Năm đó, trước khi môn chủ qua đời đã giao đan thư lại cho hắn, chẳng may bị một đệ tử của môn chủ nhìn thấy, sau đó người kia bức hắn ra khỏi môn phái, còn vì muốn chiếm lấy đan thư mà không ngừng đuổi giết hắn.
Đối với hắn mà nói, đan thư là củ khoai lang nóng bỏng tay, nếu không phải môn chủ gửi gắm cho hắn trước lúc lâm chung thì hắn đã sớm vứt đi rồi, cuối cùng còn liên lụy cháu gái mất mạng...
Nếu sớm biết như vậy, dù phải vứt bỏ đan thư, hắn cũng sẽ không liên lụy nàng...
"Gia gia..." Mộ Hạo Thiên khẽ nhấp môi, nhất thời không biết nên mở miệng thế nào...
"Tuy sức khỏe của hắn đã bình phục nhưng vẫn cần nghỉ ngơi một thời gian", Mộ Như Nguyệt nhìn Mộ Hạo Thiên, nói: "Chúng ta đi thôi."
"Được." Mộ Hạo Thiên khẽ gật đầu, hơi cúi đầu xuống, nắm tay bất giác thả lỏng....
Trong sân, nữ tử dừng chân, đứng đưa lưng về phía thiếu niên phía sau, ngẩng đầu lên, thanh âm nhỏ nhẹ nói: "Hạo Thiên, ngươi còn chưa nói cho ta biết nguyên nhân chân chính mà ngươi muốn ta phá hủy hôn lễ bọn họ..."
Mộ Hạo Thiên ngẩn ra, khẽ nhấp nhấp môi, chăm chú nhìn nữ tử trước mặt, ánh mắt có chút phức tạp: "Nếu tỷ tỷ thật sự bị nữ nhân kia hại chết, vậy... ta nhất định sẽ đối địch với nàng, tới lúc đó, ta cũng không muốn đối đầu với Thẩm đại ca, tuy tỷ tỷ không yêu hắn, nhưng hắn vẫn luôn chiếu cố Mộ gia, mấy năm nay Mộ gia nhiều lần thoát khỏi nguy cơ cũng có công lao của Thẩm đại ca..."
"Huống chi", Mộ Hạo Thiên dừng một chút, nói tiếp, "Ta không thích Sở Vận lợi dụng cái chết của tỷ tỷ để có được Thẩm đại ca..."
Cho nên, hắn tuyệt đối không thể để bọn họ ở bên nhau!
"Tốt", Mộ Như Nguyệt nhếch môi nói, "Chờ đến ngày bọn họ kết hôn, ta sẽ đi cùng ngươi..."
Không phải vì để phá hỏng hôn lễ của bọn họ, mà là để bảo hộ thiếu niên này...
"Thiếu gia, việc lớn không tốt!"
Đột nhiên, một người vội vã từ bên ngoài chạy vào, thở hổn hển nói: "Thiếu gia, đám danh môn chính phái đó lại phái người tới..."
Sắc mặt Mộ Hạo Thiên hơi đổi: "Tiêu tỷ tỷ, ngươi trốn trước đi, ta đi ứng phó với những người đó."
"Không cần", Mộ Như Nguyệt lắc đầu nói, "Nếu ta đã đáp ứng nàng sẽ bảo hộ Mộ gia, tất nhiên sẽ không làm con rùa đen rụt đầu, đi thôi, chúng ta lập tức đi xem."
Dứt lời, nàng nhanh chóng đi về phía tiền viện.
Mộ Hạo Thiên hơi sửng sốt, muốn ngăn cản nàng, nhưng thân ảnh kia đã nhanh chóng đi mất....
Tiền viện, một đám người chặn ngoài cửa, một lão giả trong đó vừa ngẩng đầu nhìn phía trước, bỗng dưng biến sắc, vẻ mặt như gặp quỷ, sợ hãi la lên: "Mộ... Mộ Như Nguyệt?"
Không có khả năng!
Nữ nhân này hẳn là đã chết, tại sao có thể xuất hiện ở đây?
Có lẽ vì nghe thấy lời lão giả nói, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, thời điểm nhìn thấy khuôn mặt nàng, tim bọn họ bất giác run lên...
Rõ ràng nàng đã chết từ hai năm trước, chẳng lẽ xác chết đã hỏa táng cũng có thể vùng dậy sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây?
Đây... chẳng lẽ gặp quỷ?
Trung Hoa có rất nhiều người tin thuyết vô thần, khoa học kỹ thuật hiện đại đã chứng minh không có ma quỷ tồn tại, nhưng ở đây đều là võ giả ẩn cư, sống tách biệt với thế giới bên ngoài, cho nên khó tránh khỏi bị hoảng sợ khi nhìn thấy khuôn mặt này...
Về phương diện đoạt xác trọng sinh thì tuyệt đối không có ai nghĩ tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...