lại, liền nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Hạ Minh.

Lúc này, hắn tức đến run người, sắc mặt xanh mét, phẫn nộ quát: "Vân La, đừng quên ngươi đã đáp ứng ta!"

Xôn xao!

Mọi người lại bàn luận ầm ĩ.

Hắn nói lời này cũng tương đương thừa nhận hành động của mình, không ngờ gia chủ Hạ gia lại vô sỉ, âm hiểm như thế!

"Nguyệt Nhi", Vân La quay đầu nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, lo lắng nói, "Cha ngươi, hắn..."


"Hắn không sao." Mộ Như Nguyệt lắc lắc đầu, nói.

Vừa rồi, Vô Trần đã nói với nàng, người của hắn đã tìm được chỗ cha bị nhốt, sẽ nhanh chóng cứu hắn ra, còn nàng đến đây ngăn cản hôn lễ này.

"Không sao thì tốt rồi."

Vân La thở phào nhẹ nhõm, biết Mộ Nguyên sẽ không gặp nguy hiểm, nàng quay đầu nhìn Hạ Minh: "Ta không đáp ứng ngươi bất cứ điều gì, là người dùng tính mạng hắn uy hiếp ta, đáng tiếc, mưu kế của ngươi nhất định không thực hiện được..."

Hạ Minh cười điên cuồng: "Vân La, ngươi cho rằng các ngươi có thể rời đi sao? Hiện tại ngươi chỉ là một phế vật mà thôi, muốn rời khỏi Hạ gia? Không chỉ là ngươi, ngay cả con gái ngươi cũng không thể rời khỏi nơi này!"

"Phế vật?" Mộ Như Nguyệt khẽ cau mày, quay đầu nhìn Vân La.

Lúc đầu nàng không để ý, hiện tại lại phát hiện, đan điền của Vân La bị tổn hại, không thể ngưng tụ nguyên khí.

"Mẹ, ăn đan dược này vào."


Nàng vung tay lên, ném một viên đan dược cho Vân La.

Vân La sửng sốt, dứt khoát ăn đan dược vào, giờ phút này, nàng rõ ràng cảm nhận được đan điền dần dần khôi phục lại như cũ.

Cảm giác bất ngờ xảy ra khiến Vân La ngây ngẩn, không dám tin nhìn Mộ Như Nguyệt, biểu tình như gặp quỷ: "Đan điền của ta đã khôi phục?"

Này... cũng quá biến thái đi!

"Cái gì?" Hạ Minh ngẩn ra, lẩm bẩm: "Đan điền đã khôi phục? Làm sao có thể?"

Nhưng mà, sự thật bày ra trước mắt, hắn không thể không tin....

"Đan dược!" Tử Dự nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt, hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt thèm nhỏ dãi nói: "Vị tiểu thư này, không biết ngươi còn đan dược không? Ta muốn mua đan dược của ngươi!"

Mộ Như Nguyệt nhíu mày, lạnh lùng nhìn Tử Dự: "Xin lỗi, ta không bán đan dược."

"Ngươi không bán?" Tử Dự biến sắc, "Ngươi biết ta là ai không? Ta là người Tử gia, ngươi dám cự tuyệt ta, không sợ đắc tội Tử gia sao? Đến lúc đó, không ai bảo hộ được ngươi!"

Ở Tử gia, Tử Dự chỉ là một hạ nhân quét rác, không có tư cách nhìn thấy những người phía trên, hơn nữa Dạ Vô Trần chỉ mới trở về Tử gia không lâu, cho nên lúc này, dù Tử Dự nhìn thấy nam nhân đứng bên cạnh Mộ Như Nguyệt, hắn cũng không biết đó là thiếu chủ Tử gia...

"Tiểu thư", Tử Dự đắc ý hất cằm, nói: "Chỉ cần ngươi bán đan dược cho ta, ta có thể cam đoan từ nay về sau, ngươi chính là minh hữu của Tử gia, không ai dám khi dễ ngươi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui