Trong hội trường tỷ thí đan dược, đông đảo đệ tử đến dự thi đã có mặt từ sớm, lúc này, cả hội trường lặng ngắt như tờ, mọi ánh mắt đều tập trung về phía ngoài cửa...
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Mộ Như Nguyệt chậm rãi đi vào, thời khắc này, mọi người đều nín thở nhìn nàng, không thể dời mắt.
Mọi người ở đây đều biết về sự kiện tiệc tối hôm trước, dĩ nhiên cũng biết ước định ngày đó, có điều, hộ pháp Đan Môn đã nói nàng không có thiên phú luyện đan cho nên nàng tuyệt đối sẽ không giành được vị trí quán quân trận đấu này!
Nhưng nữ nhân này quá kiêu ngạo, can đảm đáp ứng lời ước chiến của Tô Sương, không phải chuyện này khiến những người khác chế giễu sao?
Xuyên Cốc lạnh lùng nhìn Mộ Như Nguyệt, nhàn nhạt nói: "Các thí sinh đã đến đông đủ, kế tiếp chúng ta sẽ bắt đầu thi đấu, trận đầu là thi hiểu biết về các loại dược liệu, ta sẽ phát cho mỗi người một gốc dược liệu khô héo, các ngươi phải dùng toàn lực cứu sống nó, cho dù không thể cứu sống thì trong vòng nửa canh giờ cũng không được để dược liệu chết héo."
Nếu như nói cứu sống dược liệu khô héo, rất nhiều người không thể làm được, nhưng nếu chỉ hạn chế trong vòng nửa canh giờ thì không khó lắm...
Xuyên Cốc vừa dứt lời, lập tức có người phát dược liệu đến tay thí sinh.
Nhìn mấy người lộ vẻ mặt khó xử kia, trong mắt Xuyên Cốc xẹt qua một tia sáng, âm thầm đánh giá mọi người...
"Hừ!"
Tô Sương hừ lạnh nhìn Mộ Như Nguyệt, nở nụ cười trào phúng.
Đối với người khác, đây là chuyện khó nhưng đối với nàng thì chẳng là gì...
Xuyên Cốc đột nhiên đứng dậy, hô hấp căng thẳng, kích động nhìn chằm chằm Tô Sương.
"Lấy khí dưỡng dược, là phương pháp lấy khí dưỡng dược trong truyền thuyết!"
Nếu có thể thu Tô Sương vào Đan Môn, Liệu Lượng trưởng lão và Vô Âm trưởng lão nhất định sẽ trọng dụng hắn, nói không chừng còn có thể thăng chức...
Nghe vậy, mọi người cũng vội vàng quay đầu nhìn về phía Tô Sương. Dưới cỗ lực lượng ôn hòa trong tay nàng, dược liệu khô héo dần dần phát ra ánh sáng lóa mắt...
Tô Sương tươi cười càng thêm đắc ý, tổ tiên nàng vô tình có được phương pháp lấy khí dưỡng dược này, nàng cũng học được một chút da lông, không ngờ bây giờ lại phát huy tác dụng....
Nhìn đi, những người đó đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn nàng, loại vinh quang này, những người khác không thể có được....
Nghĩ đến đây, nàng nhịn không được quay đầu nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, nhưng sau khi thấy hành động của Mộ Như Nguyệt, nụ cười của nàng cứng đờ.
"Lấy khí dưỡng dược, ngươi cũng biết phương pháp này?"
Đúng rồi, cách đây không lâu, quyển sách dạy phương pháp lấy khí dưỡng dược kia bị mất tích, có thể là nữ nhân này trộm đi hay không?
"Là ngươi, nhất định là ngươi!"
Tô Sương phẫn nộ, xanh mặt nói: "Tiện nhân, là ngươi trộm quyển sách lấy khí dưỡng dược của Tô gia, ngươi tên ăn trộm này!"
Mọi người lập tức tập trung nhìn Mộ Như Nguyệt, ánh mắt tràn ngập khinh bỉ.
Xuyên Cốc nhíu mày, lạnh lùng nhìn dung nhan tuyệt mỹ kia.
Xem ra quyết định của hắn là đúng, một tên ăn trộm tuyệt đối không có tư cách gia nhập Đan Môn, nếu không, còn không biết sẽ gây tai họa gì...
Tô Sương thấy Mộ Như Nguyệt không để ý đến mình, mất đi lý trí nhào tới, phẫn nộ hét lên: "Trả lại đồ của Tô gia cho ta, ngươi không xứng cho được phương pháp lấy khí dưỡng dược này!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...